Đoạt Lại Kịch Bản Nữ Chủ, Tôi Kiếm Tiền Đỗi PhóTra Nam - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-04-14 14:34:31
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 90

 

Không đợi mẹ trả lời thì cô ta đã quay người bỏ vào phòng, đóng sầm cửa lại.

“Con bé này hôm nay làm sao thế nhỉ?” Bà Triệu lầm bầm rồi đưa cho ông Triệu đang lặng lẽ hút thuốc bên cạnh một tờ tiền.

“Đừng hút nữa, đi chợ mua thịt về ăn tết đi, nhớ ghé qua nhà họ Tống xem có gì mới không.”

Ông Triệu nhận tiền rồi đi ra ngoài.

Triệu Hoa nhìn qua khe cửa, lặng lẽ lau nước mắt, rồi lục tủ lấy ra một xấp tiền lẻ, tổng cộng là 16 đồng 8 xu 3 hào. Đây là số tiền mà cô ta đã dành dụm từ những lần đi ăn uống cùng Tống Ngọc Lan từ nhỏ đến giờ.

Hôm nay khi tận mắt chứng kiến vẻ rạng rỡ của Tống Ngọc Lan, không hề bị ảnh hưởng bởi những chuyện đã xảy ra thì cô ta mới nhận ra rằng Tống Ngọc Lan đã thực sự đã buông bỏ và không còn thích Triệu Kiến Quốc nữa.

Tống Ngọc Lan rời xa Triệu Kiến Quốc thì cuộc sống vẫn tốt đẹp. Còn cô ta, thay vì tiếp tục để gia đình hút cạn sinh lực thì chi bằng tự mình đi tìm một tương lai mới.

Khi đêm buông xuống, Triệu Hoa lén vào phòng bố mẹ lấy đi hai tờ đại đoàn kết giấu trong áo mẹ và rời khỏi thôn Kim Trúc.

Đến trưa hôm sau, nhà họ Triệu náo loạn cả lên.

Tống Ngọc Lan đang ngồi bên bếp lửa trong phòng khách, vừa sưởi ấm vừa đọc sách giáo khoa trung học mà Khương Nam đưa cho. Thấy Lưu Xuân bưng chậu quần áo từ bên ngoài đi vào, sau đó vội kể chuyện nhà họ Triệu với vẻ mặt đầy bí mật.

“Triệu Hoa bỏ nhà đi rồi, còn lấy hết tiền trong nhà nữa!”

Tống Ngọc Lan nhướng mày. Trong cuốn sách thì Triệu Hoa vốn là một nhân vật luôn sống dưới cái bóng của nam nữ chính. Không ngờ việc cô xuyên vào đây lại khiến cho cốt truyện thay đổi hoàn toàn.

Có phải sự ra đi của Triệu Hoa cũng đánh dấu sự trỗi dậy của các nhân vật phụ?

Nhưng cuộc sống của mỗi người là do chính họ lựa chọn. Việc quan trọng của cô bây giờ là vượt qua kỳ thi cuối cấp 3 sắp tới.

Trước đó, cô định học lại từ lớp 10, vì sau nhiều năm không đến trường thì cô đã gần như quên hết kiến thức trung học.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doat-lai-kich-ban-nu-chu-toi-kiem-tien-doi-photra-nam/chuong-90.html.]

Thế nhưng sáng nay khi mở sách của Khương Nam ra thì cô bất ngờ phát hiện ra những suy nghĩ và lời giải bài tập xuất hiện trong đầu một cách rõ ràng, trùng khớp với đáp án mà Khương Nam đã ghi chú trong sách.

Không chỉ toán học mà cả vật lý, hóa học và sinh học thì cô cũng chỉ cần nhìn qua là hiểu ngay.

Nguyên chủ có thể thi đậu cấp ba thì đương nhiên cũng không phải người tầm thường. Từ nhỏ, nguyên chủ đã rất nhạy bén với các con số. Tống tổng lại có tri thức về thế giới hiện đại. Giờ đây, tri thức của hai thế giới hòa làm một đã giúp cô càng thông thạo hơn.

Còn về tiếng Anh thì khỏi phải nói, trước khi xuyên không thì Tống Ngọc Lan đã đạt trình độ TOEFL tiêu chuẩn để giao tiếp tốt với đối tác nước ngoài.

Nhưng đến môn ngữ văn có rất nhiều bài học thuộc lòng thì lại là một thử thách lớn đối với cô.

Nếu muốn thi đại học cùng với Khương Nam, thì cô phải học thuộc tất cả những gì có trong sáu cuốn sách ngữ văn từ lớp 10 đến lớp 12 trong vòng nửa năm tới.

Cô tìm ra hai bộ đề trống về toán và khoa học tự nhiên, rồi ngồi ngay ngắn trong căn phòng sáng sủa, yên tĩnh. Cô ngồi đó cả buổi trời, tĩnh lặng như hòa vào không gian xung quanh.

Sau khi kiểm tra kỹ càng những bài toán mình đã làm sai, Tống Ngọc Lan phát hiện ra chỉ có duy nhất một bài giải bị lệch hướng một chút, cùng lắm là bị trừ ba điểm.

Nhìn tờ giấy thi toán gần như hoàn hảo trong tay, Tống Ngọc Lan cảm thấy tự tin dâng trào. Bà nội đã chọn ở lại thôn Kim Trúc để tiếp tục làm ruộng, mà trong nhà cũng đã có hơn tám vạn đồng tiết kiệm, cô cũng không cần phải vội vàng kiếm tiền trong nửa năm tới.

Dù rằng Tống Ngọc Lan không khao khát một cuộc sống làm nhân viên văn phòng ổn định, nhưng nếu sau này trở thành một nữ doanh nhân có văn hóa, có học thức cũng là một lựa chọn không đồng.

Không khí tết năm 1980 thực sự khác biệt so với thời hiện đại. Dù khi đó mọi người chẳng có nhiều tiền bạc, nhưng ai nấy đều rạng rỡ nụ cười, thật sự mong chờ đón tết.

Pháo nổ đỏ cả mặt đất, tiễn năm cũ đón năm mới.

Năm 1981 đến trong tiếng pháo vang đùng đùng.

Tống Ngọc Lan ngồi trong phòng khách dạy học cho Tống Ngọc Cảnh.

Tống Ngọc Cảnh đã được đăng ký vào lớp hai. Dù đã 11 tuổi nhưng vì chưa từng đi học nên cậu cũng không có bao nhiêu kiến thức lớp một, chỉ biết phép cộng trừ đơn giản trong phạm vi 10 và học chữ phiên âm.

Số học thì Ngọc Cảnh đã nắm vững, giờ Tống Ngọc Lan chỉ cần dạy cho cậu bé về phiên âm. Thằng bé học rất nhanh, chỉ trong ba ngày mà Ngọc Cảnh đã học thuộc tất cả. Từ trong lòng Tống Ngọc Cảnh vẫn luôn khao khát được đi học, nên cậu bé càng cố gắng học tập.

Loading...