ĐỔI CHỒNG TRONG HÔN LỄ - CHƯƠNG 7

Cập nhật lúc: 2025-09-13 04:05:37
Lượt xem: 185

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

30 

 

xem ai dám đuổi cháu trai yêu quý của !” Giọng run run của bà cụ Cận vang lên, gậy gõ xuống đất vang rền. 

 

Theo đó là thanh âm nũng nịu, khuyên bà đừng nóng giận. 

 

Ồ, hoá là bà cụ Cận mới vội vàng trở

 

“Chu Cẩm Sắt, cô đang gì?!” bà cụ Cận gầm lên. 

 

Mẹ chồng thản nhiên bà một cái, “Bà già nên mắt kém ? đang xử lí chuyện gia đình.” 

 

“Chuyện gia đình?” Bà cụ Cận lạnh, “Xử lí chuyện gia đình mà cần tới mức huyên náo ai cũng ? ở nhà, cô bắt đầu tự tung tự tác đấy phỏng? Trong mắt cô còn chồng nữa ? Thể diện nhà họ Cận đều mất sạch !” 

 

Bà cụ Cận một vòng, ánh mắt dừng , “Con gái nhà họ Bạch, phép tắc nhà cô chính là như thế ? Vô liêm sỉ, hết quyến rũ Cận Trạch, bám lấy Chu Hạo.” 

 

Bà già đang oai đấy mà. 

 

cho phép. 

 

quyến rũ Cận Trạch? vô liêm sỉ? Bà đúng là già quá nên hồ đồ mất . Chính nhà họ Cận các bội bạc, phá huỷ hôn ước mới là thứ vô liêm sỉ.” phản bác. 

 

“Cô! Cô dám cãi lời lớn?!” bà cụ Cận tức giận đến phát run. 

 

chỉ sự thật thôi. Nhà họ Cận các bội bạc, nuôi đám chuột nhắt hôi hám, bà cảm thấy mất mặt ?” chất vấn bà

 

“Làm càn!” Bảo mẫu nhà họ Cận, dì Lâm, , rõ ràng ở tuổi trung niên, mà bà dùng giọng ngọt ngào nũng nịu giả tạo mà chỉ thẳng mặt mắng, “Cô chỉ là hàng con cháu, dám chuyện với bà nội như , đúng là phép tắc gì cả!” 

 

nhíu mày, ngữ khí , “Dì Lâm, bà quên sạch quy củ ? Chỉ là bảo mẫu trong nhà, ai cho bà lá gan dám mắng mỏ chủ nhân như thế?” 

 

Dì Lâm run run, sắc mặt đỏ lên, “ …” 

 

Mẹ chồng ngắt lời bà , “Không ? Nơi ngoại trừ bà còn ai dám chống đối ? Bà đang chê tiền lương cao quá, cảm thấy cái nhà nhỏ quá giữ chân nhân vật lớn như bà ?” 

 

Dì Lâm cúi đầu, hai tay vò góc áo, liếc chồng, “Phu nhân, là của .” 

 

31

 

Khuôn mặt bà cụ Cận run rẩy, nếp nhăn cũng vặn vẹo, n.g.ự.c phập phồng kịch liệt. 

 

“Con khốn !” Nước bọt bà văng tung toé. 

 

nhất thời cảm thấy khó chịu, lập tức lùi về phía mấy bước liền. 

 

“Khốn kiếp là các mới đúng, vì tiền, ngay cả lương tâm cũng bán rẻ!” lạnh. 

 

Yết hầu bà cụ Cận khúc nhích, mặt nghẹn thành màu xanh tím, ngón tay run run chỉ về phía , “Cô, cô dám dùng thái độ đó với lớn !” 

 

ngoáy ngoáy lỗ tai, khoé miệng nhếch lên, “Thái độ của thế nào quyết định dựa thái độ của bà. , tuy năng lực cao, nhưng đối thủ càng mạnh càng cường đại, bà cố mà chịu nhé.”

 

Bình luận bùng nổ:

 

[Dừa lắm, ha ha, cái nư!] 

 

[Bất kể đúng sai, nữ phụ vạn tuế, chửi lắm!] 

 

[Bà già mặt liền bao che khuyết điểm, đúng là hổ! Nữ phụ đáp trả lắm!] 

 

[Thích cô nữ phụ yêu hận rõ ràng , yêu yêu.] 

 

[Cả nhà là lũ q.uỷ hút máy, nữ phụ mắng vẫn là nhẹ đó.] 

 

[ mặc kệ nội dung câu chuyện là gì, tuyên bố, là fan cứng của nữ phụ.] 

 

 

Nhà họ Bạch chúng tuy bằng , nhưng vẫn là viên ngọc quý tay cha , vì thế nuôi tuy bên ngoài tĩnh lặng nhưng thực tế tính tình ngay thẳng nóng nảy. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doi-chong-trong-hon-le/chuong-7.html.]

nổi điên quát thét một hồi mới giật nhớ điều gì, ngượng ngùng liếc chồng và Chu Hạo, phát hiện hai họ phản ứng gì. 

