ĐỔI MỘT PHU QUÂN KHÁC LÀ ĐƯỢC RỒI - 10

Cập nhật lúc: 2025-10-04 15:06:49
Lượt xem: 159

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bệ hạ, tướng quân từ nhỏ lén lút với tiểu nữ!”

 

“Bệ hạ minh giám, rõ ràng ngậm m.á.u phun !”

 

“Bệ hạ, nương nương, xin ban cho thần nữ một sự trong sạch, tứ hôn cho thần nữ cùng Cố Tuyên, chặn miệng thế gian!”

 

Thấy tình thế càng lúc càng ồn ào, đến lượt bước .

 

Ta khẽ nâng tay, bọn thái giám lập tức cất giọng hô vang:

 

“Trường công chúa giá đáo!”

 

Văn võ bá quan dự yến bộ im phăng phắc như cắt đứt thở.

 

Trước thái giám dẹp đường che quạt, cung nữ theo hầu, cứ thế uy nghi tiến đại yến, xuống bên cạnh mẫu hậu.

 

Mọi trong yến đều ngơ ngác, chẳng hiểu từ xuất hiện một vị trường công chúa thế .

 

Phu phụ Cố gia, ba Mộc gia, cùng Đỗ Vân quỳ ở đài, ai nhận trong bộ hoa phục.

 

Ngược , Cố Tuyên thì như sét đánh.

 

Phục Uyên há miệng, ngẩn như hóa đá.

 

“Nghe , chư vị đang bàn luận về bản cung?”

 

Ta về phía Cố đại nhân: 

 

“Ngươi bảo bản cung lẳng lơ ong bướm?”

 

Lại phu phụ Mộc gia: 

 

“Các ngươi bảo bản cung bất hiếu?”

 

“Các ngươi đều cho rằng bản cung sai, nên thành cho tính toán của các ngươi, đúng ?”

 

Lúc bọn họ mới nhận , trợn mắt há miệng, run rẩy như sàng gạo.

 

“Sao thể!” 

 

Đỗ Vân thét lên: 

 

“Sao ngươi thể là công chúa, ngươi chỉ là một dân nữ, dám mạo xưng công chúa! Nương nương, mau trị tội nàng ! Bệ hạ, mau tống nàng đại lao!”

 

Mẫu hậu siết c.h.ặ.t t.a.y

 

“Hài tử, con chịu khổ . Là của mẫu hậu, để hạng rác rưởi chèn ép con.”

 

Ta khẽ : “Nào trách nương nương, rõ ràng là kẻ chiếm ổ chim khách.”

 

Mẫu hậu liền hạ lệnh cho thị vệ:

 

“Lôi vị quận chúa xuống, của phủ Lạc vương thì nên để Lạc vương phủ dạy dỗ , dạy cho đến khi nào còn dám bậy, dám phạm thượng nữa.”

 

Đỗ Vân lúc mới đại thế mất: 

 

“Nương nương, thần nữ sai , thần nữ sai !”

 

Cố gia, Mộc gia đều hóa ngây dại.

 

Ta hỏi phụ hoàng: 

 

“Bệ hạ, bọn họ xem là phạm tội khi quân chăng?”

 

Hoàng đế gật đầu: “Đáng xử tử.”

 

“Bệ hạ, công chúa!” 

 

Họ lảo đảo quỳ rạp xuống đất, lóc van xin: 

 

“Là thần, , là chúng thần mắt mù!”

 

“Xin công chúa tha mạng!”

 

Chỉ Cố Tuyên cầu xin, chằm chằm lẩm bẩm:

 

“Tuyết Phù, nàng là công chúa? À, thì nàng thật sự là công chúa… Vậy chính là phò mã, phò mã, …”

 

Hắn trông như phát điên, bỗng lao về phía :

 

“Tuyết Phù, hưu thư vốn , là phụ đó! Ta vẫn luôn nhớ đến nàng, còn mua sẵn cả trang viên…”

 

Hắn Phục Uyên túm lấy cổ áo, chỉ thể giãy giụa nức nở.

 

Vô thức chế ngự Cố Tuyên, Phục Uyên vẫn ngơ ngác, ánh mắt tựa như con c.h.ó trung thành bỗng chốc gặp chủ nhân, trong thoáng chốc dám tin.

 

“Phục tướng quân, bản cung ngươi phò mã, chỉ cưới thanh mai, giờ thì , phò mã ?”

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Phục Uyên ngây một lúc lâu, rốt cuộc cũng hồn, trong mắt lóe lên niềm vui sướng điên cuồng, quỳ một gối xuống đất:

 

“Muốn!”

 

10

 

Phạm tội khi quân, ngược đãi công chúa, lý pháp khó dung, Cố gia tuy xử tử nhưng cả nhà sung quân biên cương, năm đời nhập sĩ.

 

Cho dù liên lụy, Cố Tuyên cũng thể bước quan trường nữa. 

 

Nghe phát điên, gặp ai cũng lảm nhảm rằng là phò mã.

 

Đỗ Vân thì giam trong Phật đường của phủ Lạc vương, còn bao giờ thả thì cũng rõ.

 

Về phần Mộc gia, năm đó bọn họ từng cứu , bao ân tình nhiều năm nay xem như trả xong, nhưng vẫn mở cho họ một con đường sống, chỉ giữ tiền bạc bọn họ lừa lấy từ Cố gia, đem bộ tiền quyên tặng cho Dục Anh đường.

