Đoạt Lại Kịch Bản Nữ Chủ, Tôi Kiếm Tiền Đỗi PhóTra Nam - Chương 185

Cập nhật lúc: 2025-04-16 15:28:47
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc trưa, Tống Ngọc Lan đã thấy Lý Anh cầm theo một chiếc túi của thương hiệu cao cấp Armlni. Cô cứ nghĩ rằng Lý Anh đã ổn định tinh thần nên thoải mái đi mua sắm, lúc này cô mới thẳng thắn với Lý Anh như vậy. Bây giờ biết rằng Lý Anh mua đồ cho mình, Tống Ngọc Lan liền cảm thấy có chút áy náy vì lúc nãy đã quá thẳng thắn. Cô vội vàng xua tay: “Không cần đâu, hôm qua chị đã giặt sạch áo giúp em rồi, vẫn mặc được mà. Chị giữ lại đi.”

Lý Anh lấy ra một chiếc áo khoác màu kaki cỡ S và nói: “Áo này nhỏ quá, chị mua theo dáng người của em. Nếu em không mặc thì phí lắm. Hơn nữa, nhân viên bán hàng nói đây là mẫu kinh điển của cửa hàng, em mặc vào chắc chắn sẽ rất đẹp.”

Tống Ngọc Lan không nhận áo, nhìn Lý Anh rồi hỏi: “Quần áo của Armlni không rẻ, chị mua bao nhiêu tiền vậy?”

Lý Anh tự nhiên đặt chiếc áo khoác vào tay Tống Ngọc Lan, rồi lấy thêm một chiếc áo khoác da đen từ trong túi ra: “Hóa ra cái tên tiếng anh này gọi là Armlni à? Nghe cũng sang trọng thật đấy. Em mau thử xem.”

Nhìn hai chiếc áo khoác kinh điển của Armlni, Tống Ngọc Lan biết rằng giá của chúng chắc chắn không hề rẻ, bởi ngay cả sau này thì những chiếc áo này vẫn còn được bán lại với giá mấy vạn một chiếc.

“Chị không cần phải làm vậy, em và Lục Trạch Dân không phải cố tình cứu chị, dù gặp phải người khác thì bọn em cũng sẽ giúp đỡ.”

Mắt Lý Anh đỏ hoe, cố gắng kiềm chế cảm xúc và nói nhỏ: “Ngoài việc muốn cảm ơn em thì em còn là người bạn đầu tiên của chị sau khi ly hôn. Bạn bè trước đây đều đã rời xa chị rồi. Chị không có bạn bè thực sự, không biết tình bạn thực sự phải như thế nào, nên chị chỉ muốn đối xử tốt với em mà thôi.”

Những lời nói của Lý Anh khiến Tống Ngọc Lan nhớ lại bản thân kiếp trước, khi cô nghèo khó thì không ai muốn kết bạn. Sau này giàu có, bạn bè xã giao rất nhiều, nhưng ngoài người bạn đồng cam cộng khổ là Phan Phương thì cô không có một người bạn thật sự nào khác.

Tống Ngọc Lan nhận lấy chiếc áo khoác từ tay Lý Anh: “Để em thử xem.”

Chiếc áo khoác cắt may gọn gàng khiến cô trông vô cùng mạnh mẽ và thanh lịch. Tống Ngọc Lan có thể tưởng tượng ra mình mặc chiếc áo này với một chiếc quần ống rộng màu tối sẽ ngầu biết bao.

“Em rất thích” Tống Ngọc Lan chân thành nói.

Hai chiếc áo mà Lý Anh mua đều là mẫu kinh điển của Armlni. Rất phù hợp để mặc trong thời tiết mùa thu hiện tại. Đặc biệt là chiếc áo khoác màu kaki, nó càng tôn lên phong thái và khí chất của Tống Ngọc Lan.

Kiếp trước, Tống Ngọc Lan cũng rất thích mặc áo gió vì tiện cho công việc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doat-lai-kich-ban-nu-chu-toi-kiem-tien-doi-photra-nam/chuong-185.html.]

Trong lòng cô ước tính giá hai chiếc áo này chắc phải lên đến hàng nghìn đồng, nghĩ rằng khi kiếm được tiền thì cô sẽ mua lại món quà khác tặng cho Lý Anh để đáp lễ.

Bạn bè cũng cần phải có qua có lại.

Sáng hôm sau, ánh nắng chiếu qua cửa sổ vào phòng. Tống Ngọc Lan và Lý Anh thức dậy, Thượng Hải có gió lớn nên Tống Ngọc Lan khoác chiếc áo màu kaki lên người. Áo dài vừa chạm trên đầu gối, khiến vóc dáng cô càng trở nên thanh thoát.

Ở dưới nhà ăn, Lục Trạch Dân đã ngồi đợi hai người. Khi nhìn thấy Tống Ngọc Lan thì ánh mắt của anh liền sáng lên.

Tóc của Tống Ngọc Lan đã dài ngang vai, khẽ đung đưa theo từng bước đi của cô. Mái tóc đen tương phản với làn da trắng mịn màng như sứ của khiến cô càng thêm nổi bật.

Chiếc thắt lưng của áo khoác được buộc khéo léo quanh eo, làm nổi bật vòng eo thon gọn, tôn lên đường cong quyến rũ của cô.

Từng bước đi nhẹ nhàng và tao nhã của Tống Ngọc Lan phát ra một sức hút không thể cưỡng lại, thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người trong phòng ăn.

......

Chợ đèn Thập Tinh là nơi tập trung rất nhiều nhà bán buôn và bán lẻ đèn chiếu sáng, cung cấp đủ loại đèn với nhiều phong cách và kiểu dáng khác nhau. Trong đầu Tống Ngọc Lan đã hình thành một ý tưởng rõ ràng về loại đèn mà cô muốn mua.

Sau hai giờ đi khắp chợ, Tống Ngọc Lan chọn được hai nhà cung cấp, một trong số đó là Osram, một thương hiệu nổi tiếng của Đức. Thương hiệu này không chỉ có hệ thống chiếu sáng hoàn chỉnh từ những năm 80 mà còn nổi tiếng về độ bền và chất lượng. Thương hiệu thứ hai là Lôi Sĩ, một thương hiệu nội địa Trung Quốc cũng có danh tiếng khá tốt.

Tống Ngọc Lan quyết định ghé qua cửa hàng Osram trước. Tuy nhiên, sau khi đi một vòng, không có ai tiến lại hỏi xem cô cần gì.

Không chần chừ, Tống Ngọc Lan chủ động gọi một nhân viên bán hàng: “Xin chào.”

Người đàn ông mặc vest chỉnh tề tiến lại, nhưng vẻ mặt tỏ ra miễn cưỡng, miệng lẩm bẩm: “Lại thêm một người rảnh rỗi đến làm phiền, mất thời gian tiếp khách lớn của mình.”

Thông thường, những khách hàng đặt đơn lớn là những ông chủ trung niên mặc vest sang trọng, tay xách cặp tài liệu. Mặc dù Tống Ngọc Lan trông rất xinh đẹp, còn có Lục Trạch Dân điển trai đứng bên cạnh, nhưng nhân viên bán hàng vẫn cho rằng họ quá trẻ và không đủ khả năng tài chính để mua hàng.

Loading...