Đoạn Tuyệt Quan Hệ - Ta Dựa Vào Trồng Trọt Mà Phát Tài - Chương 54: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:44:21
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mỗi một chức vụ
Khương Phù quản nhà họ Chu nghĩ gì, cố tỏ nghiêm túc với Trịnh Thu Nguyệt: “Ta mua ngươi thì sẽ bỏ mặc ngươi, nhưng chữa bệnh cho ngươi tốn của nhiều tiền. Ngươi hãy mau chóng khỏe để việc, nếu thì sẽ lỗ nặng đấy, ?”
“Vâng... sẽ ...” Trịnh Thu Nguyệt ngây ngốc lên tiếng, chủ nhà mắt tuy mặt lạnh tanh, nhưng nàng vẫn cảm nhận một sự ấm áp từng .
Khương Phù nhướng mày, cũng thêm gì nữa.
Một đoàn rời khỏi Hồi Xuân Đường, lập tức đến trấn , thẳng đến Lý thị Bố trang.
Bà chủ thấy là quen, kẻ một tiếng tử, một tiếng tử gọi Khương Phù.
Không chỉ đầu tiên mua nhiều vải vóc đến , mà những tấm chăn đệm bông vải gần đây Khương Phù mua cho gia đình cũng đều mua ở chỗ .
Bà chủ buôn bán ngọt ngào đối nhân xử thế, quan trọng là lòng tử tế, Khương Phù cũng thích giao thiệp với nàng .
Nghĩ đến việc gia đình đông , ngoài việc may đồng phục cho công nhân trong xưởng, quần áo mùa đông của chính họ cũng cần gấp, nay thêm năm nhà họ Chu.
Cuối cùng, nàng mua trọn hai xe lớn vải vóc, cùng một xe bông vải. Ngoại trừ vải bông mịn để may quần áo cho nhà, tất cả còn đều là vải thô dệt bằng sợi đay. Quần áo việc cần quá , chỉ cần bền và chống bẩn là .
Bà chủ Bố trang địa chỉ nhà Khương Phù, vui vẻ hứa sẽ cho chở đến nhà buổi chiều.
Trong nhà còn nhiều việc, Khương Phù nán trấn , mua xong đồ liền về nhà ngay.
Năm nhà họ Chu cảm thấy Khương Phù tay thật hào phóng, theo nàng về đến tận thôn. Nhìn thấy tòa đại trạch khí phái mắt, bọn họ càng thấy khó tin hơn.
Trong thôn mà phú hộ như thế ?
Khương Phù đưa nhà họ Chu nhận cửa, đến xưởng, gọi cả nhà đến sân, nghĩ đến việc còn cùng việc, cần giới thiệu để nhận .
Nghe Khương Phù mua hầu về, cả nhà vẫn thấy quen. Tổ tiên đời đời của họ đều nông, từng thấy hầu, càng đừng đến việc nghĩ mua hầu về hầu hạ.
Người nhà họ Khương đến đông đủ, Chu Hưng Phát dẫn cả gia đình năm cùng quỳ xuống.
“Lão nô Chu Hưng Phát cùng gia quyến xin mắt các vị chủ tử.”
“Ôi già của !” Cảnh tượng cả nhà họ Khương giật .
“Thôi , mau dậy . Nhà chỉ là nông hộ nơi thôn dã bình thường, đừng động một tí là quỳ lạy, cứ chuyện tử tế là .”
Việc quỳ lạy dập đầu Khương Phù cảm thấy thể chấp nhận nổi.
Làm hầu, điều đầu tiên là lời và theo, tuy bọn họ hiểu, nhưng vẫn lập tức dậy.
Khương Phù bảo năm nhà họ Chu lượt giới thiệu về bản , lượt giới thiệu nhà cùng chuyện ăn buôn bán.
Cuối cùng nàng : “Chu thúc, Từ thẩm, tình hình nhà là như đó, cũng nhiều quy củ. Các ngươi chỉ cần việc của , trộm cắp, gian xảo, ý đồ khác, thì mãi mãi là một thành viên của gia đình .”
Chu Hưng Phát và Từ thị thấy Khương Phù gọi là thúc thẩm, cả nhà họ Khương ai nấy đều hòa khí, nội tâm đang đóng chặt của bọn họ rung động đôi chút. bọn họ thể tôn ti, vẫn mở miệng nghiêm chỉnh gọi một tiếng phu nhân.
Bọn họ Khương Phù là phụ nữ hòa ly, gọi là cô nương hợp, chỉ thể gọi là phu nhân.
Khương Phù cũng ngăn cản, chỉ là một cách xưng hô mà thôi, hơn nữa việc họ giữ đúng bổn phận cũng là chuyện .
Giới thiệu xong, Khương Phù sắp xếp gia đình bọn họ ở sương phòng, hai vợ chồng già Chu Hưng Phát và vợ chồng Chu Tùng mỗi một gian, Chu Bách một một gian.
Sờ lên chăn đệm mới tinh giường, Chu Hưng Phát và Từ thị khỏi rưng rưng nước mắt. Ba còn cũng đỏ hoe mắt, bọn họ hầu bao nhiêu năm, từng đãi ngộ như thế ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doan-tuyet-quan-he-ta-dua-vao-trong-trot-ma-phat-tai/chuong-54.html.]
