Đồng Nghiệp Đều Là Động Vật Nhỏ - 44.2
Cập nhật lúc: 2025-03-02 15:56:24
Lượt xem: 1
Tuy nhiên, lúc này Bạch Sương bước vào cửa, khuôn mặt thanh lãnh lộ ra vẻ không tự nhiên, trông ngơ ngác, mơ màng như say rượu.
Trên cổ còn có vài vết đỏ sẫm không rõ lai lịch.
Bước chân chào đón của các bé thú nhỏ khựng lại.
Niệm Thu đỡ Bạch Sương ngồi xuống, nhỏ giọng hỏi: "A Sương, mấy ngày nghỉ vì kỳ phát tình này em đã trải qua chuyện gì vậy..."
Bạch Sương tai khẽ động.
"Không có gì, chỉ nằm mấy ngày thôi."
Cô ấy lấy điện thoại ra, tùy ý ấn vào WeChat, phát hiện người phụ nữ ở nhà bên cạnh, đã quấn quýt với cô ấy cả tuần nay, không gửi tin nhắn đến.
Hơi thở hơi gấp.
Đầu ngón tay trượt xuống, mới phát hiện có một group chat chưa đọc 99+ tin nhắn.
Tâm trí vẫn vương vấn người phụ nữ kia, cô ấy thất thần, trong lúc mơ hồ tùy ý đọc:
"Đây là group gì vậy? Chỉ rụng lông không rụng mất thân phận..."
"Bé thú bị lộ thân phận kẹp chặt đuôi, giữ được đến cuối cùng là vua của muôn thú... Ưm."
"Ấy ấy, chị Sương chị đừng đọc ra mà!"
Mọi người vội vàng luống cuống bịt miệng Bạch Sương lại.
Người lợi hại nhất này sao vừa vào đã vạch trần hết rồi.
Thấy Bạch Sương vẫn còn đang ở ngoài cuộc, mọi người liền ríu rít kể lại tình hình cho cô ấy nghe, vừa nói vừa lén lút nhìn về phía nhân loại.
May mà Diệp Thanh Vũ đang chăm chú nhìn vào máy tính, chắc không chú ý đến động tĩnh bên này.
Sau khi được mọi người giải thích, Bạch Sương cuối cùng cũng hiểu rõ tình hình.
Tuy nhiên, cô ấy là bé mèo sớm đã tự lập, là bé mèo duy nhất trong studio có nhà riêng ở bên ngoài.
Chẳng cần thiết phải tranh đua với đám thú nhỏ đần độn này, vì thắng quá dễ dàng.
Bạch Sương day day trán, bình tĩnh nói: “Mọi người chơi đi, tôi không tham gia đâu. Tôi đi ngủ một giấc đây.”
Vừa đứng dậy quay người đi, lại nghe sau lưng vang lên tiếng kinh hô:
“A a a Sương, cô cô cô, đuôi của cô!”
Bạch Sương khựng lại.
Cô quay đầu, liền thấy sau lưng mình rõ ràng có một cái đuôi lông xù ba màu đen, cam, trắng xen lẫn.
Cả người lập tức cứng đờ.
Đuôi từ khi nào lòi ra thế này?
Là sáng sớm trước khi ra cửa bị người phụ nữ kia cắn một cái?
Cô cưỡi xe điện nhỏ đi làm, vậy mà suốt dọc đường không hề phát hiện ra?
Tiếng kinh hô liên tiếp và ánh mắt nóng bỏng của đồng nghiệp phía sau đều khuấy động nội tâm vốn bình tĩnh của Bạch Sương, khiến mặt hồ vốn gió yên biển lặng phút chốc nổi sóng.