ĐỔI CHỒNG TRONG HÔN LỄ - CHƯƠNG 1

Cập nhật lúc: 2025-09-13 04:00:39
Lượt xem: 246

 

Trên màn hình của buổi hôn lễ, khuôn mặt Cận Trạch phóng to gấp mấy , ánh mắt sắc bén, ngữ khí lạnh băng, “Bạch Lạc Lạc, cô xứng! Thứ cô chẳng qua chỉ là tiền tài và địa vị của nhà họ Cận. Cô nghĩ là dùng hôn ước là thể trói buộc cả đời ? cho cô , vĩnh viễn cưới thứ đàn bà hám giàu tâm cơ như cô! Người yêu là Mạn Mạn, chỉ mới là tình yêu duy nhất cuộc đời !” 

 

Video ngừng , lễ đường ồ lên xôn xao. 

 

Tiếng bàn tán bên như thuỷ triều ập tới, bao phủ lấy

 

“Người phụ nữ đúng là hổ, rõ Cận Trạch yêu vẫn còn cố chen chân !” 

 

“Ai, bây giờ đúng là thể hiểu nổi nghĩ gì. Vì tiền, chuyện gì cũng thể !” 

 

“Nghe công ty nhà cô sắp phá sản, còn dựa nhà họ Cận để Đông Sơn tái khởi, đúng là mơ tưởng hão huyền!” 

 

“Còn tưởng rằng vẫn là thiên kim tiểu thư ? Hiện giờ chẳng qua chỉ là gia đình nghèo túng mà thôi!” 

 

“Cận Trạch cũng thật đáng thương, loại con gái bám , đúng là đen đủi tám đời.” 

 

 

Đèn chùm trang trí của lễ đường tỏa ánh sáng chói mắt. 

 

Vốn dĩ tấm thảm màu đỏ may mắn, giờ phút như một con đường m.áu dẫn thẳng xuống địa ngục. 

 

lễ đài, như một gã hề lột sạch qu.ần áo. 

 

Người nhạo, kẻ bỏ đá xuống giếng. 

 

Những lời phán xét độc ác đó giống như búa tạ giáng thẳng đầu khiến đầu váng mắt hoa. 

 

siết chặt tay, móng tay cắm sâu lòng bàn tay. 

 

Đám cưới , dù cũng là nhà họ Bạch chúng mặt dày mày dạn đòi hỏi. 

 

 

giơ tay giật tấm voan cài đầu xuống.

 

“Lạc Lạc, con ?” Mẹ Cận Trạch, bà Chu bước nhanh tới, nắm c.h.ặ.t t.a.y , “Mẹ phái tìm Cận Trạch, nó nhất định sẽ trở về kết hôn với con.” Bà nhanh. 

 

giãy , nhưng giữ chặt. 

 

lúc , mắt hiện lên một hàng bình luận, giống như những bóng ma lởn vởn bay giữa trung. 

 

[Bạch Lạc Lạc đúng là đen đủi, ép gả cho tên đàn ông yêu .]

 

[Cận Trạch hận cô chia rẽ và bạch nguyệt quang, khi kết hôn ngược đãi cô suốt mười năm.] 

 

[Cuối cùng còn ép hiến thận cứu bạch nguyệt quang của Cận Trạch, ch.ết bàn mổ, thật thảm.] 

 

Nhàn cư vi bất thiện

[Lầu đừng spoil nữa , tuy rằng cũng nội dung câu chuyện…] 

 

 

Những bình luận như mũi d.a.o bén nhọn, hung hăng đ.â.m lòng

 

run rẩy kịch liệt, thể tin mà chằm chằm những dòng chữ

 

Hoá một thế giới chỉ trong một quyển tiểu thuyết. 

 

là nữ phụ độc ác của câu chuyện

 

cảm thấy buồn nôn, dày cuộn lên một cái, dường như lập tức nôn

 

“Thông gia, các ý gì? Cận Trạch ? Những khác ? Hôm nay chính là hôn lễ đấy! Nhà họ Bạch chúng tuy thua kém nhà họ Chu mấy , nhưng cũng để các tuỳ ý bắt nạt.” Giọng cha trầm thấp đầy phẫn nộ. 

 

Mẹ ôm thật chặt, cơ thể bà giận dữ đến phát run. 

 

Cha giận tới mức thể kiềm chế, kéo tay rời , “Hôn lễ , chúng kết nữa!” 

 

Ông cởi áo vest khoác lên

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doi-chong-trong-hon-le/chuong-1.html.]

 

kéo tay cha , chỉ rời khỏi đây thật nhanh. 

 

[Nữ phụ bỏ chạy ?] 

 

[Nữ phụ thì gì sai chứ? Quý trọng sinh mệnh, rời xa kẻ điên.] 

 

[Nữ phụ vốn còn khó bảo đảm tính mạng của , còn chăm sóc chồng vì hãm hại mà liệt. Đến khi cô ch.ết bàn giải phẫu, chồng ai chăm sóc, cứ thế mà ch.ết đói.] 