Bọn họ nhận thức sâu sắc, rằng gia đình Khương Phù khác hẳn với những chủ nhà từng mua họ đây.
Sau đó, Khương Phù liền phân phó công việc cho từng .
Từ thị vốn công việc phòng bếp, nay sẽ bữa trưa ở nhà ăn công nhân. Dù cũng là từng ở nhà đại hộ, bà đồ ăn cẩn thận, sắc hương vị đều đầy đủ.
Chu Bách võ công, Khương Phù sắp xếp hộ viện, tuần tra hai bên nhà và xưởng. Ngoài , bảo thời gian thì dạy bọn tiểu tử Đại Lang cùng Đại Nha đám hài tử đ.á.n.h quyền, rèn luyện thể, khả năng tự vệ khi gặp chuyện.
Điều đám trẻ con vui mừng khôn xiết, nhất là mấy đứa nam tử như Đại Lang, ai mà một giấc mơ võ hiệp cơ chứ?
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Chu Bách thành công trở thành thủ lĩnh của đám trẻ con.
Chu Tùng từng quản lý việc thu mua, quen thuộc với loại vật giá, giao thiệp với ngoài cũng thành vấn đề, việc mua sắm đồ đạc trong nhà liền giao cho .
Tuy nhiên, Khương Phù cảm thấy chút dùng tài năng nhỏ cho việc lớn, chờ nàng quan sát thêm một thời gian, nếu thể, nàng thêm việc buôn bán khác, thể cất nhắc .
Chu Hưng Phát đây chuyên trồng hoa và cây xanh, tạm thời sắp xếp ông trông coi cây con ở hậu sơn cùng Vương Trường Vĩnh. Hiện tại công việc còn ít, đợi đến khi quả lớn lên, sợ việc .
Trịnh Thu Nguyệt thể vẫn khỏe , Khương Phù bảo nàng nghỉ ngơi , đợi khỏe thì quản lý tạp sự trong nhà.
nàng dám nghỉ ngơi, lập tức lấy tinh thần giúp Từ thị cơm.
Lại thầm thề trong lòng nhanh chóng dưỡng bệnh cho , gặp chủ nhà như thật khó, vạn nhất thể tranh khí, bán , cũng chẳng chỗ .
Nghĩ , nỗi đau mất nhi tử mới qua đời cũng vơi ít.
Hiện tại việc nhà nhiều, dù ai rảnh thì giúp việc, quét dọn sân, cho bò ăn, cho gà ăn, lúc nào cũng việc để .
Gia đình Chu Hưng Phát cảm thấy mua về như là để hưởng phúc , yên, cứ tìm việc để .
Một lát thì sàn nhà trong sân sạch đến mức phản quang, một lát thì chuồng gà dọn sạch ngửi thấy mùi hôi nào, trong nhà ngoài sân đều thu dọn sạch sẽ một hạt bụi.
Đến cả Khương lão cha cũng cảm thán, sạch sẽ đến mức bước cửa cũng dám đặt chân xuống!
Buổi chiều, vải vóc đưa đến.
Khương Phù dỡ vải bông mua cho gia đình xuống xe, còn đều chở đến xưởng.
Trước khi tan ca, nàng tập hợp công nhân , chuẩn phát vải. Công nhân nam là vải màu xám đậm, công nhân nữ là màu vàng sẫm, đều là màu kén tuổi tác.
Trong nhà đủ , chỉ thể phát cho mỗi một súc vải để họ mang về nhà tự may, như cũng hợp lý hơn.
“Mọi lên đây, mỗi nhận một súc vải và cả mấy miếng vải vụn , mang về nhà may hai bộ quần áo và giày để việc. Nhà đông quá, chỉ thể để tự mang về may.
Nếu còn thừa vải, cứ tùy ý xử lý, nhưng miếng vải cho khác, đây là đồng phục việc thống nhất của xưởng chúng , nếu ai mặc đến, sẽ phạt mười đồng tiền.”
Đây đều là con cái của gia đình tử tế, nếu rõ ràng, chừng họ may cho nhà mặc.
Đại Lan thẩm tử, Triệu thị, cùng Trịnh Tú Tú bọn họ thiếu quần áo để mặc, nên thế nào cũng chịu nhận.
Những còn túm chặt lấy ống tay áo rách te tua để lộ nửa cánh tay, co rúm ngón chân cái đang thò khỏi giày rách, cũng bày tỏ thể nhận, bọn họ đức hạnh gì mà nhận cơ chứ?
Khương Phù mặc kệ gì, cứ kiên quyết nhét tay mỗi một súc vải, giục họ về nhà.
Từng ôm vải, dụi mắt rơi lệ, khiến dân làng thấy đều hiểu đầu đuôi . Đến ngày hôm tin đồn lan , ai nấy đều nhà họ Khương là gia đình đại thiện.
Trong một thời gian, mối quan hệ trong thôn đạt đến sự hòa hợp từng , ai mà nhà họ Khương tuyển công nhân chỉ cần phẩm chất đoan chính, bọn họ tuyệt đối thể khác bắt sơ hở, đó chẳng tự cắt đứt đường tiến của !