Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 371
Cập nhật lúc: 2025-10-07 16:46:34
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế nhưng lúc Cố Hoành giả vờ như thấy. Anh mặc kệ cô, nếu Hứa Thanh Vi cảm nhận thở của thì thật sự là cô tưởng rằng chỉ trong cái thang máy .
Hứa Thanh Vi cố gắng tiếp: “Nhỡ , lát nữa thang máy rơi xuống thì .”
Cuối cùng thì Cố Hoành cũng lên tiếng: “Em nắm chặt gờ lan can, đừng cử động lung tung.”
“ nãy em sợ quá buông , giờ ở .” Hứa Thanh Vi trợn mặt chút do dự: “Để em tìm xem.”
Vừa cô cất bước.
Cô kịp bước thì cảm nhận Cố Hoành , về phía cô. Một giây , cầm lấy tay cô, đặt chính xác lên thành lan can. Người đàn ông lên tiếng: “Giữ chặt ”
“Ờ.”
Lúc Hứa Thanh Vi mới nắm c.h.ặ.t t.a.y cầm. Tay còn tiện thể túm lấy , bắt ngay bên cạnh cô: “Anh cũng nắm chắc , để tránh xảy chuyện.”
Trong bóng tối, cô cảm nhận Cố Hoành đang . Anh đẩy cô mà cứ đó, cách cô tầm một bước để cô vẫn thấy .
Hứa Thanh Vi xuống, giấu cảm xúc của .
Lúc cô thể khẳng định lời khi nãy là thật. Anh hề lạnh lùng vô tình như vẻ bề ngoài.
Tầm mười phút , cuối cùng thì thang máy cũng phát âm thanh, ngay đó họ thấy một luồng sáng từ ngoài chiếu .
Giọng của trợ lý Lâm từ ngoài vọng tới: “Cố tổng, đưa tay cho chúng . Chúng kéo lên.”
lúc Cố Hoành đang định đáp thì thang máy rung lắc.
“Sao thế chứ!”
Giọng hoảng loạn của trợ lý Lâm vọng tới. Nhân viên kỹ thuật cũng hoảng sợ: “Hình như vẫn định, xảy vấn đề , mau kéo Cố tổng .”
Trợ lý Lâm vội vàng hét lên: “Cố tổng, mau đưa tay cho .”
“Được.” Cố Hoành trầm giọng.
Hứa Thanh Vi vẫn kịp phản ứng thì Cố Hoành cúi xuống ôm lấy hai chân cô đó nhấc cô lên.
“Đưa tay cho họ.” giọng vô cùng trầm thấp.
Lúc Hứa Thanh Vi mới định hình rằng Cố Hoành cô . Thế nhưng thang máy rung tới mức thế , khả năng sẽ rơi bất cứ lúc nào.
“Mau!”
Hứa Thanh Vi dám chần chờ, vội vàng đưa tay . Bên lập tức túm lấy tay cô, kéo mạnh. Cố Hoành ở bên cũng đẩy mạnh cô lên .
Hứa Thanh Vi bặm môi, dùng bộ sức lực phối hợp với đám đông và bỏ ngoài trong thời gian ngắn nhất.
Cô thở hổn hển, lập tức đưa tay : “Cố Hoành, đưa tay cho em. Anh mau lên đây.”
Cô cảm thấy tay đang rơi xuống dần. Lúc cô định túm chặt lấy tay thì thang máy phát tiếng kêu ghê , giống như thứ gì đó đứt và cả buồng thang máy nhanh chóng rơi xuống.
Cô chộp c.h.ặ.t t.a.y nhưng chỉ cảm thấy tay cứ thế tụt dần. Đến cùng thì cô chẳng nắm thứ gì nữa.
“Cố Hoành.”
“Cố tổng”
“Cố tổng”
Đám đông kinh hãi kêu lên, thang máy rơi xuống đáy.
...
Xe cứu thương nhanh chóng mặt, Cố Hoành đưa . Hứa Thanh Vi cũng định cùng nhưng trợ lý Lâm ngăn . Bởi vì lúc cô và Cố Hoành còn bất kỳ giăng mắc gì nữa. Cô cũng tư cách gì để theo.
Hứa Thanh Vi đành bắt taxi theo chiếc xe cứu thương tới bệnh viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-371.html.]
Cố Hoành đưa phòng cấp cứu, ít cũng mặt.
Tả An, Tả Tư, Tiêu Thuần, tầng lớp cấp cao của công ty. Dù thì vẫn kết quả nên trợ lý Lâm tìm cớ đuổi đám quản lý về. Cuối cùng phòng phẫu thuật chỉ còn Tả An, Tả Tư, Tiêu Thuần và Hứa Thanh Vi.
Trợ lý Lâm các loại thủ tục.
Tả An bên cạnh với sắc mặt bình tĩnh. Tả Tư dựa tường, tay siết chặt, đôi mắt ánh lên vẻ thù hận. Tiêu Thuần bên cạnh Hứa Thanh Vi, ôm cánh tay cô, thi thoảng còn an ủi: “Không , đừng lo lắng.”
