Đoạt Lại Kịch Bản Nữ Chủ, Tôi Kiếm Tiền Đỗi PhóTra Nam - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-04-12 00:55:10
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 73

 

Sáng hôm sau, Tống Ngọc Lan, bà nội Tống và Lưu Xuân lại tiếp tục ra chợ bán hàng. Đến chiều, có vợ chồng chị Huệ làm chứng, Tống Ngọc Lan liền trả trước 120 đồng tiền thuê nhà.

Chồng chị Huệ là Hà Hưng Đông biết Tống Ngọc Lan muốn làm hộ cá thể, liền khuyên Tống Ngọc Lan làm đúng theo quy định và chính sách của huyện Ngọc Lâm về phát triển kinh doanh cá thể là được.

Tống Ngọc Lan vốn hiểu rõ về hướng phát triển của đất nước, nhưng với tình hình ở các huyện nhỏ thì cô vẫn còn băn khoăn. Được Hà Hưng Đông nhắc nhở thì cô đã rõ ràng hơn về kế hoạch sắp tới.

Chủ nhà nghe vậy liền tò mò hỏi: “Cô muốn kinh doanh thì sao không thuê luôn một mặt bằng buôn bán?”

Thật ra, Tống Ngọc Lan có lý do riêng. Cô không có tình cảm sâu nặng với thôn Kim Trúc. Với đà phát triển của đất nước thì cô muốn hướng tới những thành phố lớn. Nhưng những người trong gia đình lại không nghĩ vậy.

Dù bề ngoài họ luôn nghe theo cô, nhưng khi đụng đến chuyện quan trọng như chuyển nhà thì bà nội Tống sẽ là người phản đối kịch liệt nhất. Với bà thì thôn Kim Trúc là nơi gia đình nhà họ Tống đã sống yên ổn hàng chục năm qua.

Tống Ngọc Lan hiểu rõ rằng điều cô coi trọng nhất hiện tại là việc cả gia đình có thể sống bên nhau.

Cô đã có kế hoạch dần dần thay đổi suy nghĩ của mọi người, để họ dần buông bỏ tình cảm với thôn Kim Trúc và theo cô đến thành phố lớn. Nếu kiếm đủ tiền trong năm nay thì cô sẽ mua một cửa hàng vào năm sau và ổn định cuộc sống. Như vậy, cô và Tống Ngọc Cảnh cũng có thể đi học.

Sau câu hỏi của chủ nhà, Tống Ngọc Lan quay sang nhìn bà nội. Thuê một mặt bằng để kinh doanh không đơn giản như thuê nhà ở. Nếu chỉ thuê ngắn hạn thì chẳng khác gì phí tiền vô ích.

Bà nội Tống thở dài: “Qua năm là đến mùa xuân, ở nhà còn phải gieo hạt trên mấy mẫu ruộng nữa.”

Nghe bà nội nói vậy, Tống Ngọc Lan liền hiểu rằng đúng như cô nghĩ, bà nội vẫn chưa thể dứt bỏ thôn Kim Trúc và ngôi nhà ở quê.

Cô quyết định không bàn thêm về chuyện này nữa mà tạm thời thuận theo ý bà nội. “Hiện tại chúng tôi chưa cần thuê cửa hàng, chỉ cần làm giấy phép kinh doanh là đủ.”

Giấy phép kinh doanh đâu cần phải có cửa hàng mới làm được.

Chủ nhà tiếc rẻ nói: “Tiếc quá, tôi vừa lúc có một cửa hàng ở phố Đông. Sáng nay đi thu tiền thuê thì khách thuê nói muốn dừng thuê để năm sau đi buôn. Đến cuối tháng này là mặt bằng sẽ trống.”

Tống Ngọc Lan nghe thấy, biết ông chủ nhà đang nói thật, nên tiện hỏi thêm về thông tin cửa hàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doat-lai-kich-ban-nu-chu-toi-kiem-tien-doi-photra-nam/chuong-73.html.]

“Cửa hàng đó trước đây được một người thuê để làm dịch vụ tài chính gì đó. Ở thị trấn nhỏ này thì ai mà cần tài chính với chẳng cố vấn chứ, thuê chưa được tám tháng mà đã dẹp tiệm, nhân viên chạy hết cả rồi.”

Cửa hàng nằm trên con phố Đông sầm uất nhất thị trấn. Vị khách thuê trước có lẽ hơi “mơ mộng” khi nghĩ rằng dịch vụ tài chính sẽ phát triển ở một thị trấn nhỏ như thế này.

Ông chủ nhà tiếp tục kể về cửa hàng. Cửa hàng rộng khoảng 70 mét vuông, được ngăn thành nhiều phòng nhỏ. Nếu Tống Ngọc Lan muốn thuê thì cô sẽ phải dỡ bỏ những bức tường ngăn để sửa sang lại thành nơi bán quần áo.

May mắn là toàn bộ đất và cửa hàng đều thuộc sở hữu của chủ nhà nên có thể tùy ý sửa chữa mà không ảnh hưởng đến ai.

Chủ nhà là người khôn khéo, thấy Tống Ngọc Lan có vẻ quan tâm, liền chỉ chọn những ưu điểm của cửa hàng để nói.

Nhưng chuyện này hiện tại chưa thích hợp để bàn tới.

Cứ chờ thêm chút thời gian nữa, vì bây giờ ở huyện Ngọc Lâm vẫn còn rất ít người làm kinh doanh cá thể. Nếu sau này có tiền và cửa hàng đó vẫn còn thì cô sẽ mua nó.

Sau khi nhận chìa khóa, tối hôm đó gia đình nhà họ Tống đã chuyển vào ở trong căn nhà tứ hợp viện.

Có lẽ chủ nhà đã thuê người dọn dẹp kỹ lưỡng từ chiều hôm trước, không chỉ phá bỏ các công trình xây dựng trái phép ở giữa sân mà còn quét dọn trong ngoài nhà thật sạch sẽ.

Gia đình nhà họ Tống chỉ cần mua thêm vài bộ chăn ga gối mới là đủ.

Những thứ này không thể tiết kiệm được, Tống Ngọc Lan cũng không muốn phải đến cửa hàng bách hóa để chịu thái độ khó chịu, nên bảo Tống Đại Cường và Lưu Xuân đi mua.

Cô cùng với bà nội Tống và Tống Ngọc Cảnh ở nhà sắp xếp đồ đạc.

Căn tứ hợp viện này, ở bên phải cửa vào là bếp, bên trái là nhà vệ sinh và phòng tắm.

Tổng cộng có 5 phòng. Tống Đại Cường và Lưu Xuân ở một phòng, còn cô, bà nội Tống và Tống Ngọc Cảnh mỗi người một phòng, vẫn còn một phòng lớn nhất để làm nơi chứa hàng.

Giờ đây, cô có thể bảo Đào Tử gửi toàn bộ hàng hóa qua đây trong một lần.

Sau khi mọi thứ đã ổn định thì mỗi ngày, ngoài việc ra chợ bán hàng vào buổi sáng và chiều thì thời gian còn lại, Tống Ngọc Lan đều bận rộn với việc làm thủ tục xin giấy phép kinh doanh.

Loading...