Đoạn Tuyệt Quan Hệ - Ta Dựa Vào Trồng Trọt Mà Phát Tài - Chương 23: Âm mưu bất chính ---

Cập nhật lúc: 2025-11-17 12:10:09
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu lão đầu liền cay xè sống mũi, hít hít mũi : "Ta đúng là gặp . Con bò tình cảm với sâu nặng, nếu vì cần tiền gấp, cũng thể bán nó..."

Khương Phù hiểu rõ tâm tư của Triệu lão đầu, : "Lão bá, ngài cứ yên tâm. Chúng nhất định sẽ đối đãi tử tế với con bò . Chỉ dùng để chạy một chuyến huyện thành đưa hàng mỗi ngày, nhất định để nó quá mệt mỏi."

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Khương Phù kiếp từng nuôi mèo nuôi chó, hiểu hàm ý của Triệu lão đầu.

Lần Triệu lão đầu kìm mà đỏ hoe mắt, vỗ vỗ lưng con bò vàng lớn, lẩm bẩm: "Đại Ngưu Đại Ngưu, ngươi phúc khí . Sau nhớ việc chăm chỉ, đừng lười biếng."

Ông đầu với Khương Phù và Khương Mậu: "Hai vị dắt bò về tiện, tự đóng một chiếc xe bò cũ, dùng tạm vẫn . Nếu hai vị chê, tặng luôn cho hai vị."

Hai mừng rỡ. Họ còn đang định lát nữa đóng một chiếc xe bò, giờ đây vô tình mà .

Chiếc xe bò của Triệu lão đầu vẫn còn khá mới, tuy công việc thô sơ một chút nhưng chắc chắn. Đây quả thực là món hời ngờ.

Triệu lão đầu giúp Khương Mậu cùng mắc xe bò xong, cáo biệt hai , vội vàng chạy về nhà, nhi tử ông còn đang chờ ông cứu mạng.

Biết Khương Phù còn nhiều thứ mua, Khương Mậu cầm roi khoe khoang : "Tiểu , lên xe, chúng trấn mua sắm thôi!"

Khương Phù cũng bật , vững vàng lên xe bò. Khương Mậu năng khiếu lái xe, bò vàng lớn cũng hiểu chuyện, đường hề xóc nảy mấy.

Có xe bò tiện lợi hẳn. Hai đến trấn tiên là đến tiệm rèn đặt thêm mười cái bàn bào lớn. Nói là cần dùng gấp, Khương Phù trả tiền sòng phẳng là khách quen, ông chủ lập tức đồng ý một ngày là xong.

Khương Phù thầm nghĩ, quả nhiên tiền dễ việc!

Sau đó đến tiệm thịt heo, mua da heo, xương ống lớn và thịt chân giò.

Nàng với Dương chưởng quầy , kỳ giao hàng vẫn bày hàng thêm hai ngày nữa, dù cũng cho thực khách một lời giải thích.

Rời tiệm thịt heo, đến tiệm Ngũ Cốc Hương mua năm mươi cân gạo tẻ và năm mươi cân bột mì trắng. Nàng ăn cơm thô nhiều ngày , trời nàng nhớ hương vị cơm trắng đến nhường nào!

Mua xong đồ đạc, Khương Mậu liền đ.á.n.h xe bò đưa Khương Phù về nhà. Thời gian quả thực đủ dùng. Còn đến chỗ Khương Tiểu Thiên đặt mấy cái giá lọc, cùng với thùng gỗ, chậu gỗ các thứ.

Nếu , đợi đến khi lượng hàng giao tăng lên lo lắng. Phong cách của Khương Phù luôn là lo xa, sớm liệu tính toán.

Khi hai về đến Khương Gia Trang, dân làng lập tức vỡ òa. Lão Khương gia mà mua xe bò , kiếm bao nhiêu tiền bạc đây?

Nếu đây dân làng thấy nhà họ Khương vác giỏ tre về về huyện thành, họ chỉ nghi ngờ. bây giờ mua xe bò thì khác. Chiếc xe đó thể trị giá mười mấy lượng bạc đấy!

Cả thôn chỉ nhà Khương Đại Quý một con bò, nhưng đó là nhờ tất cả tích cóp từ việc săn b.ắ.n mà mua . Rốt cuộc nhà họ Khương ăn buôn bán gì mà trong vỏn vẹn mấy ngày mua bò?

Một đám thi bàn tán xôn xao, càng càng thấy Khương Phù dường như thần linh phù hộ.

, ngày tháng của nhà họ Khương bắt đầu khi Khương Phù hòa ly trở về. Nghe hôm đó Khương Phù còn đ.â.m cây, mặt đầy máu, tưởng chừng tắt thở. Sau hiểu tỉnh , đó chẳng là phúc lớn mạng lớn thì là gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doan-tuyet-quan-he-ta-dua-vao-trong-trot-ma-phat-tai/chuong-23-am-muu-bat-chinh.html.]

