Đoạt Lại Kịch Bản Nữ Chủ, Tôi Kiếm Tiền Đỗi PhóTra Nam - Chương 283

Cập nhật lúc: 2025-04-19 05:16:05
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Ngọc Lan táo bạo suy đoán rằng sự mất tích của Khương Nam bây giờ cũng có liên quan đến chuyện đó.

“Đúng là khốn kiếp! Thật kinh tởm, chẳng trách bố tôi không muốn làm việc với ông ta!” Chu Thế Văn phẫn nộ chửi thề.

“Hiện tại chúng ta cần tìm hiểu thêm về các địa chỉ khác mà Hồng Dũng có thể đang ở. Biệt thự này đã có Diệp Chiêu Miên, chắc chắn Khương Nam sẽ không ở đây.” Tống Ngọc Lan bình tĩnh phân tích.

“Chuyện này em không cần lo lắng, anh và Thế Văn đều là người gốc Bắc Kinh, mạng lưới quan hệ khá rộng, việc tìm kiếm những chỗ ở khác của Hồng Dũng không quá khó đối với bọn anh. Em về trường trước đi, có tin gì thì anh sẽ tới tìm em.” Lục Trạch Dân dịu dàng nói rồi cẩn thận thắt dây an toàn cho cô, ra hiệu cho Chu Thế Văn lái xe đưa Tống Ngọc Lan về trường đại học Thanh Hoa.

Tống Ngọc Lan nhẹ nhàng gật đầu, đồng ý với ý kiến của anh. Dù sao cô cũng không rành chuyện điều tra, đi theo hai người sẽ chỉ làm cản trở thêm.

Khi trở về ký túc xá.

Lúc đầu các bạn cùng phòng nghĩ rằng cô ra ngoài để đón Khương Nam.

“Khương Nam đâu rồi?” Tần Đa Nhạc tò mò nhìn quanh sau lưng Tống Ngọc Lan hỏi.

Tống Ngọc Lan viện cớ: “Tàu của Khương Nam tối nay bị trễ, có lẽ phải ngày mai hoặc ngày kia mới tới nơi.”

“Vậy à.” Tần Đa Nhạc lẩm bẩm, rồi nhận ra sắc mặt của Tống Ngọc Lan có vẻ không ổn. Cô ấy bước lên, nhẹ nhàng đặt tay lên má Tống Ngọc Lan, lo lắng hỏi: “Sao mặt cậu trông kém quá vậy? Có phải bị ốm rồi không?”

Ngay lập tức, Ôn Tình, Lý Vũ và Dương Chiêu Đệ cũng tụ lại, ánh mắt đầy lo âu nhìn cô.

Nhìn vào những đôi mắt sáng ngời của họ, Tống Ngọc Lan cảm thấy vai mình chùng xuống, mắt cô có chút đỏ: “Không sao đâu, mình chỉ mệt thôi, chạy cả ngày rồi. Mình đã xin phép nghỉ buổi tự học tối nay rồi.”

Dương Chiêu Đệ là người nhạy cảm nhất nên đã nhận ra có điều gì đó không ổn, nhưng thấy Tống Ngọc Lan không muốn nói thì cô ấy đành kêu gọi mọi người đi học trước, để lại cho Tống Ngọc Lan một chút không gian riêng tư.

Sau khi mọi người rời đi, Tống Ngọc Lan lấy cuốn sổ ra, ghi lại tất cả những thông tin về Khương Nam và Hồng Dũng, rồi xem xét, suy nghĩ đi nghĩ lại, cố tìm ra manh mối.

Tiếc là phần này của câu chuyện không được tác giả viết chi tiết, trong khi cảnh Triệu Kiến Quốc anh hùng cứu mỹ nhân lại được miêu tả rất kỹ. Trong bữa tiệc ngầm tại Bắc Kinh, Khương Nam được trang điểm kỹ lưỡng và bị Hồng Dũng đưa đến đó để các đối tác của ông ta lựa chọn.

Cô ấy đã được Triệu Kiến Quốc cứu thoát trong bữa tiệc đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doat-lai-kich-ban-nu-chu-toi-kiem-tien-doi-photra-nam/chuong-283.html.]

Theo lý thuyết thì thời điểm của bữa tiệc ngầm đã trôi qua theo cốt truyện, nhưng liệu Khương Nam có lặp lại số phận đó trong hiện thực không?

——

“Bốp!” Một cái tát mạnh giáng xuống má phải, cảm giác đau đớn lan truyền khiến khóe miệng Khương Nam dường như cũng bị rách một vệt. Trong đôi mắt cô ấy chứa đầy sự giễu cợt, cô ấy nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên đã ngồi trở lại trên ghế sofa.

“Ông chưa từng nuôi nấng tôi một ngày nào, giờ lại tìm tới để lợi dụng? Dù ông có bán tôi đi thì tôi cũng sẽ khiến mọi thứ bị đảo lộn, xem liệu ông có được yên thân hay không!”

Hồng Dũng ngồi trên ghế sofa, nhẹ nhàng lắc ly rượu vang trong tay, ánh mắt ông ta liếc nhìn về phía thư ký đứng cạnh Khương Nam.

Nhận được tín hiệu, thư ký không do dự liền vung tay đánh mạnh vào lưng Khương Nam.

Cú đánh mạnh như trời giáng khiến Khương Nam cảm giác như bị một chiếc xe tải đ.â.m trúng. Cô ấy lảo đảo bước lên vài bước, nhưng rất nhanh đã đứng vững trở lại.

Khương Nam cắn chặt răng, cố gắng chịu đựng cơn đau. Đôi mắt cô ấy tràn đầy sự phẫn nộ và sự bất khuất.

Cô ấy quyết định phản kháng, không thể để bản thân bị bắt nạt như vậy.

Khương Nam bất ngờ xoay người, vung tay đánh vào mặt tên thư ký.

Cú đánh mạnh như vũ bão, nhanh như chớp, khiến thư ký không kịp phản ứng. Anh ta bị đánh trúng khiến một vệt đỏ in hằn trên mặt, cảm giác nóng rát lan tỏa khiến anh ta phải ôm mặt trong đau đớn.

Hồng Dũng nhìn thấy cảnh tượng đó thì lửa giận bùng lên. Ông ta đập mạnh ly rượu xuống sàn: “Đồ vô dụng!” Ông ta đứng phắt dậy, như một con sư tử bị chọc giận mà lao thẳng về phía Khương Nam.

Ánh mắt ông ta ngập tràn sự phẫn nộ, mỗi bước chân đều mang theo sức mạnh cuồng bạo, hướng thẳng đến bụng dưới của Khương Nam.

Khương Nam nghiến răng, không chút do dự đối mặt với đòn tấn công của Hồng Dũng.

Cô ấy xoay người né tránh cú đá của ông ta, đồng thời vung tay đánh vào n.g.ự.c Hồng Dũng.

Nhưng Hồng Dũng phản ứng cực nhanh, ông ta đưa tay lên đỡ được cú đánh của Khương Nam, rồi đẩy mạnh cô ấy ngã xuống sàn.

Trong mắt ông ta ánh lên sự giận dữ tột độ: “Tao là bố mày! Mày dám đánh lại tao à?”

Loading...