ĐỔI MỘT PHU QUÂN KHÁC LÀ ĐƯỢC RỒI - 7

Cập nhật lúc: 2025-10-04 15:05:29
Lượt xem: 177

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nội gian vốn định bắt con tin uy h.i.ế.p phụ mẫu, nào ngờ một tên tiểu tặc gan cùng lớn ngang nhiên cướp , tiện thể g.i.ế.c , cướp bạc bắt luôn .

 

Tên tặc là ai, chỉ thấy dung mạo khác thường, đoán chắc đem bán ở Giang Nam sẽ giá cao. 

 

Hắn mang lang bạt khắp nơi, ăn trộm ăn cắp tìm bọn buôn để mặc cả. 

 

Đến Giang Nam thì đồng bọn ám hại, phụ tiệm cầm đồ tóm gọn.

 

Khi đó mới ba tuổi, lăn lộn khắp chốn mà sinh bệnh, ký ức chỉ mơ hồ nhớ phụ hoàng khí phách oai nghiêm, mẫu hậu dịu dàng chăm sóc nhưng lúc mắng thì vô cùng dữ tợn.

 

Trong nhà đầy tớ đông đúc, phủ viện rộng, mùa đông tuyết dày, còn các thúc bá cường tráng thường xuyên .

 

Sau khi thất lạc, mẫu hậu bệnh nặng, khi m.a.n.g t.h.a.i suýt chút nữa sẩy thai, gắng gượng mới giữ nhưng tổn thương căn cơ.

 

Phụ hoàng thì giận đến cực điểm, từ đó mới sinh tâm đoạt vị.

 

Mẫu hậu vì mất , đêm nào cũng gối lệ mà ngủ. 

 

Hiện giờ, Lạc vương, cửu của phụ hoàng, từ moi tin, bèn đưa con gái do thị sinh là Đỗ Vân dâng đến cho mẫu hậu.

 

Đây vốn là một chuyện hồ đồ, nhưng vì lúc nhỏ Đỗ Vân vài phần giống , mẫu hậu liền sinh chút tình thương thế, nuôi dưỡng vài tháng, còn tặng cho ít đồ.

 

Ai ngờ, Đỗ Vân bám riết lấy.

 

Sau khi phụ hoàng nắm quyền, nàng nhặt chút tình nghĩa , thỉnh thoảng đến thăm mẫu hậu, như đó là nhà của

 

Khi nàng còn nhỏ, phụ mẫu cũng so đo.

 

Hai năm , phụ hoàng đăng cơ hoàng đế, mẫu hậu thành hoàng hậu, Đỗ Vân liền coi bản như công chúa, lúc nào cũng bày đặt vẻ.

 

Ngoài mặt giả ngoan hiền phụ mẫu, nhưng ngay cả với thái tử của cũng hề tử tế, cứ như cướp đồ của nàng .

 

Giờ thì nàng dám giành cả với .

 

Nực nhất là phu quân của thực sự coi trọng phận của nàng , cùng một kẻ mượn danh giả công chúa sống chung!

 

Kỳ thực, thừa vị quận chúa nghĩ gì. 

 

Chẳng qua là ghen tỵ mà thôi.

 

Tuy phận công khai, nhưng lòng thương yêu con gái của hoàng hậu chẳng thể che giấu. 

 

Đỗ Vân chút quan hệ trong cung, dù tin chính xác, cũng từng cung, hoàng hậu sủng ái.

 

Con nàng vốn kiêu ngạo, chịu nổi ai vượt lên

 

Hễ thấy chút dấu hiệu, liền tìm cách đè xuống.

 

Nàng còn thích quyến rũ hôn phu của khác, ngầm bắt nạt các tiểu thư khuê các, danh tiếng ở kinh thành sớm thối nát.

 

Dẫu mang danh hiệu quận chúa, nhưng chẳng phong ấp, là con , hoàng hậu với nàng chỉ là chút tình nghĩa bề ngoài. 

 

Thời gian lâu dài, ngay cả những nhà nàng từng coi thường cũng chẳng cưới nữa.

 

Tuổi tác Đỗ Vân ngày càng lớn, đúng lúc Cố Tuyên xuất hiện.

 

Nàng đại khái cho rằng hoàng hậu ưu ái là vì phu quân là Cố Tuyên.