Từ đó, một loạt dân làng đạt sự đồng thuận: Nhà họ Khương thể chọc ghẹo, đặc biệt là Khương Phù. Biết ngày nào đó nàng còn thể giúp đỡ họ một tay!

Chỉ một với vẻ mặt u ám khó lường về phía nhà .

Khương Phù và Khương Mậu còn đến cổng nhà, từ xa thấy Trương thị đang vội vã về phía đầu thôn.

Trương thị Khương Phù và Khương Mậu đang xe bò cách đó xa, dụi mắt mạnh. Hai đứa trẻ lấy xe bò ?

"Nương, vội vã gì thế?" Khi đến gần hơn, Khương Phù nhảy xuống xe bò hỏi.

"Ta thấy các con mãi về, yên lòng, đầu thôn đón các con. Không ngờ các con về ." Nói , bà con bò vàng lớn mắt hỏi: "Con bò là của nhà ai, các con mượn ?"

Khương Mậu cũng nhảy xuống xe, ném chiếc roi trong tay lên xe, đắc ý : "Nào nương, đây là xe bò tiểu mới mua, còn là do giúp chọn đấy."

"Hả, ôi trời ơi! Cái tốn bao nhiêu tiền ! Các con lấy bạc mua xe bò?" Trương thị che miệng nhỏ giọng kinh ngạc thốt lên. Đứa nữ nhi của bà, ngày nào cũng dọa bà một trận. Lẳng lặng một tiếng động sắm thêm một món đồ lớn như .

"Nương, chúng về nhà ." Khương Phù khoác tay Trương thị, Khương Mậu đ.á.n.h xe bò theo về nhà.

Lúc , tại nhà Vương Đại Loa ở đầu làng phía Đông, Lưu Hạnh Phương đang tức đến đỏ cả mắt, lẩm bẩm với Vương Đại Loa: “Ngươi thấy , cái con tiểu tiện tỳ xe bò vẻ thần khí đến mức nào, thật hận thể xé nát mặt nàng , dám mất mặt !”

“Ngươi thật ? Cái con nha đầu tiện nhân đó mua xe bò ?” Vương Đại Loa chuyện Khương Phù từng châm chọc Lưu Hạnh Phương nên cũng hùa theo mắng vài câu. Khương Phù mua xe bò? Thị chút tin, một nhà kẻ nghèo khó thể mua nổi xe bò?

“Ta thấy ngươi đúng là tin tức kém cỏi , chuyện nàng mua xe bò cả thôn đều hết, đám ngu ngốc còn khen nàng phúc khí kìa! Khinh, một con nha đầu c.h.ế.t tiệt đẻ nhi tử trả về, cái phúc khí ch.ó má gì!”

Vương Đại Loa thấy Lưu Hạnh Phương tức giận ném cả lá rau đang cầm, miệng mắng mỏ liên hồi, thì tin lời nàng , bực tức : “Ai mà cái con nha đầu tiện nhân kiếm cái của cải gì!”

Nói thị nhớ đến cái tát Khương Phù tặng , đến giờ vẫn thấy má ẩn ẩn đau, trong lòng càng thêm căm hận mấy phần. thứ lành gì, y như Trương thị! Năm xưa nếu Trương thị chen chân , gả Khương gia chính là thị . Ai mà chẳng Khương Liên Sơn nổi tiếng là với vợ, nếu thể gả Khương gia, lẽ sống những ngày tháng bây giờ là thị , cần suốt ngày lão già nhà mắng xối xả!

Lưu Hạnh Phương cùng Vương Đại Loa mắng mỏ xong, thì từ trong nhà bước một nam nhân nhỏ con, mắt hí, miệng nhô, dáng vẻ ti tiện, cất lời: “Mẫu , Lưu thím, các chỉ mắng mỏ bằng miệng thì ích gì, chẳng vẫn cứ ăn cứ uống như thường đó ?”

Vương Đại Loa đầu , thấy đó là nhi tử út Khương Tam Trụ của , liền vội hỏi: “Con trai , lời con là ý gì?”

Khương Tam Trụ chính là kẻ hỏi đường tiểu nhị tiệm vải. Từ khi Khương Phù tiền, y ngày nào cũng trù tính đoạt tiền về tay .

“Mẫu , con cách khiến cho tiện nhân Khương Phù tự nguyện dâng tiền cho chúng .”

Lưu Hạnh Phương sáng mắt lên, vội vàng hỏi: “Tam Trụ, con mau xem cách gì?”

“Việc gì khó, nàng của con thì tiền bạc tự nhiên cũng là của con.” Khương Tam Trụ đang chìm trong ý dâm, Khương Phù trông cũng tệ, ấm giường cho cũng coi như đủ tư cách.

Vương Đại Loa hiểu , lập tức : “Con trai , con hưu thê để cưới khác đấy! Nàng là thứ giày rách chỉ đẻ đồ mất tiền, ai !”

 

Loading...