 

Nhàn cư vi bất thiện

Bà cụ Cận ngón tay chỉ thẳng mặt , thanh âm già nua vô cùng sắc sảo: “Cô, cô, mau cút ngoài cho ! Nhà họ Cận chấp nhận cô!” 

 

xắn tay áo, khớp ngón tay kêu vang. 

 

“Lạc Lạc!” Mẹ chồng che chắn mặt , Chu Hạo cũng cạnh bà. 

 

Chu Hạo cất tiếng, “Bà nội, vợ gì sai ? Cô vẫn còn nhỏ, chỉ là ăn ngay thật mà thôi… Bà đừng chấp cô gì.” 

 

Chu Hạo khoanh tay, khẽ nâng cằm, “Đương nhiên, vợ tuổi trẻ nóng nảy, chuyện thẳng thắn quá, mặt cô xin bà.” 

 

Chu Hạo cúi một cái cho lệ, “Bà đại nhân đại lượng, đừng chấp cô .” 

 

Bà cụ Cận ôm ngực, cằm run rẩy như sắp rơi xuống, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng. 

 

Dì Lâm đỡ bà cụ Cận, hét lớn, “Bác sĩ, mau gọi bác sĩ!” 

 

Đám xôn xao, tiếng bước chân, tiếng gọi ơi ới, vang thành một mảnh hỗn loạn.

 

Chu Hạo, âm thầm giơ ngón cái, bái phục. 

 

32 

 

Không ngờ sức chiến đấu của bà cụ Cận thật kinh , chỉ còn chút tàn cũng thể phát uy, điên cuồng nện gậy xuống đất, “Chu Hạo, mày chẳng qua chỉ là thứ con nuôi, tu hú chiếm tổ, nhà họ Cận bao giờ thừa nhận mày!” 

 

Mẹ chồng lạnh, che mặt chúng , “Cận Trạch và Lý Tô Mạn hổ, bà cũng đừng ở đây tiếp tục rước lấy mặt nữa. Lạc Lạc và Chu Hạo là của , ai dám động chúng, sẽ khách khí !”

 

Sắc mặt bà cụ Cận xanh mét, “Người thừa kế sản nghiệp nhà họ Cận chỉ thể là Cận Trạch, Chu Hạo đừng mơ những thứ thuộc về !” 

 

Lời thật hài hước.

 

Ai thừa kế cái nhà họ Cận rách nát cơ chứ? 

 

Bình luận giải thích cho nghi hoặc của :

 

[Haha, bà cụ gom cả sản nghiệp nhà họ Chu cũng tính là của nhà họ Cận đấy chứ?] 

 

[Không thể , đúng là cả nhà đều bệnh mà!] 

 

[Cười ch.ết mất, nội dung câu chuyện đúng là kì lạ, nhân vật chính là tuồng mặt dày, nhân vật phản diện thật vô tội.] 

 

 

Mẹ chồng một lượt nhà họ Cận, ánh mắt dừng , “Từ nay về , chỉ chấp nhận Lạc Lạc và Chu Hạo. Sản nghiệp nhà họ Chu cũng chỉ truyền cho hai đứa.” 

 

Sắc mặt nhà họ Cận đại biến, cứ như biểu diễn “đổi mặt”

 

Vẫn là ông Cận từ nãy tới giờ dùng “ẩn chi thuật”, giờ chịu nổi, chỉ thẳng chồng, “Bà điên !” 

 

33 

 

vô cùng tỉnh táo. Công ty nhà họ Cận trong tay ông bấp bênh lên xuống, ngày phá sản cũng lạ gì. Mấy năm nay, chi tiêu của cả cái nhà dựa một chống đỡ. Để chống mắt lên xem, nhà họ Cận nếu còn mặt mũi, về đừng tới ăn vạ !” 

 

Người nhà họ Cận á khẩu nên trả lời thế nào, sắc mặt ai nấy đều xanh mét. 

 

Mẹ chồng tao nhã xoay , kéo và Chu Hạo, “Chúng !” 

 

Bà cụ Cận ở phía kêu hét như phát điên, thanh âm khàn khàn chói tai như từ địa ngục vọng về. 

 

Bước chân chồng hề ngừng , kéo và Chu Hạo khỏi cửa lớn nhà họ Cận, trong xe. 

 

Xe khởi động, chạy thẳng về hướng biệt thự nhà họ Chu. 

 

Mẹ chồng dặn quản gia: “Từ hôm nay, cắt bộ chi tiêu của nhà họ Cận.” 

 

Quản gia gật đầu, “Vâng, phu nhân.” 

 

Mẹ chồng dựa hẳn lưng ghế, nhắm mắt , “Trước ngu ngốc, còn nghĩ sẽ chu cấp cho bọn họ. Hiện giờ, hiểu. Thử xem tiền của , đám phế vật nhà họ Cận sẽ sống như thế nào.” 

Loading...