Đoạn Tuyệt Quan Hệ - Ta Dựa Vào Trồng Trọt Mà Phát Tài - Chương 59: Buôn bán bún cay chua nóng bỏng ---

Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:44:26
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Phù rời khỏi nhà Đinh lão gia tử, tiên một chuyến lên hậu sơn.

Khu vực sườn núi chuẩn nuôi gà vịt, tường vây phần lớn xây xong, ước chừng hai ngày nữa là tất. Tất cả đều xây bằng đá, chắc chắn hơn nhiều so với dùng tre.

Dạo Vương Trường Vĩnh theo Chu Hưng Phát, học ít phương pháp chăm sóc cây non.

Y còn ở lì núi mấy khi về nhà, mỗi ngày chỉ quanh quẩn bên đám cây non khắp núi, khiến vợ y lo lắng thôi, ngày ba bữa mang theo con cái chạy lên núi đưa cơm.

Khương Phù tìm Vương Trường Vĩnh, thẳng nếu y theo đúng giờ việc và nghỉ ngơi, về nhà ăn cơm, sẽ phạt mười văn tiền, khiến Vương Trường Vĩnh sợ ngây .

Một ngày kiếm hai mươi văn, phạt một nửa chẳng là công cốc ? Vương Trường Vĩnh cuối cùng cũng thành thật lời theo.

Khương Phù xong thì Vương Trường Vĩnh về nhà tiếp tục cá viên, kỳ thực việc cá viên nàng cũng sắp chẳng cần nhúng tay nữa, chỉ còn mỗi việc pha chế nguyên liệu mà thôi.

Vừa về đến nhà bao lâu, Khương Mậu và các tử giao hàng về, sân chạy thẳng bếp.

“Tiểu , Dương chưởng quỹ bảo chúng ngày mai giao một trăm cân Bạch Ngọc Viên, như thường lệ là để chia đến các chi nhánh ở các huyện, y còn qua hai ngày nữa lẽ Bạch Ngọc Viên thể cung cấp cho phủ thành, y sẽ tìm Đông gia bàn bạc, bảo chúng chuẩn sẵn sàng.

Còn bên Mạnh đại ca thì bún cũng lượng, mỗi ngày ít nhất là năm mươi cân.”

Khương Mậu đường bẻ ngón tay tính toán, mỗi ngày kiếm bao nhiêu tiền đây! Tuy nhiên, còn dễ dàng kích động như lúc ban đầu nữa, dù thì nhà kiếm tiền, đó là chuyện định chắc như đinh đóng cột .

Nhắc đến phủ thành, Dương chưởng quỹ nhắc qua với Khương Phù, rằng món Thịt heo om (Trư nhục muộn tử) đón nhận cao ở phủ thành, nên đàm phán thành công.

Nay Dương chưởng quỹ như , chẳng lẽ là y tự tin cá viên, thể công phá thị trường phủ thành ?

“Túy Hương Lâu thì dễ , nhưng bên Mạnh tẩu tử bún cần nhiều đến ?”

Khương Phù quả thực ngờ, Mạnh Ký quán mì tuy lưu lượng khách lớn, nhưng chủ yếu vẫn là bán mì, năm mươi cân bún thể hơn ba trăm bát bún cay chua, họ tiêu thụ hết ? Có là quá gấp gáp .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

“Ôi, tiểu , , món bún cay chua bán chạy đến mức nào, hôm nay chúng giao hàng còn chen , xếp hàng dài đến tận phố Đông !

Ồ, Mạnh đại ca và Mạnh tẩu tử , bảo chúng cứ yên tâm cung cấp hàng, họ tự lượng sức.”

Khương Mậu nhớ cảnh tượng náo nhiệt của Mạnh Ký quán mì, khỏi run lên. Tuy nhiên, bún cay chua thể hot đến mức cũng lạ, ai bảo hương vị của nó ngon, quan trọng là nó là độc nhất vô nhị.

Một khi Mạnh tẩu tử , Khương Phù cũng gì thêm, nàng cứ đợi thu tiền thôi!

Hiện tại xưởng bột mỗi ngày chỉ sản xuất hai trăm cân bún, là do lượng khoai lang thu mua còn ít, cộng thêm mỗi tháng còn xuất một ngàn cân bột sắn, nên mới khiến sản lượng tăng lên .

Hơn nữa, khoai lang đều thu mua từ các thôn lân cận, nơi nào quá xa Khương gia trang thì khó thu mua, chạy xa như đến đây bán còn chẳng bằng bán tại địa phương, chi phí vận chuyển quá cao.

Bọn họ tự thu mua cũng tiện, loại xe tải lớn, một chiếc xe bò thể thu bao nhiêu cơ chứ?

Nếu vì khoai lang thu mua còn ít, sản lượng bún cao, nàng trải hàng khắp các huyện thành, châu phủ , như mới là tiền tài đến từ bốn phương tám hướng.

Khương Phù chợt chút may mắn, Thịt heo om và bún đến phủ thành, nếu , dù dùng roi nhỏ quất nàng cũng sản xuất kịp.

Hôm nay nhanh chóng xong một trăm cân cá viên, lượng hề nhỏ.

Ngư lâu còn xong, dựa Chu Bách dùng gậy gỗ chọc, nửa ngày xuống, cánh tay Chu Bách mỏi nhừ.

