Dụ Hôn - Chương 125
Cập nhật lúc: 2025-11-18 02:35:04
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-18 02:35:04
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Bây giờ trong giới , ai cũng Dung Ngộ ngoài việc là đạo diễn còn là thiếu gia của tập đoàn Dung Thị, huống hồ Dung Ngộ còn quan hệ với Lục Bắc Đình.
Nếu để Dung Ngộ động đến Nam Tê Nguyệt, khó mà đảm bảo sẽ nhờ Lục Bắc Đình giúp đỡ tính sổ. Dù là ai, đây đều là những mà họ thể đắc tội.
nghĩ đến khuôn mặt và hình quyến rũ của Nam Tê Nguyệt, Tống Tri Khải nỡ dẹp ý nghĩ trong lòng.
Cắn răng một cái, khẽ hừ: “Dung Ngộ thì , bộ phim đạo diễn, cũng nhà đầu tư. Một phụ nữ thôi mà, chẳng lẽ Lục Bắc Đình vì giúp Dung Ngộ mà hủy hợp đồng với ? Huống hồ bộ phim khai máy, hợp đồng ký, nếu hủy hợp đồng sẽ trả cho một khoản tiền bồi thường khổng lồ, Lục Bắc Đình sẽ ngốc đến mức tiêu tiền thừa đó.”
Trợ lý dám trả lời, cúi đầu theo Tống Tri Khải rời khỏi đoàn phim.
Bề ngoài Tống Tri Khải rạng rỡ bao nhiêu, đời tư của âm u bấy nhiêu. Người khác trợ lý thì rõ như ban ngày.
Nam Tê Nguyệt về đến nhà, ngâm trong bồn tắm cả tiếng đồng hồ mới . Vừa gặp Lục Bắc Đình mới về, nhớ mấy hôm còn khen mắt , đột nhiên cảm thấy khó chịu.
Bộ phim đầu tiên khi về nước chọn một nam diễn viên như Tống Tri Khải, mắt của gã đàn ông đúng là kém đến cực điểm. Thôi, coi như chính cũng lầm.
Hừ một tiếng, Nam Tê Nguyệt liếc một cái định vòng qua phòng ngủ.
Khóe miệng đang cong lên của Lục Bắc Đình cứng một lúc. Hôm nay trông mắt cô ? Hay là về quá muộn cô giận?
Suy nghĩ ngắn ngủi thể xác định câu trả lời chính xác, Lục Bắc Đình từ bỏ việc tự phỏng đoán, theo Nam Tê Nguyệt định cùng phòng.
Tuy nhiên…
“Rầm” một tiếng, cánh cửa phòng đột nhiên đóng , ngăn ở bên ngoài. Sống mũi cao thẳng của chỉ cách cánh cửa một centimet.
Lục Bắc Đình: “…”
Chắc chắn sai điều gì đó.
Lục Bắc Đình tự kiểm điểm một lúc, tổng kết một đống chi tiết linh tinh về , đó vặn tay nắm cửa, đẩy hé một khe hở để quan sát. May mắn, cửa khóa trái.
Nam Tê Nguyệt đầu giường, ngước mắt lên một cái. Bốn mắt , cô chớp mắt, chờ mở lời .
“Tóc còn lau khô.” Lục Bắc Đình dựa cửa, chậm rãi .
Nam Tê Nguyệt suýt nữa chìm đắm trong giọng đầy từ tính của : “Không cần quản.”
“Ăn cơm ?” Anh rời khỏi cửa, về phía một bước.
“Không cần quản!” Nam Tê Nguyệt phồng má.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/du-hon/chuong-125.html.]
Lục Bắc Đình dần dần ý : “Đoán là em ăn nên mang cho em tôm biển luộc.”
Nam Tê Nguyệt: “…”
“Đại minh tinh, nể mặt ngoài thưởng thức một chút?” Lục Bắc Đình tiếp tục về phía .
Nam Tê Nguyệt rung động vài giây, một lúc định tâm trạng, đưa tay kéo khăn lau tóc , mái tóc ướt xõa xuống hai bên vai, che một nửa biểu cảm của cô.
Không thấy giọng của Lục Bắc Đình nữa, Nam Tê Nguyệt mím môi, định nhân cơ hội đáp lời: “Em…”
“Tóc ướt dễ cảm, chúng ngoài sấy khô tóc sẽ bóc tôm cho em ăn.” Giọng điệu của Lục Bắc Đình vẫn ôn hòa nhưng thái độ cho phép từ chối. Nhân lúc cô đề phòng, đưa tay bế ngang cô lên, khi cô kịp phản ứng thì đưa khỏi phòng ngủ.
Nam Tê Nguyệt vung vẩy hai chân thon dài, trắng nõn: “Em chân, tự !”
“Quá chậm.” Lục Bắc Đình lấy máy sấy tóc , khi bật máy liền trêu chọc, “Đối phó với những đứa trẻ lời, thể áp dụng các biện pháp bắt buộc một cách thích hợp.”
Nói xong, ngón cái bấm nút bật máy sấy tóc, tiếng máy sấy tóc át câu “ cần quản” của Nam Tê Nguyệt.
Tay trái Lục Bắc Đình vén tóc cô, vuốt xoa, đầu ngón tay cố ý lướt qua tai trái của cô, bắt khoảnh khắc cô rụt , trong mắt tràn đầy ý . Ngay cả tức giận cũng giống như đang nũng, là trẻ con thì là gì.
Hai ngón cái của Nam Tê Nguyệt quấn , nhàm chán xoay vòng, hừ một tiếng lưng với Lục Bắc Đình. Tai nóng ran mãi hạ, cho đến khi tiếng máy sấy tóc dừng , d** tai đang nóng đột nhiên nhẹ nhàng véo một cái.
Động tác ngón tay của cô khựng .
“Hôm nay vất vả .” Lục Bắc Đình chải mái tóc sấy rối của cô đó vỗ vỗ l*n đ*nh đầu cô, “Và xin , ăn cơm với biên kịch và nhà sản xuất về muộn. Anh báo cáo lịch trình WeChat nhưng em trả lời.”
“Hồi nãy em đang tắm, kịp xem điện thoại.” Nam Tê Nguyệt ép , khi ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của liền giải thích một câu, đó cúi đầu bĩu môi, “Thôi, em đói .”
“Được, bế em ăn tôm.” Lục Bắc Đình dùng hai tay ôm eo cô, bế cô lên như bế một đứa trẻ.
Nam Tê Nguyệt rõ ràng ngờ đến hành động của , theo quán tính, cánh tay cô vòng qua cổ , đồng thời hai chân cũng ôm chặt lấy eo để ngã.
Cơ thể cứng đờ ngả , Nam Tê Nguyệt chằm chằm khuôn mặt khiến phụ nữ cũng ghen tị của , nhất thời nảy sinh ý nghĩ, đưa một tay che mắt .
Bước chân của Lục Bắc Đình vì thấy đường mà từ từ dừng : “Cô Lục đây là hôn ?”
Nam Tê Nguyệt: “…”
Sao cứ cái miệng đó chứ.
Điều chỉnh biểu cảm, Nam Tê Nguyệt hừ một tiếng: “Đôi mắt đúng là vô dụng, đạo diễn Lục che thì hơn.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.