Tốt nhất là tạm gác lại những khác biệt giữa hai người. Sau khi cân nhắc, Tống Ngọc Lan nhẹ giọng nói: “Lục Trạch Dân, em hiểu tấm lòng của anh, nhưng em cũng hy vọng anh tôn trọng em. Hôm nay anh đã tự ý quyết định mà không hỏi ý kiến em, lần sau mong rằng sẽ không như thế nữa. Nếu anh muốn làm gì thì chúng ta có thể bàn bạc cùng nhau. Việc yêu đương cũng là để hiểu nhau và hòa hợp với nhau qua những chuyện như thế này, phải không?”
“Về chuyện kết hôn, em nghĩ rằng tình cảm của chúng ta hiện tại chưa đến mức để bàn đến điều đó. Em phải đi học, còn cả việc kinh doanh nữa. Anh cũng có công việc của mình. Em muốn để mọi thứ phát triển tự nhiên. Nếu tình cảm bền vững thì sớm muộn gì cũng sẽ tới bước kết hôn.”
“Nhưng nếu anh cảm thấy không muốn yêu mà không có kết quả, thì chúng ta có thể chia tay và làm bạn bè.”
Tuy giọng nói của Tống Ngọc Lan mềm mại, nhưng Lục Trạch Dân vẫn cảm nhận được sự kiên quyết trong lời nói của cô.
Đây là lần đầu tiên trong nhiều năm, Lục Trạch Dân thực sự động lòng với một cô gái. Đối với anh thì chuyện yêu đương và kết hôn dường như rất đơn giản. Gia đình tốt, năng lực giỏi là những thứ mang lại sự tự tin cho anh. Nhưng khi nghe Tống Ngọc Lan chia sẻ quan điểm của mình thì anh chợt nhận ra rằng những gì cô nói không phải không đúng.
Anh đã nghĩ quá đơn giản, còn Tống Ngọc Lan lại suy nghĩ rất sâu sắc. Cả hai lớn lên trong những môi trường khác nhau, tất nhiên không thể có cùng một cách nghĩ.
Trong tương lai, chắc chắn sẽ còn nhiều bất đồng. Lúc đó, ai sẽ là người nhượng bộ?
Trước đây, Lục Trạch Dân nghĩ rằng các đồng đội của anh đều kết hôn theo cách tương tự, vợ của họ đều nghe theo sự sắp đặt của họ. Anh liền tự nhiên mà cho rằng Tống Ngọc Lan cũng sẽ nghĩ giống như vậy.
Nhưng anh đã quên mất rằng điều thu hút anh ở Tống Ngọc Lan, ngoài nhan sắc thì chính là sự khác biệt và đặc biệt của cô!
Anh không thích những cô gái chỉ có ngoại hình mà không có trí tuệ. Việc Tống Ngọc Lan từ một vùng quê nhỏ thi đỗ vào đại học Thanh Hoa đã chứng minh cô là một người cực kỳ thông minh. Thậm chí, một số quan điểm của cô còn thông thoáng và sắc bén hơn anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doat-lai-kich-ban-nu-chu-toi-kiem-tien-doi-photra-nam/chuong-190.html.]
Anh không thể vì cảm nhận được tình cảm của cô mà tự động cho rằng cô chắc chắn sẽ muốn gặp gia đình anh. Đây chính là dấu hiệu của chủ nghĩa gia trưởng.
Việc hôm nay là lỗi của anh khi không giải thích rõ ràng. Khi về thăm ông bà nội vào buổi trưa, anh nghe họ nhắc nhiều lần về Tống Ngọc Lan, nên mới nghĩ đến việc đưa cô về gặp những người thân yêu nhất của mình.
Ông nội và bà nội của Lục Trạch Dân đều là những người có công trạng trong cuộc chiến trước đây. Sau chiến tranh, họ sinh ra hai người con trai. Con trai cả Lục Quốc Cường là người đứng đầu một cơ quan quan trọng trong chính phủ.
Con trai thứ hai Lục Quốc Phú, ban đầu được định sẵn sẽ sống một cuộc đời bình thường để tránh làm ảnh hưởng đến địa vị của gia đình trong giai đoạn đất nước còn bất ổn. Nhưng từ nhỏ ông đã lớn lên trong môi trường quân đội và đã quyết định theo đuổi con đường binh nghiệp khi mới 18 tuổi.
Lục Quốc Phú đã tự mình phấn đầu từ một người lính bình thường ở tỉnh Dự Nam cho đến khi trở thành một thành viên trong đội quân dã chiến ở thủ đô.
Ông nội của Lục Trạch Dân biết rằng không thể ngăn cản sự tỏa sáng của Lục Quốc Phú. Với việc Lục Quốc Cường đã vững chắc trong chính trường, dù có ai đó muốn hạ bệ gia đình nhà họ Lục thì cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Cả hai anh em đều là những người xuất sắc trong gia đình cán bộ cao cấp tại thủ đô.
Lục Quốc Cường không cần thêm sự hỗ trợ nào để tiến xa hơn. Vợ của ông ấy cũng được lựa chọn từ một gia đình có học thức cao, phù hợp với yêu cầu của ông Lục. Sau khi kết hôn, hai người sinh ra một cô con gái, hoàn toàn tuân thủ chính sách sinh con theo kế hoạch của nhà nước.
Ở tỉnh Dự Nam, Lục Quốc Phú gặp được Chu Huệ đang làm buôn bán. Hai người có thể nói là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Ông Lục đã điều tra qua gia đình của Chu Huệ, biết rằng gia đình cô ấy ba đời đều làm quân nhân tại tỉnh Quảng Đông. Ông nghĩ đến những bất công đã dành cho người con trai thứ hai nên đồng ý cho họ kết hôn.
Chu Huệ là một người phụ nữ làm kinh doanh. Sau khi sinh ra Lục Trạch Dân liền giao con cho ông bà nội chăm sóc, còn mình thì tiếp tục bận rộn với công việc kinh doanh. Tuy nhiên, không lâu sau, Chu Huệ nhận ra rằng dù đã đạt đến một mức độ nhất định trong kinh doanh, nhưng với lý lịch quân nhân lại khiến mình không thể tiến xa hơn.
Khi nhận thấy tham vọng của mình bị chặn lại, cô ấy liền bắt đầu chuyển sự chú ý sang việc lập kế hoạch cho tương lai của Lục Trạch Dân. Nhưng tính cách của Lục Trạch Dân lại được thừa hưởng từ cha mình, một người kiêu hãnh, thông minh và không bao giờ chịu thua. Sau lần cãi vã thứ ba với mẹ, anh liền quyết định gia nhập lực lượng dã chiến tại Bắc Kinh, bất chấp sự phản đối của mẹ mình.