Đoạt Lại Kịch Bản Nữ Chủ, Tôi Kiếm Tiền Đỗi PhóTra Nam - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-04-14 14:31:38
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 81

 

Tống Ngọc Lan có thể thấy rõ người phụ nữ này đã vượt qua được cú sốc và nhìn thấu mọi chuyện.

Chưa kịp nói gì thì người phụ nữ đã lên tiếng trước: “Cảm ơn cô vì hôm qua đã giúp đỡ. Tôi đã quá xúc động nên khiến cô cũng bị liên lụy, xin lỗi cô.”

Tống Ngọc Lan chưa kịp đáp lời thì người phụ nữ đó đã nở nụ cười nhẹ nhàng và tiếp tục nói: “Tôi đã quyết định ly hôn. Thật ra sau hai tháng cưới nhau thì chúng tôi đã có vấn đề. Nhưng tôi cứ mãi tin vào lời hứa của anh ta, để rồi tự đẩy mình vào tình cảnh này. Đã đánh cuộc thì phải chịu thua, nhưng mà Lý Anh tôi có thể thua được”

Giọng nói của Lý Anh trầm tĩnh và kiên định, dường như đã trải qua một cuộc lột xác lớn.

Ánh nắng từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào khuôn mặt kiên nghị của cô ấy.

Tống Ngọc Lan thầm cảm phục người phụ nữ này. Thời đại này, việc một người phụ nữ dám đối mặt với thực tại và chọn bắt đầu lại là điều rất đáng trân trọng.

“Không cần cảm ơn đâu. Hôm qua tôi cũng chỉ là đang tự cứu mình. Nếu chị thật sự g.i.ế.c người đàn ông đó thì tôi cũng đã trở thành đồng phạm rồi.” Tống Ngọc Lan trả lời một cách ngắn gọn.

Cô nhìn Lý Anh với ánh mắt khích lệ và nói thêm: “Vì một quyết định sai lầm mà đánh đổi cả cuộc đời là không đáng. Chị đã nhận ra điều này, vậy là tốt rồi.”

Nói xong, Tống Ngọc Lan đứng dậy và đưa cho Lý Anh một chiếc khăn tay trắng. Bên trong chiếc khăn tay có gói hai viên kẹo sữa thỏ trắng.

Nữ công an đứng bên cạnh giả vờ không nhìn thấy gì rồi nhắc nhở: “Thời gian đã hết.”

Tống Ngọc Lan và Khương Nam cúi chào nữ công an, cảm ơn cô ấy rồi rời khỏi đồn.

Nhận được tin tức rõ ràng, tâm trạng của Tống Ngọc Lan rất tốt, suốt dọc đường cô đều ngân nga một khúc nhạc nhỏ.

Thấy vậy, Khương Nam không khỏi mỉm cười: “Ngọc Lan, em đáng yêu quá.”

Tống Ngọc Lan nhìn Khương Nam nhướng mày hỏi: “Sao cơ?”

Khương Nam dừng bước, nhìn cô với nụ cười trên môi: “Chiều qua lúc chị rời đi thấy nét mặt em rất căng thẳng, chị cứ nghĩ là do em lo lắng chuyện áo lông vũ. Nhưng lúc nãy khi nghe tin gã đàn ông kia chỉ bị thương nhẹ thì chị thấy em thở phào nhẹ nhõm, lúc đó chị mới hiểu, em lo lắng vì sợ Lý Anh bị phạt tù.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/doat-lai-kich-ban-nu-chu-toi-kiem-tien-doi-photra-nam/chuong-81.html.]

Tống Ngọc Lan gật đầu: “Đúng vậy, nếu Lý Anh phải ngồi tù vì chuyện này thì em cũng có một phần trách nhiệm.”

Dù sao thì chiếc áo lông vũ cũng là một điểm bùng phát.

Khương Nam khoác tay Tống Ngọc Lan, cười vui vẻ: “Giờ chị mới biết em thực sự là một người thuần thiện, sau này chúng ta làm bạn nhé.”

“Ừm~?” Tống Ngọc Lan nhướng mày, mấy ngày qua gần như ngày nào Khương Nam cũng tìm cô, nhưng thái độ của cô ấy không quá nhiệt tình mà cũng chẳng hờ hững.

Ban đầu, cô còn nghi ngờ Khương Nam cũng là người xuyên không, cố ý tiếp cận cô.

Nhưng khi cô thử nói vài từ ngữ hiện đại thì cô ấy lại chẳng phản ứng gì.

“Thôi được rồi, chị thú thật nhé.” Khương Nam đỏ mặt, nụ cười chân thành.

“Lần đầu tiên chị gặp em thì đã thấy em là một cô gái rất đặc biệt, không chỉ vì em có vẻ ngoài xinh đẹp, mà còn vì cách em làm việc. Em thật lòng khen ngợi khách hàng chứ không phải kiểu lấy lòng họ chỉ để bán quần áo. Sau đó chị thấy em chuyển đến ở ngay đối diện nhà chị. Cửa nhà chị được làm bằng kính trong suốt, mỗi khi em xuất hiện thì chị luôn là người đầu tiên nhìn thấy. Dần dần, chị liền cảm thấy rất hứng thú với em.”

“Hôm đó đi qua nhà em để mua quần áo thật ra là chị rủ mấy người bạn kia, chỉ để được tiếp xúc với em. Chị không biết vì sao em lại thu hút chị như thế, nhưng chị cảm thấy làm bạn với em chắc chắn sẽ rất vui. Tuy nhiên từ nhỏ chị đã quen biết nhiều người và cũng chịu không ít tổn thương, nên chị rất cẩn trọng đối với việc chọn bạn. Vì vậy, Tống Ngọc Lan, em có muốn làm bạn với chị không?”

Thấy Khương Nam có vẻ mặt ngây thơ đáng yêu như một chú cún con, Tống Ngọc Lan bất chợt nảy ra ý định trêu đùa cô ấy.

Cô nghiêm nghị thu lại nụ cười: “Chuyện này, cần phải…”

Khương Nam mở to mắt chờ đợi, thấy Tống Ngọc Lan ngừng lại liền sốt sắng hỏi: “Cần gì cơ? Nói nhanh đi!”

Tống Ngọc Lan không nhịn được mà nhéo nhẹ má Khương Nam rồi bật cười: “Cần một chút thời gian, chị kiểm tra em thì chẳng lẽ em không được kiểm tra chị sao?”

Việc kết bạn với Khương Nam là ý định mà Tống Ngọc Lan đã có từ khi biết Khương Nam là vai nữ phản diện độc ác trong sách. Cô từng chủ động tiếp cận, nhưng Khương Nam lại không quá quan tâm đến sự chủ động đó.

Khương Nam nghe xong lời của Tống Ngọc Lan liền biết cô nhóc này đang đùa giỡn mình, cũng không tỏ ra tức giận mà cười đáp: “Được thôi, em định kiểm tra chị thế nào đây?”

“Vậy thì bắt đầu từ bây giờ luôn nhé!” Tống Ngọc Lan cười kéo tay Khương Nam: “Đi nào, vừa đi vừa nói chuyện.”

Loading...