Tả An ngước , thấy sắc mặt tái mét đến rợn của Hứa Thanh Vi và dáng vẻ run rẩy của cô thì bỏ .
Vài phút , . Trong tay cầm một ly cacao nóng đưa tới mặt Hứa Thanh Vi: “Uống chút cho bình tĩnh .”
Hứa Thanh Vi im, Tiêu Thuần nhận lấy giúp cô và lịch sự đáp : “Cảm ơn.”
Cô đưa lên miệng Hứa Thanh Vi, dịu đàng : “Uống chút nào, cũng dọa sợ hết hồn , nạp chút năng lượng đừng để ngã đấy”
Hứa Thanh Vi cô chăm chăm uống một ngụm.
Cuộc phẫu thuật diễn gần ba tiếng đồng hồ, cuối cùng thì đèn báo đỏ cửa phòng cũng tắt.
Cửa phòng kéo ngang, bác sĩ gỡ khẩu trang, bước .
Hứa Thanh Vi bật dậy, về phía bác sĩ. Những khác cũng vây lấy ông. Sắc mặt bác sĩ vô cùng thản nhiên, giọng vẻ thoải mái: “May mà thương nặng, tay trái và chân trái gãy, chấn thương vùng đầu một chút nhưng gặp vấn đề gì đáng ngại, tĩnh dưỡng, nghỉ ngơi là .”
Kết quả bất ngờ nhưng cũng là kết quả , may mà vết thương quá nghiêm trọng.
Hứa Thanh Vi như trút gánh nặng. Lúc cô bỗng cảm thấy chóng mặt, cơ thể loạng choạng. May mà Tả An bên cạnh nhanh chóng đưa tay đỡ lấy cô.
Anh cô với vẻ nghi ngờ: “Cô chứ.”
Hứa Thanh Vi cố gắng vững: “Không , cảm ơn .”
Bác sĩ tiếp: “Lát nữa Cố tổng sẽ chuyển tới phòng bệnh phổ thông, hết t.h.u.ố.c mê sẽ tỉnh. Thế nhưng hiện tại cần gian yên tĩnh tuyệt đối để nghỉ ngơi. Thế nên tới thăm thì để ngày mai nhé.”
Sau khi dặn dò xong, bác sĩ bèn rời .
Tả Tư qua mấy Hứa Thanh Vi: “Nghe thấy bác sĩ ? Mọi thể về . Tối nay sẽ ở cùng Cố tổng.”
Tiêu Thuần bật : “Tới lượt cô dặn dò bọn ? Hơn nữa, dựa cái gì mà cô ở .”
“Không , lẽ nào cô để thư ký Hứa ở ? Cô dựa phận gì chứ? Vợ cũ chắc? Hay là...” Tả Tư liếc Tả An, giọng điệu đầy vẻ chế nhạo: “Dựa phận là thư ký của phó tổng giám đốc đây?”
Tiêu Thuần lạnh giọng: “ là để Hứa Thanh Vi ở bao giờ? ở thì ? và Cố Hoành là em, hơn so với cái loại chỉ dựa quan hệ hợp tác như cô, ?”
“Cô…”
Trợ lý Lâm bước tới, thấy cãi cọ thì cũng bó tay. Anh vội vàng hòa giải: “Cô Tả, cô Tiêu, hai đừng gây chuyện nữa. Mọi đều về nghỉ cả . Cố tổng sẽ chăm sóc, phiền đến lo lắng ”
Sắc mặt của Tả Tư trông vô cùng khó coi. Cô định gì đó nhưng trợ lý Lâm lạnh mặt: “Vừa bác sĩ cũng . Cố tổng cần tuyệt đối yên tĩnh, nếu như thật lòng vì thì hãy về .”
Hứa Thanh Vi là đầu tiên lôi Tiêu Thuần : “Thuần Thuần, chúng thôi.”
“Thanh Vi….” Tiêu Thuần do dự. Nhìn thấy bộ dạng lo lắng của cô nên Tiêu Thuần mới định giành cho cô ở chăm sóc Cố Hoành. Thế mà cô tự động từ bỏ.
“Đi nào.”
Dứt lời, Hứa Thanh Vi kéo cánh tay Tiêu Thuần rời .
Tả An theo bóng lưng họ. Anh khẽ nhếch miệng, đó qua gật đầu với trợ lý Lâm: “Trợ lý Lâm, cũng đây. Nếu như Cố tổng chuyện gì, hoặc là cần gì thì cứ liên hệ với .”
Trợ lý Lâm khách sáo đáp : “Ok, từ từ nhé.”
Tả An qua Tả Tư: “Chị ? Nếu thì tiễn một đoạn.”
Tả Tư lạnh lùng, tỏ khinh thường. Cô cất bước thẳng.
Sau khi lên xe, Tiêu Thuần bèn khởi động máy, qua Hứa Thanh Vi đang bên tay lái phụ. Cô hỏi với vẻ chắc chắn: “Hứa Thanh Vi, tối nay thật sự ở bên cạnh Cố Hoành ? Dù thì cũng vì nên mới thương mà.”