Khương Phù lên hậu sơn gọi hai em Khương Vinh, Khương Thương về, bảo bọn họ giúp sức quấy đ.á.n.h cá viên, quả thực khiến đổ một lớp mồ hôi mỏng.

Làm xong cá viên, Khương Phù nhớ tới chuyện Dương chưởng quỹ bán đến phủ thành, vội vàng gọi Khương lão cha cùng đến nhà thôn trưởng. Nàng mua mảnh đất gần nhà nhất kèm theo ao sông lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doan-tuyet-quan-he-ta-dua-vao-trong-trot-ma-phat-tai/chuong-59-buon-ban-bun-cay-chua-nong-bong.html.]

Lúc cửa gặp vợ Vương Trường Vĩnh, hóa hôm nay Vương Trường Vĩnh về nhà ăn cơm trưa, vợ y thấy lạ nên hỏi một câu, mới là do Khương Phù lệnh.

Trong lòng nàng cảm kích, chỉ cho họ cơ hội kiếm tiền công, mà còn thông cảm cho cuộc sống của họ, thật sự hiếm .

Gần đây điều kiện gia đình hơn, nàng nghĩ ngợi gì mang đến một rổ trứng gà đầy ắp để cảm ơn Khương Phù.

Khương Phù thế nào cũng nhận, cho cùng nàng cũng là vì chính , dù nhân công việc quá sức mà đổ bệnh, chịu thiệt thòi vẫn là nàng.

Huống hồ, rổ trứng cũng đáng giá ít tiền, nàng thể nhận đồ của nhân công .

Sau một hồi giằng co với vợ Vương Trường Vĩnh, Khương Phù vội còn việc, tiễn nàng một cách tử tế xong, liền thẳng đến nhà Khương Liên Chính.

vợ Vương Trường Vĩnh là cứng đầu, thấy Khương Phù xa , đặt rổ trứng gà cổng lớn mới chịu thôi.

Bên , Khương Liên Chính Khương Phù mua đất chuẩn nuôi cá, đến mức miệng khép , vui vẻ đồng ý. Đừng là mua đất mua ao, ngay cả mua luôn cả con sông ông cũng đồng ý.

Dạo chỉ riêng thu nhập từ việc bán đất đủ để sửa sang từ đường , Khương Phù quả thực là niềm hy vọng của cả thôn!

Khương Phù về nhà, gọi tất cả những đang việc với , chuẩn đào ao. Dù thì bún và bột sắn của xưởng cũng đủ dùng, nghỉ một ngày cũng .

Quan trọng là cá viên, cái mối ăn hái tiền . Một đám đông lũ lượt kéo bờ sông, dân làng chuyện gì xảy , vài theo.

Khương Phù cũng né tránh, chủ yếu là cũng thể giấu .

Nuôi cá cần một cái ao lớn, Khương Phù chỉ huy đào sâu thêm cái ao nước hiện , dân làng thấy cũng theo giúp một tay.

Làm xong mới Khương Phù đào ao là để nuôi cá, phần lớn dân làng từng ăn cá, những từng ăn thì chê mùi vị ngon, họ hiểu, Khương Phù tại nuôi thứ ?

Tuy suy nghĩ là , nhưng họ cũng hỏi, Khương Phù thể thành công nhiều mối ăn như , chẳng là vì họ hiểu đó ? Cũng chậm trễ việc kiếm tiền của .

nhiều giúp đỡ, chỉ một lát ao đào xong, dọn sạch bùn đất, cho đến khi lộ những tảng đá đáy sông, nước trông trong.

Trước khi dân làng , Khương Phù phát cho mỗi mười đồng tiền đồng, giờ nước lạnh, còn sẵn lòng giúp đỡ, nàng cũng ơn.

Dân làng từ chối , nhận tiền vui vẻ về nhà, còn khắp thôn tuyên truyền về sự bụng của Khương Phù.

Sáng sớm ngày hôm , Khương Liên Chính giao địa khế cho Khương Phù xong, lòng vòng quanh các thôn lân cận một chuyến, nhân tiện loan truyền tin tức Khương Phù thu mua khoai lang.

Kết quả là đến cũng ông phúc khí, trong thôn một nhân vật như Khương Phù, chừng đời lý trưởng tiếp theo chính là ông đảm nhiệm.

Nghe , Khương Liên Chính ưỡn n.g.ự.c lên vài phần.

Việc khiến thôn trưởng thôn Lâm Gia tức giận thôi, sớm Khương Phù bản lĩnh như , gì cũng để nàng , nếu thì sự phú quý ngập trời thuộc về thôn Lâm Gia .

Thôn trưởng Lâm càng nghĩ càng thấy uất ức, khỏi nhà liền mắng Lâm Đại Hữu và Lâm lão bà tử một trận, thẳng Lâm Đại Hữu thế nào mà thi đậu Tú tài,

vì một hòn đá vỡ mà vứt cục vàng.

Lâm lão bà tử cũng coi lời thôn trưởng gì, Nguyên Nương sắp sinh , đứa bé trong bụng mới là cục vàng báu vật của Lâm gia bọn họ!

Cái tiện tỳ Khương Phù đó cũng xứng ? Lâm Toàn Hữu nàng kích động nên lâu mang tiền về, cái nợ còn tính với Khương Phù !

Lâm Đại Hữu thì để lời thôn trưởng trong lòng, nảy một kế hoạch.

 

Loading...