“Cô tưởng định gì cô ?”, đàn ông trầm giọng mang theo vẻ lạnh giá.
“Ông nội mong cô mau khỏe, phiền thì đừng chỉ miệng.”
Lời của khiến cho Hứa Thanh Vi đang giãy giụa bỗng khựng .
Vậy là, Cố Hoành cố ý giày vò cô mà chỉ là bọc chặt lấy cô để cô lạnh khiến bệnh càng nặng hơn và lâu bình phục hơn mà thôi.
Cả hai gối chung một gối đầu, thật gần. Cố Hoành thấy vẻ nghi ngờ trong ánh mắt cô bèn hừ giọng: “Hứa Thanh Vi, nếu thật sự định gì cô thì cô cho rằng cô đủ sức chống chắc?”
Dừng một lúc, liếc cô, cố ý dừng ở n.g.ự.c cô và : “Huống hồ, cũng kén lắm.”
“...”
Anh y nguyên những lời mà đó cô từng với .
Vâng, n.g.ự.c cô to bằng Tô Tử Thiến nên khinh thường nên thích. Cô luôn điều đó nên cần nhắc nhở.
Dù hai họ cũng ghét sẵn , chi bằng tránh xa một chút.
Muốn cô mau hồi phục thì cần theo những gì ông nội ép. Mà nên giống như đây, đừng xuất hiện mặt cô nữa. Như cô còn thể bình phục nhanh hơn.
Hứa Thanh Vi nhưng sống mũi cứ cay cay. Mắt cô bỗng trở nên nhạt nhòa. Cô cách nào đẩy khỏi Cố Hoành, đành để ôm như thế. Lưng cô hướng về phía để thấy cô đang .
Dù Cố Hoành thấy nhưng vì cô đang trong lòng , hai ở gần như nên vẫn cảm nhận cơ thể cô, bờ vai cô đang khẽ run lên.
Anh vai cô. Trong chớp mắt, nhớ đêm hôm đó. Anh ở hàng ghế của rạp chiếu phim, cô phía . Cả bộ phim, cô đều rơi nước mắt và bờ vai cũng run lên như thế.
Cô của đây hề thích . Cô luôn , để lộ hàm răng trắng xinh xắn. Nếu như cô buồn thì cô chỉ cần ôm chặt , dựa n.g.ự.c và cùng lắm là nghẹn ngào: “Cố Hoành, để em ôm là em sẽ buồn nữa.”
Hứa Thanh Vi cảm nhận đàn ông phía lưng bỗng trở nên im lặng. Điều đó khiến cho tiếng của cô càng rõ hơn. Cô nghiến răng, để phát âm thanh.
Khóc vì , thật đáng?
“Tại ?”
Giọng của Cố Hoành còn khàn hơn cả cô lúc . Hứa Thanh Vi cũng nhận tâm trạng của lúc như thế nào. Cô trở thành trò trong mắt bèn phản bác: “ !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-94.html.]
Cố Hoành vạch trần chút thương tiếc: “giả tạo!”
, cô giả tạo. Anh chính là thấy cô ức hiếp, nước mắt lưng tròng mới thấy vui mà.
Cô nợ tiền, tư cách đề xuất việc ly hôn. Dù ngủ với cô thì cô cũng thể từ chối. Thế nhưng…giờ đến cả cảm xúc của cô mà cũng kiểm soát ?
Hứa Thanh Vi giấu giếm nữa. Cô chẳng gì để mất: “ là , quản nổi ?”
Sự ấm ức khổ sở trong lòng và sự khó chịu khi cơ thể sinh bệnh khiến cô tạm thời quên mất nỗi sợ Cố Hoành. Cô cũng sợ giận nữa, dù chỉ là đấu khẩu, cô cũng nhẫn nhịn thêm nữa.
Cô dứt lời, lưng trở nên vô cùng yên tĩnh. Tim Hứa Thanh Vi đập nhanh hơn, vô thức cắn đôi môi trắng nhợt, đợi Cố Hoành nổi giận tiếp, chế nhạo giễu cợt hoặc là tức giận bỏ .
đợi một hồi lâu cũng thấy Cố Hoành phản ứng gì, cũng là sự yên tĩnh cơn giông bão . Sự yên tĩnh đáng sợ khiến Hứa Thanh Vi khỏi nín thở.
Giết cùng lắm là đập đầu xuống đất một phát là xong, chi bằng Cố Hoành dứt khoát một cho cô.
Khi thần kinh của cô sắp căng đến cực độ, giọng của vang lên. Ngoài dự liệu, đè thấp giọng, lộ một chút mềm mỏng, giống như giọng điệu bất lực của sự cưng chiều : “Yếu đuối như mà dám một điều tra Bàng Hải?”
Hứa Thanh Vi nghĩ, lẽ cô sốt đến mức đầu óc tỉnh táo nên mới ảo giác buồn như . May là cô học cách tự đa tình nữa.
Yếu đuối ?
Ba năm , Hứa Thanh Vi đúng là yếu đuối, bởi vì cô , sự cưng chiều của giống như một tòa lâu đài khổng lồ còn cô là công chúa duy nhất ở trong đó. Anh chắn gió che mưa cho cô, để cô chịu bất cứ ấm ức tổn thương nào, cô thể yếu đuối cơ chứ?
khi lấy thứ của trong một đêm, một cô tha hương nước ngoài. Để sinh tồn, cô thể yếu đuối nữa?
Ban đầu, bố chỉ cho cô tiền đóng học phí, ngay cả phí sinh hoạt cũng thiếu thốn. Mỗi ngày trừ học, cô đều điên cuồng việc, một thời gian dài chỉ gặm bánh mì, bánh bao qua ngày.
Thật cô cũng chịu khổ , chỉ là… Nếu đặt cả thế giới mặt cô thì lúc lưng rời , cô cũng đến nỗi khó chấp nhận như , đau đớn như .
Nhớ ngày xưa, nước mắt Hứa Thanh Vi tuôn rơi nhưng giọng của cô thản nhiên như đang chuyện của khác: “Chỉ là một tên Bàng Hải mà thôi, tin tức khó hơn cũng từng chạy , cũng qua đó .”
Cô như cảm giác hô hấp của đàn ông lưng nặng hơn một chút, giống như chẳng gì.
Khoảng nửa phút , Cố Hoành lên tiếng: “Vì kêu cứu?”
Trước khi đến, bảo trợ lý trích xuất camera. Anh thấy Hứa Thanh Vi gần như liều mạng với Bàng Hải, lúc cô nguy hiểm nhất, cô thấy lướt qua cửa nhưng kêu cứu.