Dụ Hôn - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-10-31 05:28:15
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tại phim trường, Dung Ngộ đang thu dọn đồ đạc chuẩn về nhà, tìm kiếm một lúc lâu, thấy Lục Bắc Đình ngang qua liền vẫy tay hô lớn: “Hộp dưỡng sinh để đây sáng nay thấy ?”

Lục Bắc Đình dừng bước: “Trà dưỡng sinh gì?”

“Hộp mà Tê Nguyệt tặng , với .” Dung Ngộ lật tung cả bàn cũng tìm thấy.

Lục Bắc Đình lạnh lùng : “Không thấy.”

Dung Ngộ gãi đầu: “Chẳng lẽ ai trộm ?”

Lục Bắc Đình liếc một cái: “Không .”

Dung Ngộ: “…”

Gặp ma , một hộp dưỡng sinh cũng trộm!

Buổi tối, Nam Tê Nguyệt giường ngẩn màn hình WeChat, thông tin trong khung soạn thảo xóa sửa , cuối cùng phân vân nên gửi .

Bên , Lục Bắc Đình chằm chằm dòng chữ “Đối phương đang nhập…” một lúc lâu.

Khóe miệng cong lên một đường cong nhàn nhạt, Lục Bắc Đình liếc mắt về phía hộp dưỡng sinh mà “thu hồi” , nụ càng sâu hơn.

Tự dưng tặng một hộp dưỡng sinh cho Dung Ngộ, lúc đầu còn tưởng là đãi ngộ đặc biệt gì, hóa là chê dưỡng sinh quá khó uống nên tùy tiện nhét cho khác.

Anh hài lòng với kết quả .

Tin nhắn vẫn gửi , Lục Bắc Đình cũng vội. Anh lên mạng tìm kiếm vài loại dưỡng sinh, tìm loại ưng ý, liền mở danh bạ gọi một điện thoại: “Loại dưỡng sinh da mà bố tặng còn ?”

Lâm Dao đang đắp mặt nạ, đối mặt với cuộc gọi chủ động hiếm hoi của con trai liền phàn nàn một tiếng: “Ối chà, con mà cũng chuyện nhờ .”

Lục Bắc Đình: “…”

“Mà để gì?” Biết con trai hiểu phong tình, Lâm Dao thẳng vấn đề.

“Cho Nguyệt Nguyệt.” Lục Bắc Đình ngắn gọn.

Lâm Dao chớp mắt, xác nhận nhầm xong liền nhanh chóng lục tung tủ đồ: “Có , còn mấy hộp lận, loại nào cũng , con loại nào?”

“Không cần…”

“Không cần gì mà cần, với mà còn khách sáo gì, gói hết gửi cho con.” Lâm Dao miệng tuy hỏi han tiến triển tình cảm của họ nhưng trong lòng thực lo lắng, bây giờ xem quan hệ tiến triển , trong lòng bà tất nhiên vô cùng vui vẻ.

Lục Bắc Đình day day trán: “Không cần loại chua, đắng cũng cần, vị lạ càng cần.”

“Hả?” Lâm Dao ngẩn một lúc, dựa trí nhớ chọn vài loại vị ngon, “Được, , tối nay cho mang đến cho con.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/du-hon/chuong-54.html.]

Lục Bắc Đình định vội thì điện thoại cúp một cái rụp.

Lúc , Nam Tê Nguyệt một hồi phân vân cuối cùng cũng gửi thành công tin nhắn.

Acnes

Nam Tê Nguyệt: [Xin .]

Lục Bắc Đình khung đối thoại thêm lời nào nữa mà suýt tức .

Lục Bắc Đình: [Muốn bù đắp cho một chút ?]

Nam Tê Nguyệt: [Bù đắp thế nào?]

Lục Bắc Đình: [Mời ăn tối .]

Nam Tê Nguyệt sờ sờ cái bụng mới réo lên phản đối, đột nhiên cảm thấy huyền bí, suy nghĩ một lúc lặng lẽ gõ một câu: [Tối nay ?]

Lục Bắc Đình: [Đợi em lầu.]

Hành lang khách sạn yên tĩnh, Nam Tê Nguyệt mang theo một trái tim lo lắng xuống lầu, phát hiện đang quang minh chính đại chờ cô ở sảnh khách sạn thì càng căng thẳng hơn.

Nam Tê Nguyệt song song với , phát hiện vẻ mặt thản nhiên, thoải mái, chút nghi ngờ nhiều việc lén lút quá nên gì cũng chột .

“Mặc khá kín đáo.” Nụ của Lục Bắc Đình sâu hơn một chút, đưa tay chỉnh mũ cho cô.

Nghe thấy lời nhận xét trung thực của , Nam Tê Nguyệt nhướng mày: “Anh ăn gì?”

Lục Bắc Đình liếc cô một cái, cùng cô bước khỏi cửa khách sạn, gió đêm thổi tới, tai thấy giọng cô khẽ rên vì lạnh, khỏi nghĩ cô gái chịu lạnh kém đến thế.

“Gì cũng , em mời mà.” Lục Bắc Đình giao quyền quyết định cho cô, tiện thể nhắc nhở cô bữa tối nay là sân nhà của cô nên quyền chủ động thuộc về cô.

Nam Tê Nguyệt lên xe, mở điện thoại mục yêu thích của , cảm nhận ấm liền thả lỏng thở dài một : “Diễn viên nữ buổi tối ăn quá nhiều.”

“Vậy nên?” Đích đến xác định, xe của Lục Bắc Đình tạm thời thẳng con đường .

“Vậy nên chúng ăn mì hải sản !” Nam Tê Nguyệt lướt ngón tay, thoát khỏi mục yêu thích, lên mạng tìm một địa chỉ Lục Bắc Đình, “Quán mì Phố Cũ, để bật định vị cho .”

Lục Bắc Đình vẻ mặt mèo con tham ăn của cô khỏi bật : “Xem kế hoạch từ .”

Nam Tê Nguyệt l**m môi: “ lưu trong mục yêu thích lâu , bên đó là khu phố cổ, vì cách khá xa nên cơ hội ăn.”

Thực lúc mới đại học thỉnh thoảng cô cũng đến quán đó, bài vở bận rộn, nghĩ cơ hội sẽ , nhưng bận rộn mãi, đó nghiệp, bước công việc càng thời gian.

 

Loading...