 

Ta sai đưa họ về trấn nhỏ ở Giang Nam.

 

Từ nay về , cả đời phép nhắc đến tên họ nữa, coi như từng đứa con gái .

 

Thám tử báo về rằng, Mộc phụ mất chén cơm quan gia, tuổi tác cao, chỉ thể chút việc nặng nhọc. 

 

Mộc mẫu thì từ khi bỏ bê nghề thêu thùa, giờ già , mắt mờ, chẳng nổi việc tinh xảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doi-mot-phu-quan-khac-la-duoc-roi/10.html.]

 

Trong nhà còn tiền dư, trả nổi học phí, từ đó học tư thục nữa.

 

Thế nhưng từng thấy qua phồn hoa kinh thành, nó chẳng chịu sống yên

 

Nghe mới tí tuổi dính cờ bạc, còn say rượu thì huênh hoang : tỷ tỷ nó là công chúa, nợ nần đều do công chúa trả.

 

Không ai tin nó.

 

Có những sống còn khổ hơn c.h.ế.t, cả ngày sống trong hối hận cách phú quý chỉ một bước mà mãi giải thoát.

 

Ta bảo thám tử, từ nay khỏi cần báo tin gì về bọn họ nữa.

 

Gần đây bận đến mức xoay như chong chóng, chẳng còn tâm tư để phí những liên can.

 

Bởi vì sắp thành .

 

Phò mã chính là Phục Uyên.

 

Hắn dạo chút khác thường, căng thẳng như kiến bò chảo nóng.

 

Dù bận thế nào, ngày nào cũng cung. 

 

Có lúc cứ ngẩn ngơ , lúc nhất định chạm ngón tay , còn khi ngốc nghếch khiến hoài nghi đoạt xá mất .

 

Phụ hoàng kinh nghiệm: 

 

“Trẫm khi thành với mẫu hậu con cũng thế.”

 

Thái tử quen: 

 

“Phụ hoàng bây giờ thỉnh thoảng cũng thế, tỷ tỷ cứ quen .”

 

Trước ngày thành hai hôm, lo lắng đến mất ngủ. 

 

Mẫu hậu đến xem , chải tóc cho dỗ:

 

“Chải chải tóc, sẽ ngủ ngon.”

 

Thấy vẫn chợp mắt, bà dịu dàng hỏi: 

 

“Chẳng lẽ là sợ thằng nhóc Phục Uyên phụ con?”

 

Ta nghĩ nghĩ, lắc đầu: 

 

“Hắn sẽ .”

 

Mẫu hậu mỉm :

 

“Mẫu hậu cho con một bí mật. Phu quân con kể, thì để mẫu hậu kể . Phụ mẫu thể nhanh chóng nhận con, đều nhờ tiểu tướng quân của con.”

 

“Hắn dùng quân công khó nhọc đổi một ân điển. Hắn lấy vàng bạc, đòi thăng quan, chỉ cầu một chuyện.”

 

Tim đập thình thịch: 

 

“Chuyện gì?”

 

“Cầu hoàng đế giúp tìm phụ mẫu ruột cho trong lòng .”

 

Mẫu hậu vuốt tóc , mỉm :

 

“Thiên hạ rộng lớn, tìm một khó bao. Phụ hoàng con bảo e rằng mong ước khó thành. , cho dù tìm thấy cũng , bây giờ thấy thì tiếp tục tìm, chỉ vì đó là tâm nguyện của con.”

 

“Phụ hoàng hỏi: nàng thành , Phục tướng quân còn nhớ mãi quên?”

 

“Hắn đáp: kiếp cưới ai ngoài con. Nếu con sống , sẽ bao giờ xuất hiện nữa. Nếu con hòa ly, sẽ lập tức đến cầu .”

 

“Ba năm , luôn sắp xếp âm thầm bảo hộ con. Ban đầu là những thiếu niên các con từng thu phục, tín khi tướng quân.”

 

Mẫu hậu

 

“Chính vì , mẫu hậu mới sinh lòng tận mắt con. Khi con kinh, lập cung yến. Nhìn con càng càng giống…”

 

Trên ngoài vài nốt ruồi, chỗ kín còn một vết bớt rõ rệt. 

 

Mẫu hậu kiểm tra từng chỗ, hỏi nhiều điều, cuối cùng mới xác nhận đó là .

 

Thì nhanh chóng tìm song , cũng là nhờ công lao của Phục Uyên.

 

Nước mắt lã chã rơi xuống, chân thành tha thiết.

 

Ta mà mắt cay xè.

 

Sau đó hai đêm, đều ngủ ngon.

 

Ngày thành , cả thành mừng vui.

 

Sau nghi thức phức tạp, trong tân phòng của công chúa phủ chỉ còn hai . Ta đưa tay với .

 

Hắn hiểu, nhưng vẫn cúi , để mặc nắm lấy, mặt đỏ bừng.

 

Phò mã của , thật sự đáng yêu.

 

“Phục Uyên.”

 

“Ừ.”

 

“Phò mã của .”

 

Mặt càng đỏ: 

 

“Ừ! Ta… công chúa của .”

 

Ta kéo mạnh đai lưng

 

“Đêm khuya .”

 

Màn giường buông xuống, đàn cầm đàn sắt hòa ca.

 

Nửa đời còn , ắt sẽ an yên.

 

— Hoàn văn —

Loading...