Đoạn Tuyệt Quan Hệ - Ta Dựa Vào Trồng Trọt Mà Phát Tài - Chương 45: Chuẩn Bị Xây Dưởng Xưởng ---
Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:44:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Yến tiệc nông thôn tục phân chia chỗ , bốn mâm cỗ bày chung một chỗ, nam nữ chia bàn mà .
Mọi thi lời ý , từng câu từng chữ chúc mừng lão Khương gia tân gia. Khương lão gia là hưng phấn nhất, nâng chén cùng Khương Liên Hà uống rượu.
Thấy ăn uống gần xong, Khương Phù nhớ đến việc xây xưởng miến, dù ở đây cũng ngoài, nàng liền trực tiếp với Khương Liên Chính xin thêm một mảnh đất.
Mảnh đất Khương Phù xem mấy ngày nay, ở khu vực từ chân núi đến giữa nhà mới, là đất hoang nhưng địa thế bằng phẳng, nguồn nước và diện tích lớn.
Sau dù là xây xưởng miến các xưởng khác, tất cả các cơ nghiệp đều thể tập trung một chỗ.
Khương Liên Chính hỏi nhiều, đối với việc Khương Phù mua ruộng mua đất, ông quen , chỉ Khương Phù xây xưởng còn tuyển cả thợ, khỏi mừng rỡ.
Khương Phù bản lĩnh, thể dẫn dắt dân làng ngày càng sống hơn, ông thôn trưởng cũng nở mày nở mặt, liền vui vẻ phê duyệt.
Ông bảo Khương Đại Khuê dốc lòng việc, xây cho Khương Phù cái xưởng thật chắc chắn, Khương Đại Khuê hề từ chối.
Vốn dĩ khi xây xong nhà cho Khương Phù, còn định lên trấn lên huyện tìm việc , giờ đây cần nữa, thể hưởng cuộc sống vợ hiền con ngoan chăn ấm nệm êm thêm một thời gian nữa.
Mọi việc quyết định, ai nấy đều vui mừng. Người trong nhà thì cần , những công càng vui hơn. Khương Phù ăn càng lớn, ngày tháng của họ càng hy vọng!
Yến tiệc tan, cả nhà tiễn khách, rửa bát đũa ai nấy về phòng riêng dọn dẹp đồ đạc.
Đại Lan thẩm khỏi nhà Khương Phù, liền véo mạnh cánh tay Khương Tiểu Thiên, khiến kêu “oai oái” một tiếng, chẳng hiểu chuyện gì xảy .
Thấy lão nương mặt nặng mày nhẹ, còn nàng dâu đang trong nhà thút thít, lập tức cảm thấy đau đầu.
Khương Tiểu Thiên dự cảm lành. Châu thị rõ ràng cùng đến nhà Khương Phù, tự về ?
Đại Lan thẩm nín nhịn cả nửa ngày, chờ về đến nhà mới bùng phát, mắng xối xả mặt Châu thị.
“Ngươi cái đồ ngu xuẩn đầu óc , Nguyên Bảo loại nương như ngươi chứ? Bình thường ngươi lén lút tiếp tế nhà ngoại gia, đều coi như thấy, nhưng ngươi cùng tâm cùng lòng với chồng con, cứ khăng khăng mặc chung quần với nhà ngoại gia!
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Đệ ngươi mặt mũi lớn đến nhường nào mà dám đ.á.n.h chủ ý lên nhà Khương Phù? Ngươi cái thứ thiếu lòng , là thấy ngày tháng hiện tại quá sung sướng đúng ! Nhất định phá tan cửa nhà ngươi mới hả ?”
Khương Tiểu Thiên lão nương thế, còn gì hiểu nữa. Chính là Châu thị bậy bạ mếch lòng , hơn nữa còn về cái tên tiểu cữu tử bất tài của , thảo nào lão nương tức giận đến thế.
“Ngươi cái đồ vợ chẳng khiến yên tâm , chuyện đó ngươi lung tung cái gì? Đức hạnh của ngươi thế nào ngươi ? Khương Phù tử là , lời ngươi cũng ?”
Khương Tiểu Thiên là thật thà, bình thường ít khi lời nặng với Châu thị, thật sự tức giận .
Không xa, Khương Phù mang cho nhà bao nhiêu công việc, ngay cả tiền cưới vợ cho Nguyên Bảo cũng tích cóp đủ , lão nương cũng đang công cho nhà . Cả nhà họ đều sống dựa Khương Phù.
Họ cảm tạ còn kịp, mà nàng dâu đ.â.m lưng, đây chẳng là lấy oán báo ơn ? Sau và lão nương còn mặt mũi nào mà gặp nữa?
Châu thị ngờ Khương Tiểu Thiên, vốn dĩ luôn đối xử ôn hòa với nàng, lạnh lùng mắng mỏ nàng đến thế, nỗi bi thương dâng trào trong lòng.
Mẹ chồng mắng nàng thế nào cũng , nhưng Khương Tiểu Thiên như thì nàng chịu nổi, tủi mà lớn: “Đệ thì , xứng với Khương Phù? Nàng dẫu cũng hòa ly, còn mang theo bốn nha đầu. Đệ thể cường tráng, còn nhỏ hơn nàng hai tuổi, nó còn chê Khương Phù .
