Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 87:

Cập nhật lúc: 2025-09-08 02:23:58
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đám đàn em đáp như rung màng nhĩ: “Rõ!”

“Làm ngay !”

Tất cả đám đàn em liền rời .

Ả nhân tình của thấy thế, nâng rượu sấn tới bên cạnh , một tay vỗ xuôi lồng n.g.ự.c , một tay cầm ly rượu, kề miệng : “Anh Hải bớt giận, để em mớm rượu cho .”

Bàng Hải đang bực bội, Hứa Thanh Vi hãm hại nên thấy phụ nữ là tức giận, liền túm lấy tóc của ả nhân tình chút thương xót, đá cô xuống đất còn đạp cho một cái: “Cút!”

đau đến mức nước mắt trào nhưng dám , lăn khỏi phòng việc.

Ngay đó, cửa phòng việc đẩy , Bàng Hải tưởng ả đàn bà vẫn sợ mà đến nịnh nọt, hung hăng quét mắt nhưng lọt mắt là một ấm sống lưng thẳng tắp, khí chất lạnh lùng kiêu ngạo, vô cùng trai.

Bàng Hải sửng sốt, đó nhướng mày: “Cố tổng?”

Cố Hoành, thái tử của nhà họ Cố, tổng giám đốc của tập đoàn Cố thị, cũng là bạn trai tin đồn của Tô Tử Thiến mà vẫn luôn cầu mà .

Hắn mở rộng việc ăn đến Đế Đô nên vẫn luôn bám víu tập đoàn Cố Thị nhưng những trong giới thượng lưu đều thèm hợp tác với khiến nhiều gặp trắc trở.

“Cơn gió nào đưa đến đây ?”

Bàng Hải dậy, chỉnh trang vạt áo, bước tới chìa tay với Cố Hoành: “Nếu một tiếng thì thể đích tiếp đón .”

Cố Hoành chẳng thèm bàn tay của Bàng Hải, rõ ràng là hứng bắt tay với , càng như đang ở địa bàn của . Sắc mặt bình thản, hé đôi môi mỏng, nhả mấy chữ: “Hứa Thanh Vi là của , đừng động đến cô .”

Bàng Hải còn đang hiểu Cố Hoành bất ngờ đến đây gì, hóa

Hắn lạnh lùng nhếch miệng, nghênh ngang sô pha: “Cố tổng, nhiều phụ nữ ghê nhỉ? Một Tô Tử Thiến đủ, thêm Hứa Thanh Vi nữa? Cậu bảo vệ nhiều như ?”

Cố Hoành đút hai tay túi quần, từ cao xuống , gằn từng chữ nhắc : “ , đừng động Hứa Thanh Vi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-87.html.]

“Ha!”, Bàng Hải đập bàn dậy: “Cố Hoành, đây là địa bàn của , một đơn thương độc mã đến chỗ còn dám lớn giọng lệnh cho ? Cậu là cái thá gì chứ? Đừng tưởng dám động , vẫn thể khiến lết khỏi đây đấy!”

Cố Hoành nhếch môi , tiến lên một bước, đối mặt với ánh mắt hung hãn của Bàng Hải, khuôn mặt trai lạnh lùng nhưng vô cùng hấp dẫn.

“Bàng Hải, đến đây là nể mặt , Hứa Thanh Vi cũng chỉ khiến mất một mối ăn còn , thể khiến tập đoàn Bàng Thị của biến mất .”

“Cậu...”

“Anh cứ thử xem.”

Lồng n.g.ự.c Bàng Hải phập phồng mãnh liệt, nghiến răng nghiến lợi : “Hứa Thanh Vi là gì của ?”

Cố Hoành lười biếng ngước mắt lên, hé đôi môi mỏng, rõ ràng từng chữ một: “Cô là vợ , nữ chủ nhân của nhà họ Cố!”

Vợ của Cố Hoành, nữ chủ nhân của nhà họ Cố.

Thân phận quả thực ngoài dự liệu của Bàng Hải, Tô Tử Thiến ở bên Cố Hoành ba năm, luôn chiều chuộng mà cũng cưới , chiếc ghế nữ chủ nhân của nhà họ Cố, đột nhiên xuất hiện một kẻ vô danh như Hứa Thanh Vi chứ?

Thảo nào, thảo nào nào hẹn gặp Tô Tử Thiến ăn cơm cũng từ chối, mà mấy ngày , cô bảo quản lý của hẹn ăn, âm thầm tiết lộ thông tin cho , bảo “tiếp đãi.” Hứa Thanh Vi chu đáo.

Hóa là Hứa Thanh Vi nhanh chân cướp mất vị trí của cô còn thì trở thành con d.a.o trong tay cô .

Được lắm, Bàng Hải những chịu thiệt trong tay một phụ nữ như Hứa Thanh Vi mà còn Tô Tử Thiến lợi dụng. Mất mối ăn, mất hết danh tiếng, tổn thất tướng tài, việc gì cả.

Vừa , hai phụ nữ liên quan đến Cố Hoành. Nghĩ đến đây, lửa giận trong lòng bốc lên ngùn ngụt, ánh mắt hung hãn lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.

Hắn vốn dĩ cũng kiêng dè Cố Hoành ba phần, đối đầu với nhưng mấy phụ nữ của ghen tuông vớ vẩn, đổ lên đầu chứ? Cứ thế bắt chịu sự thiệt thòi ? Hắn là loại như .

“Hóa là cô Cố, sớm chứ...”, Bàng Hải nhếch môi khẩy, vết sẹo mặt động đậy, trông hung dữ: “ đương nhiên là nể mặt Cố tổng, nể mặt nhà họ Cố nhưng Cố tổng , cô Cố tin như , khiến gặp ít tổn thất. Món nợ tính đây? Cũng bù đắp cho chứ?”

Hắn ngừng một lát khẩy, bổ sung: “ nhịn đói cũng nhưng tay nhiều như , bọn họ cũng ăn chứ. Cậu cũng xuất thế nào, so với chủ vàng bạc như . Chúng mà đói thì chuyện gì cũng thể đấy!”

Loading...