Đợi Em Ở Tận Cùng Ký Ức - 8

Cập nhật lúc: 2025-10-04 05:10:56
Lượt xem: 264

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đôi mắt Thẩm mở to tròn xoe, kích động :

 

“Con trai! Con giỏi quá! Thật sự lừa… ơ, cướp… ơ, dẫn cô gái về nhà !”

 

Bố Thẩm phía vội vàng ho khan, nhỏ giọng nhắc nhở:

 

“Không tối qua học thuộc lời thoại ? Sao bây giờ quên hết thế?”

 

“À đúng đúng đúng!”

 

cố gắng vẻ nghiêm túc.

 

“Cháu… Cháu trúng nó ở điểm nào ?”

 

: ???

 

Thẩm Miên cuống quýt.

 

“Mẹ, chẳng con ? Chỉ cần là Nghi Sơ, con đều…”

 

“Câm miệng! Mẹ hỏi là hỏi Nghi Sơ!”

 

Mẹ Thẩm giơ tay vỗ bốp một cái lưng .

 

ngẩng đầu Thẩm Miên.

 

“Trong mắt cháu, đều là những điểm hấp dẫn cháu.”

 

Mẹ Thẩm lập tức kéo tay bố Thẩm khúc khích.

 

Sau bữa trưa.

 

Mẹ Thẩm thần thần bí bí hỏi .

 

“Nghi Sơ , xem phòng của cái thằng nhóc thối ?”

 

Thẩm Miên lập tức như con mèo giẫm đuôi, cả dựng lông xù.

 

“Mẹ! Không !”

 

“Đi , xuống gọt hoa quả cho Nghi Sơ , nhớ cắt dưa hấu thành hình trái tim đó.”

 

Chờ tình nguyện bếp.

 

Mẹ Thẩm liền như chuyện lén lút, kéo rón rén bước lên tầng hai.

 

Đẩy cửa phòng , khoảnh khắc đó kinh ngạc đến mức đưa tay che miệng.

 

Cả một bức tường treo đầy ảnh của .

 

Góc nghiêng khi cúi đầu sách trong thư viện, bóng dáng ngẩn ngơ bên sân thể dục, thậm chí còn cả cảnh ăn bim bim cay đến chảy nước mắt.

 

11

 

Mỗi bức ảnh đều cẩn thận lồng khung, sắp xếp gọn gàng theo trình tự thời gian.

 

“Thằng nhóc bình thường khóa chặt căn phòng lắm, ngay cả bảo mẫu cũng cho .”

 

từ từ bước trong.

 

Trên bàn học còn một quyển sổ vẽ dày cộp.

 

Mở .

 

Trang đầu tiên là hình buộc tóc đuôi ngựa hồi lớp 11, bên cạnh còn ghi chú ngày tháng và thời tiết.

 

Lật tiếp, mỗi trang đều là những bức vẽ về khi , khi giận, lúc gục xuống bàn ngủ.

 

Trang mới nhất là dáng vẻ vui mừng chạy khỏi phòng thi ngày thi đại học.

 

Dưới bức vẽ một hàng chữ nhỏ.

 

Nguyện cho Nghi Sơ vạn sự như ý.

 

“Từ nhỏ nó vẽ vời chỉ ba ngày đ.á.n.h cá hai ngày phơi lưới, mà vẽ con thì vẽ suốt ba năm.”

 

Mẹ Thẩm mang theo chút kiêu hãnh.

 

Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân vội vã hỗn loạn của Thẩm Miên.

 

“Mẹ! Hai đừng…”

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Âm thanh bỗng khựng , ở cửa, ánh mắt luống cuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doi-em-o-tan-cung-ky-uc/8.html.]

 

Mẹ Thẩm liếc một cái, mặt mày đắc ý, bộ chờ khen ngợi.

 

Khi ngang qua, bà hạ giọng nhỏ:

 

“Con trai , màn hỗ trợ của đáng giá một triệu tiền tiêu vặt đấy nhé? Nhớ đòi bố con đó!”

 

Trên đường đưa về nhà, nhịn hỏi Thẩm Miên.

 

“Vẽ em, khó ?”

 

Đôi tai đỏ ửng.

 

“Rất đơn giản, nhưng cũng khó.”

 

“Mỗi bức đều là em, nhưng chẳng thể vẽ một phần mười của em.”

 

Tim nóng lên, kéo cổ áo xuống thấp.

 

Dưới ánh đèn đường, chúng chụp tấm ảnh chung đầu tiên.

 

Trong ảnh, đến mức mắt mày cong cong, còn thì mang vẻ mặt ngốc nghếch như sủng ái bất ngờ.

 

“Tấm tặng . Sau cần lén lút vẽ nữa.”

 

gửi bức ảnh đó WeChat cho .

 

Thẩm Miên ôm điện thoại ngẩn ngơ tại chỗ ngốc, ngay cả khi xa vẫn phát hiện.

 

Về đến nhà, bước cửa.

 

Mẹ thần thần bí bí kéo .

 

“Nhà họ Lục phát tài ! Từ Uyển đưa cho bố Lục Thanh Trì cái gì mà dự án đầu tư, giúp nhà họ kiếm 1 triệu! Giờ thì Châu Phân nhận đứa con dâu .”

 

“Hai đứa nó tình cảm ngọt ngào như mật !”

 

“Hôm nay lúc chợ còn thấy Châu Phân ở trong khu, kéo góp vốn, cái gì mà đầu tư càng nhiều thì thu lời càng cao.”

 

“Nghi Sơ, con xem đàn bà ngốc ?”

 

“Trên trời chuyện bánh từ rơi xuống, bỏ 50 vạn, thu về 100 vạn?”

 

Tim chợt thót .

 

“Mẹ, chuyện giống đa cấp lắm đó.”

 

“Có ! Mẹ chỉ là mà khuyên một câu, mà bà mắng phá đường kiếm tiền của bà .”

 

Mẹ lải nhải mãi, còn nhắc nhở mấy bạn của bà, vội vội vàng vàng chạy ngoài.

 

do dự mãi, cuối cùng vẫn gửi tin nhắn cho “ của tương lai”.

 

“Dự án đầu tư của bố Lục Thanh Trì, thật ?”

 

Phản hồi đến nhanh.

 

【Giả đấy!】

 

【Công ty của bố Từ Uyển từ lâu chỉ là cái vỏ rỗng.】

 

【Họ lừa hết tiền của các dì các trong khu bỏ trốn.】

 

【Lục Thanh Trì cũng theo Từ Uyển sang thành phố khác.】

 

【Cuối cùng chỉ còn bố chủ nợ chặn cửa, bán nhà trả nợ.】

 

chằm chằm điện thoại thật lâu.

 

Chợt nhớ đến dì Lục tuy thích khoe khoang, nhưng hồi nhỏ thường sườn xào chua ngọt cho ăn.

 

Còn chú Lục tuy sĩ diện, nhưng mỗi công tác đều mua cho một món quà nhỏ mang về.

 

Cuối cùng, vẫn gỡ Lục Thanh Trì khỏi danh sách chặn và hẹn ngày mai gặp ở quán cà phê chuyện.

 

Anh tưởng tìm để hòa, nên đến nhanh.

 

“Sao? Biết nhà kiếm tiền , cuối cùng cũng nhớ thế nào ?”

 

Lục Thanh Trì – từng dịu dàng, khiêm nhường trong trường học – chỉ trong vòng hai tháng ngắn ngủi, trở nên thực dụng và khôn khéo.

 

Tình cảm mơ hồ thuở , tan biến.

 

Loading...