Đoạn Tuyệt Quan Hệ - Ta Dựa Vào Trồng Trọt Mà Phát Tài - Chương 17: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-17 12:10:03
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Phù cầm trong tay, mắt sáng rực. Cái còn hơn nàng tưởng tượng, nó giống hệt chiếc bàn chà lớn dùng để mài bùn ở hiện đại. Làm bằng thứ sẽ tiện hơn nhiều khi tinh bột. Chỉ điều nó dễ gỉ, nhưng nếu giữ gìn cẩn thận thì cũng .

Khương Phù hài lòng, sảng khoái trả tiền. Sau đó nàng đến tiệm rượu mua vài cân rượu lẻ. Vì vội vàng thử tinh bột ngay, nàng nán trấn lâu. Mấy trực tiếp xe bò về nhà.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Khương Xuyên về đến nhà, thấy lão cha và thê tử, nhi tử đang trong sân dọn dẹp hồng thử (khoai lang), liền bước tới kể chuyện bán d.ư.ợ.c liệu hôm nay, đổ hết đống tiền đồng trong chiếc túi vải rách trong giỏ bàn. Mấy chăm chăm, lặng thinh hồi lâu nên lời.

Lý thị trong phòng thấy động tĩnh bên ngoài, xảy chuyện gì, lên tiếng hỏi: "Cha thằng bé, Đại Xuyên về ?"

"Nãi, nãi, cha con mang cả đống tiền đồng về nè! Cha con kiếm tiền !" Khương Tráng Tráng như một quả pháo nhỏ xông phòng la lớn. Vợ Khương Xuyên là Diệp Thanh Thanh vội vàng theo , sợ con vô tình va bà nội.

Khương Xuyên và Khương Liên Hà cất tiền cũng phòng, kể chuyện hôm nay. Lý thị xong, sờ những đồng tiền đồng mà rơi nước mắt, miệng ngừng lẩm bẩm: "Phù nha đầu là đứa trẻ , từ nhỏ hiểu chuyện. Đại Xuyên , con nhớ kỹ cái ơn của tiểu con đấy!"

Khương Xuyên gật đầu : "Nương, con ."

Khương Liên Hà cũng xen : "Ôi, chỉ là Phù nha đầu hòa ly chịu khổ . Gặp loại như nhà họ Lâm, chúng là thúc thẩm cũng tiện xông tới hỏi han."

Khương Xuyên nhíu mày : "Phụ , mẫu , hai đừng lo lắng. Con thấy tiểu khác , chắc là vượt qua chuyện đó."

Y kể chuyện tối nay Khương Phù mời cả nhà họ cùng ăn cơm. Lý thị mắt thấy nên vốn ngoài, nhưng nghĩ đến lâu gặp Khương Phù, cũng đồng ý cùng. Điều khiến Khương Liên Hà và những khác vui mừng khôn xiết.

Nói về phía Khương Phù, nàng cùng Trương thị phòng đếm tiền. Thực Khương Phù rõ nên cần đếm nhiều. Tổng cộng là ba mươi cân bì đông, cả bán lẫn tặng, cuối cùng cũng hơn bốn trăm văn tiền.

Trương thị vui vẻ : "Mười lăm cân da heo chỉ tốn ba mươi văn, là lời ròng bao nhiêu đây!"

Khương Phù cũng vui mừng. Trừ chi phí da heo, nước chấm và tiền thuê xe bò, lợi nhuận ròng thể lên đến gần bốn trăm văn. là siêu lợi nhuận!

"Nương, lát nữa con sẽ phát công xá cho nương và các tẩu tử. Tạm tính một ngày hai mươi văn."

Trương thị xua tay: "Ta cần, chỉ phát cho các tẩu tử con là . Mà hai mươi văn thì cao quá, sức lao động khỏe mạnh khuân vác cả ngày cũng chỉ mười lăm văn thôi."

Khương Phù : "Nương, hai mươi văn nhiều . Con còn nghĩ công việc ăn mới, việc sẽ còn nhiều hơn hôm nay. Với nương nhận tiền, nếu các tẩu tử sẽ ngại mà dám lấy."

Trương thị nghĩ thấy Khương Phù lý, liền đồng ý. Về phần tiền công, bà cũng nhiều, dù bà cũng hiểu chuyện .

Khương Phù khóa tiền hộp cất . Tôn Ngọc Lan bên ngoài gọi Khương lão cha và Khương Vinh đồng về, đến giờ ăn cơm trưa.

Sau bữa cơm, nhân lúc cả nhà đang quây quần, Khương Phù : "Hôm nay việc buôn bán thuận lợi, nương và các tẩu tử vất vả . Bây giờ sẽ phát công xá, tạm định một ngày hai mươi văn."

"Chúng cần , ngoài việc nhổ lông da heo, lấy tiền gì chứ." Ba tẩu tử Khương Phù tiền công là hai mươi văn, đều giật kinh hãi.