 

Bà Chu vốn đang do dự, khuôn mặt đột nhiên biến sắc, vội vàng ngăn chúng , “Thông gia, thế ! Hôn lễ tiến hành một nửa , hiện giờ huỷ bỏ, thể diện hai nhà chúng ném ?” 

 

“Thể diện?” Cha lạnh, “Nhà họ Chu các còn mặt mũi những lời ? Chú rể cũng đào hôn , bà để con gái gả cho ai? Gả cho khí ?” 

 

“Chuyện …” Bà Chu nhất thời nghẹn lời, ánh mắt bối rối khắp xung quanh. 

 

Đột nhiên, bà về bên cạnh từ đầu đến cuối vẫn luôn trầm mặc, đôi mắt sáng lên, “Chu Hạo, con đồng ý cưới Lạc Lạc ?” 

 

 

Bên ngoài, Chu Hạo là con nuôi của nhà họ Cận, theo họ của bà Chu, cũng là trợ lí của bà. 

 

Anh vẫn luôn trầm mặc ít lời, mặt sắt nghiêm nghị. 

 

Cận Trạch lấy cớ thời gian, hôn lễ đều là Chu Hạo hỗ trợ chuẩn

 

Nghe thấy lời bà Chu, chậm rãi ngẩng đầu, để lộ khuôn mặt trầm kiên nghị.

 

“Con…” Anh há miệng, dường như gì, đó nuốt ngược trở

 

Chỉ là đôi mắt , thâm thuý như hồ nước sâu thấy đáy, khiến thể thoát. 

 

Những dòng bình luận lướt qua mắt

 

[Chu Hạo là tên chó l.i.ế.m lạnh lùng, vẫn luôn yêu thầm nữ phụ]

 

[Anh trăm phương nghìn kế giúp đỡ bảo vệ nữ phụ và chồng, hãm hại đuổi khỏi nhà họ Cận, còn may gặp tai nạn xe cộ, mất hai chân.] 

 

[Sao cảm thấy giữa nữ phụ và nam phụ tình cảm nhỉ?]

 

[Nhân vật phản diện thì tình cảm gì chứ, chẳng qua là mèo mả gà đồng cùng một giuộc mà thôi.] 

 

 

Bàn tay bà Chu khẽ run, bà ngước mắt, về phía chúng , vẻ mặt phức tạp.

 

 

“Làm thế ?!” Ông Cận vỗ bàn dậy, khuôn mặt vốn nghiêm nghị giờ phút trở nên cực kì u ám dọa , “Đây là hôn lễ của Cận Trạch, dù cho huỷ bỏ, cũng thể để khác thế!” 

 

Ông thở hổn hển, n.g.ự.c phập phồng kịch liệt, dường như phát tiết cơn giận dữ. 

 

“Cận Trạch chuyện như , còn mặt mũi để cưới xin nữa ? Nhà họ Cận các hổ nhưng Nhà họ Chu chúng vẫn giữ thể diện!” Bà Chu chút yếu thế. 

 

Khách khứa xung quanh bốn mắt , nhỏ giọng bàn tán. 

 

một bên, trong lòng lạnh. 

 

Đến nước ông Cận vẫn còn bảo vệ Cận Trạch, đúng là nực

 

“Bà! Bà đúng cưỡng từ đoạt lí!” Ông Cận bà Chu phản bác tới á khẩu, gì, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, gân xanh trán cũng gồ lên. “Chuyện của Cận Trạch chúng sẽ xử lí , nhưng chuyện hôn lễ tới phiên bà nhúng tay!” 

 

cưỡng từ đoạt lí?” Bà Chu hừ lạnh một tiếng, “ thấy ông già lên lú lẫn mới đúng! Thằng con ông gây chuyện , ông vẫn còn lấp l.i.ế.m bao che? Ông đem thể diện của nhà họ Cận ném thẳng xuống cống !” 

 

Ông Cận há miệng thở dốc, dường như phản bác, nhưng tìm lí do thích hợp, chỉ thể suy sụp phịch xuống ghế. 

 

Bà Chu xoay , ánh mắt vốn dĩ sắc bén của bà nhu hoà , giọng cũng mềm mại nhiều. 

 

Bà khẽ thở dài, ánh mắt toát vài phần trìu mến hiểu, “Con , ấm ức cho con . Con duyên trở thành con dâu nhà họ Cận, thì con dâu nhà họ Chu . Nhà họ Chu tuyệt đối với con.” 

 

Bà dừng một chút, ánh mắt đảo qua một lượt những mặt, giọng trở nên kiên định hữu lực, “Hôm nay, công bố luôn tại đây, bởi vì nhà họ Cận gây loại chuyện mất mặt như thế, nhà họ Chu chúng sẽ bù đắp thỏa.”

 

, vẻ mặt hiền từ hỏi, “Con bằng lòng gả cho Chu Hạo nhà dì ?” 

Loading...