Hơn nữa, thế là vì cái nhà mà! Đệ cưới Khương Phù chẳng là càng thêm , gì ? Ta một lòng vì gia đình suy tính, dựa mà như !”
Châu thị vốn dĩ luôn yếu đuối nhu nhược, nếu giọng điệu của Khương Tiểu Thiên kích thích, thể nổi cơn điên ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doan-tuyet-quan-he-ta-dua-vao-trong-trot-ma-phat-tai/chuong-45-chuan-bi-xay-duong-xuong.html.]
Chẳng đợi Khương Tiểu Thiên kịp phản ứng, Đại Lan thẩm giáng một cái tát lên mặt Châu thị, tức đến run rẩy.
“Ngươi câm miệng cho ! Ngươi cái đồ nghiệt chủng phá hoại gia đình , lão nương quả thực đ.á.n.h giá thấp ngươi! Bình thường giả bộ đắn, đến lúc đ.á.n.h chủ ý lên khác dám hùng hồn như ?
Nào là ngươi chê Khương Phù, nào là một lòng vì nhà mà suy tính, chúng đều cảm tạ ngươi ! Nếu ngươi thấy lão nương và ngươi đến thế, đến mức bảo ngươi ăn cứt ngươi cũng là thơm, chi bằng ngươi cút về nhà ngoại gia !”
Lúc Châu thị mới hoảng hốt, hối hận vì nóng vội mà lời nên , chỉ đành chằm chằm Khương Tiểu Thiên, hy vọng giúp một câu.
Khương Tiểu Thiên đỡ lão nương xuống, liếc Châu thị, trong lòng thất vọng vô cùng.
“Châu thị, nàng cứ về nhà ngoại gia tĩnh dưỡng vài ngày , tránh để nương tức đến sinh bệnh.”
Hắn đối xử với Châu thị như , bình thường lão nương gì cũng che chở cho nàng . Châu thị mang bao lớn bao nhỏ tiếp tế nhà ngoại gia, còn sợ đủ, mỗi đều cho thêm ít tiền đồng, ngờ nhà Châu thị là lũ lang tâm cẩu phế như .
Châu thị lập tức hai mắt vô hồn, phịch xuống đất, đây chẳng là hưu nàng ? Nàng dứt khoát buông xuôi.
“Chàng hưu để cưới Khương Phù tử của đúng ? Ta mà, thảo nào che chở nàng đến thế, ngay cả nương cũng thích nàng .
Cũng , trông hơn , bản lĩnh hơn , là cái thá gì?
cho , Khương Tiểu Thiên, đừng mơ giữa ban ngày! Nếu hưu , sẽ rêu rao chuyện của các ngoài, đừng ai hòng sống yên !”
“Ngươi… ngươi cái đồ điên !” Khương Tiểu Thiên tức đến nên lời, phát hiện Châu thị thể lý lẽ như .
Đại Lan thẩm càng tức đến đỏ bừng cả mặt, dám đ.á.n.h nàng nữa, sợ dồn ép quá Châu thị sẽ chạy ngoài bậy, hỏng thanh danh của Khương Phù.
“Nương, đừng bậy, cha ý nghĩ đó, Khương Phù cô cô cũng như thế.”
Khương Nguyên Bảo từ nhà Khương Phù về, tay còn cầm mấy miếng bánh ngọt, thấy tiếng cãi trong nhà, liền trốn ngoài cửa lén vài câu.
Thấy nương những lời như , thật sự còn thể thống gì, đành bước nhà can ngăn một câu. Lời mà để khác thấy, chẳng hại cả nhà ?
Hắn chín tuổi , điều gì mà hiểu? Cha đối với nương thế nào, rõ hơn ai hết.
Ngược là nương , chuyện gì cũng ưu tiên cho bà ngoại và các cữu cữu. Bà nội nấu cho quả trứng, chia cho tiền đồng, nương đều thu hết, còn nhà bà ngoại nghèo khó, bảo hiếu thuận thêm.
cũng nỡ ăn trứng, vì nương thương ?
“Ngươi cái đồ bạch nhãn lang! Nuôi ngươi lớn đến chừng chỉ giúp ngoài, ngươi cũng nhận Khương Phù nương , chỉ vì vài miếng bánh mua chuộc, thật vô dụng!”
Châu thị cảm thấy như sét đ.á.n.h ngang tai, một tay gạt đổ chỗ bánh ngọt tay Khương Nguyên Bảo, chờ Đại Lan thẩm và Khương Tiểu Thiên phản ứng, Châu thị cất chân chạy ngoài.
Bánh ngọt rơi xuống đất vỡ vụn, lòng Khương Nguyên Bảo cũng đau theo. Chỗ bánh là cố ý mang về cho nương ăn, còn nỡ ăn một miếng nào.
“Con mau… mau đuổi theo nó, đừng để nó loạn.” Đại Lan thẩm tức giận, vội vàng giục Khương Tiểu Thiên đuổi theo Châu thị.
Châu thị phát điên , vạn nhất màng gì mà chạy đến nhà Khương Phù gây chuyện, chẳng sẽ rước đại họa ?
Tuy nhiên, Đại Lan thẩm đ.á.n.h giá quá cao Châu thị, nàng dám một xông đến nhà Khương Phù kiếm chuyện.