Trước đây Khương Phù phát tiền công, họ đều coi là thật, ai cũng nghĩ một nhà giúp đỡ là điều đương nhiên, gì đến tiền công!

Khương Phù sẽ những lời , liền : "Các tẩu tử, đây rõ là sẽ phát tiền công, đùa, hai mươi văn cũng nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doan-tuyet-quan-he-ta-dua-vao-trong-trot-ma-phat-tai/chuong-17.html.]

Sau còn các công việc buôn bán khác, công việc sẽ chỉ nhiều thêm chứ giảm . Đến lúc đó, bất kể là ai việc đều nhất luật phát tiền công. Hiện tại tạm định là hai mươi văn một ngày, tùy tình hình thể tăng thêm nữa."

Trương thị cũng : "Các con cứ nhận lấy . Tiểu con dự tính của nó, việc đừng lười biếng, xứng đáng với tiền công của ."

Khương Phù , đưa hai mươi văn cho Trương thị . Trương thị nhận tiền, ba tẩu tử cũng thể nhận, đành thôi, họ sẽ việc thật .

Khương Thương và Khương Mậu nhân tiện cũng giao tiền bán d.ư.ợ.c liệu cho Khương lão cha và Trương thị. Hai vợ chồng già nghĩ một lát cũng nhận lấy, dù tiền cũng khó mà chia đều, họ giữ trong tay để lo việc nhà khi chuyện cấp bách.

Khương Phù đến việc tinh bột (tinh phấn). Khương lão cha cần dùng đến hồng thử liền lập tức đồng ý. Hồng thử đáng tiền, ông đang lo ăn hết đây, hồng thử giống lương thực, ăn nhiều dễ nóng bụng.

Khương Phù xong chuyện thì đến nhà đại thẩm Đại Lan bên cạnh, bảo Khương Tiểu Thiên vài chiếc ống tre, đó còn bảo một cái giá kê lọc tương tự như cái dùng để lọc đậu phụ.

Khương Tiểu Thiên đồng ý, nhanh nhất là hai ngày sẽ xong.

Sau khi Khương Phù trả tiền và rời , Khương Tiểu Thiên chút nghi hoặc lẩm bẩm với Đại Lan thẩm tử: "Nương, tử Khương Phù đang định bán đậu phụ ? Không học nghề từ lúc nào!"

Đại Lan thẩm tử đ.á.n.h đầu nhi tử ngốc nghếch nhà , cảnh cáo: "Nghĩ nhiều gì! Muội tử Khương Phù cho tiền con ít , con cứ thành thật công việc của , đừng để lỡ việc.

Còn nữa, đừng lảm nhảm với vợ con, nó là đứa ngu xuẩn đến cả que củi cũng đem về nhà ngoại gia. Một nhà nó khiến bớt lo, con đừng gây thêm rắc rối cho ."

Đại Lan thẩm tử , Khương Phù từ khi hòa ly, cách ăn và cư xử khác . Hồi bé đến cả lời cũng dám, giờ chủ kiến như , chừng sẽ đại tạo hóa.

Khương Tiểu Thiên nghĩ đến vợ vác túi lớn túi nhỏ về nhà ngoại gia, liền thức thời ngậm miệng .

Các tẩu tử nhận tiền công, việc càng thêm hết lòng, tranh sạch da heo và thái lát nấu lên, hiệu suất khiến kinh ngạc.

Họ đều là những quen nông việc, việc xử lý da heo khó, chỉ cần qua một , nên Khương Phù và Trương thị thể xen tay . Hai đành chuẩn cơm tối.

Bây giờ thịt gia vị, chỉ còn thiếu một màn trổ tài. Trương thị hiểu những món Khương Phù như thế nào, chỉ thể bên cạnh phụ việc.

Đợi đến khi Khương Phù nấu xong một bàn thức ăn thịnh soạn, trời chập tối, Khương lão cha bảo Đại Lang gọi nhà Khương Liên Hà đến dùng cơm.

Nhà Khương Liên Hà tới ngoài tường rào ngửi thấy mùi thịt thơm lừng, nhịn nuốt nước miếng. Mấy bước sân thấy mâm cơm, liền sững sờ.

Bữa ăn quá thịnh soạn !

Vẻ mặt của họ khiến Khương lão cha xót xa cảm khái. Ai thể ngờ chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, nhà ông từ cảnh gạo thổi cơm thể ăn thịt mỗi bữa.

Khương Phù thấy vội vàng tới nắm tay Lý thị, chào hỏi cả nhà xuống. Lý thị xoa xoa tay Khương Phù, lén lau nước mắt.

Diệp Thanh Thanh kéo Khương Tráng Tráng cùng, ngượng ngùng. Nàng đầu tiên gặp Khương Phù, khác với những gì nàng tưởng tượng: minh diễm đại phương, một chút cũng giống một phụ nhân hòa ly.

 

Loading...