 

Cố Tuyên cũng là tài tử nổi danh Giang Nam, văn tài xuất chúng, diện mạo phong lưu!

 

nàng chỉ một, hai, cái danh tiếng là do một tay dựng nên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doi-mot-phu-quan-khac-la-duoc-roi/7.html.]

Nghĩ , thật châm biếm.

 

Đỗ Vân tưởng rằng, chỉ cần Cố Tuyên hưu , sẽ còn cơ hội cung, chẳng bao lâu hoàng hậu sẽ quên , sẽ còn là cái gai trong mắt nàng nữa.

 

Còn việc xuất giá, nàng hẳn coi Cố Tuyên như lựa chọn dự phòng, chỗ hơn thì lập tức đá .

 

Thậm chí còn thể mượn thế Cố Tuyên khi điểm thám hoa, khiến phủ Lạc vương càng tiến xa.

 

Phụ hoàng và mẫu hậu vốn tình sâu nghĩa nặng, để kẻ thứ ba chen , chỉ một con trai, ai chừng nàng còn ôm mộng tưởng to lớn hơn.

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Chắc Đỗ Vân mơ cũng nghĩ tới, mới chính là công chúa chân chính!

 

8

 

Ta khuyên nhủ một hồi lâu, phụ mẫu và mới bình tĩnh , miễn cưỡng đồng ý xử trí bọn họ ngay trong hôm nay. 

 

Chỉ là mẫu hậu chút thương tâm:

 

“Tuyết Phù, bọn họ đối đãi con nghiệt ngã như thế, vì con thẳng với mẫu hậu?”

 

Phụ hoàng và thái tử cũng chờ mong .

 

“Chỉ là con sợ.” 

 

Ta cân nhắc hồi lâu, cuối cùng quyết định thật: 

 

“Sợ các tin con.”

 

Ta và phụ mẫu ruột chia lìa nhiều năm, nếm đủ khổ cực, chịu đủ tủi nhục, đến hôm nay, dựa chẳng qua là một bụng chấp niệm cùng tính toán.

 

Từ khi , phụ mẫu nuôi Mộc gia đối xử cay nghiệt, từng bọn họ bàn tính bán cho một lão viên ngoại sáu mươi tuổi. 

 

Khi liền hiểu, ích mới thể giữ .

 

Ta và Phục Uyên ở trấn chiêu tập một đám tiểu tử nửa lớn nửa nhỏ, chút sinh ý. 

 

Nói là sinh ý, thật là mua bán vô vốn.

 

Chỉ cần thương nhân qua , công tử tiểu thư đến du ngoạn, luôn là đầu tiên nắm tin tức, bám lấy bọn họ sắp xếp khách điếm tửu lâu, trung gian, kiếm chút tiền thưởng.

 

Thương nhân cần đến nha môn việc, liền ám chỉ bọn họ nên đút lót cho ai; nếu đường , quen cửa , thể đưa .

 

Còn chuyện du ngoạn càng cần , những công tử ăn no rửng mỡ thích giả vờ phong nhã ở đều rõ mồn một, tiểu thư lên chùa lễ Phật cũng sớm giở thủ đoạn, để các nàng bốc quẻ lành ý.

 

Ta ích, Phục Uyên thủ phi phàm bảo vệ, phụ mẫu Mộc gia bạc trong tay, mới sớm đem bán .

 

Ta vẫn luôn một tâm nguyện, tìm phụ mẫu ruột, vì phú quý tiền tài, chỉ họ còn nhớ , còn nghĩ đến , là giống phụ mẫu nuôi Mộc gia, vì cần nữa.

 

thiên hạ rộng lớn, tìm?

 

“Nghe ngày nhiều quan viên phương Bắc đều thăng chức kinh.” 

 

Ta cũng chẳng nhớ câu do ai , chỉ khắc sâu trong lòng, khắc đến mấy năm liền.

 

Đi kinh thành tìm phụ mẫu trở thành chấp niệm của .

 

chỉ là nữ tử,

 

Đất khách quê , e rằng bán còn giúp đếm bạc.

 

Cho dù thể ở kinh thành an cư thì thế nào, chỉ là một nữ tử tầm thường, thể gặp quan gia phu nhân, phụ mẫu là ai?

 

 

Loading...