Đoạn Thân Làm Giàu, Nông Nữ Trồng Trọt Xây Nhà To - Chương 79
Cập nhật lúc: 2025-12-13 03:29:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Dật Hàn cứ cách một thời gian chạy đến Thanh Hà huyện vài ngày, cuối cùng khiến Sở phu nhân phát hiện điều bất thường.
Bà gọi tâm phúc thủ hạ của Sở Dật Hàn đến, hỏi: “Tên tiểu t.ử chạy đến Thanh Hà huyện ? Đi gì?”
Tâm phúc thủ hạ chút chột Sở phu nhân: “Lão phu nhân, Thế t.ử chỉ là giải quyết công việc thôi ạ…”
Thế t.ử gia ơi, mau về , chịu nổi cơn giận của Lão phu nhân !
Sở phu nhân lạnh một tiếng: “Giải quyết công việc? Giải quyết công việc gì mà cách dăm bữa nửa tháng chạy đến đó? Ngươi nhất nên thật, nếu sẽ chuyện để ngươi chịu đựng.”
Tâm phúc thủ hạ sợ hãi rùng , vội vàng đáp: “Lão phu nhân, Thế t.ử ở Thanh Hà huyện quen một cô nương. Hai họ tâm đầu ý hợp, Thế t.ử là để gặp nàng .”
Sở phu nhân xong, cau mày chặt : “Cô nương nào? Là thiên kim nhà ai?”
Tâm phúc thủ hạ cúi đầu, giọng càng nhỏ hơn: “Không thiên kim, là một nông nữ, sống bằng nghề kinh doanh.”
Sở phu nhân lập tức nổi giận: “Hoang đường! Thế t.ử Sở gia thể qua với một nông nữ, truyền ngoài chẳng để chê ?”
Bà lập tức quyết định, tự đến Thanh Hà huyện gặp cô gái , buộc nàng tránh xa Sở Dật Hàn.
Sở phu nhân đến Thanh Hà huyện, vội tìm Sở Dật Hàn, mà đến Ngự Hương Phường gặp Khương Huệ.
Khương Huệ đang ở quầy tính sổ, thấy Sở phu nhân một quý khí, tưởng là khách hàng nên bước tới đón tiếp.
“Thưa Phu nhân, xin hỏi mua xà phòng dầu gội đầu? Cửa hàng chúng gần đây thêm vài loại hương mới.”
Sở phu nhân đ.á.n.h giá Khương Huệ một lượt. Trong lòng bà, ấn tượng đầu tiên về nông nữ coi như , nhưng phận thật sự xứng với con trai bà.
Bà hừ lạnh một tiếng, : “Ta đến mua đồ, hỏi ngươi, ngươi quen Sở Dật Hàn ?”
Trong lòng Khương Huệ giật , ngờ vị phu nhân quý tộc nhắc đến Sở Dật Hàn, nhưng nàng vẫn trấn tĩnh gật đầu: “Dạ, quen Sở công tử.”
Sở phu nhân sa sầm mặt: “Ta là mẫu của Sở Dật Hàn. Ta khuyên ngươi nhất nên tránh xa nó một chút, phận hai cách biệt quá lớn, đừng vọng tưởng bám víu con trai .”
Khương Huệ , trong lòng khỏi thấy ấm ức, nhưng nàng vẫn hề hèn mọn mà đáp: “Thưa Phu nhân, và Sở công t.ử là thật lòng đối đãi, phận thể quyết định tất cả. Hơn nữa, tuy xuất nông gia, nhưng cũng dựa bản lĩnh của để kinh doanh, hề ý đồ bám víu quyền quý.”
Sở phu nhân ngờ Khương Huệ cứng rắn như , trong lòng càng thêm khó chịu: “Hừ, ý đồ bám víu quyền quý? Vậy tại ngươi tìm đến con trai ? Chẳng lẽ nó là Thế t.ử Hầu phủ, nên bay lên cành cao hóa phượng hoàng ?”
Lúc , những khách hàng đang mua sắm trong cửa hàng thấy cảnh , đều ôm thái độ hóng chuyện, bàn tán xôn xao.
“Nhị cô nương họ Khương thường ngày trông đoan trang điềm đạm, ngờ bám víu Thế t.ử Hầu phủ, đúng là bản lĩnh thật.”
“Có ích gì chứ, thấy Lão phu nhân Hầu phủ đồng ý , huống hồ phận hai cách biệt, cho dù Hầu phủ, e rằng cũng chỉ .”
“Dù cũng là giàu sang ngút trời , ngươi nghĩ xem, đó là Hầu phủ cơ mà, thế gia đại tộc ở Kinh thành đấy.”
Khương Huệ những lời , sắc mặt bỗng chốc tái nhợt: “Thưa Sở phu nhân, hề…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doan-than-lam-giau-nong-nu-trong-trot-xay-nha-to/chuong-79.html.]
Sở phu nhân sắc mặt nàng tái mét, cảnh cáo chút lưu tình: “Ngươi cũng đấy, ngoài đều các ngươi xứng đôi, đừng mơ mộng hão huyền nữa, đừng gặp Dật Hàn.”
Khương Dao thấy động tĩnh bên , vội vàng bước tới, che chở Khương Huệ lưng: “Thưa Sở phu nhân, chuyện tình cảm, một bàn tay vỗ kêu. Người nên hỏi con trai , chứ bắt nạt ở đây.”
Sở phu nhân lời của Khương Dao nghẹn , sắc mặt càng thêm khó coi: “Tiểu nha đầu , vô lễ đến , chuyện với ngươi, khi nào đến lượt ngươi xen ?”
Khương Dao hề sợ hãi, thẳng Sở phu nhân: “Sở phu nhân, hôm nay đến đây để hưng sư vấn tội, vốn hợp lễ . Nếu đến mua đồ, chúng mở cửa đón khách, nếu đến gây chuyện, chúng hoan nghênh, xin mời về.”
Sở phu nhân tức giận vô cùng, định thêm điều gì, thì lúc Sở Dật Hàn vội vã chạy .
Hắn thấy cảnh mẫu và Khương Huệ đang đối đầu, trong lòng hiểu rõ vài phần, vội vàng bước tới : “Mẫu , đang gì ? Người chuyện gì thì cứ trút lên con, đừng khó Huệ nhi.”
Khương Dao thấy Sở Dật Hàn , lạnh lùng : “Sở Thế t.ử đến , xin hãy đưa mẫu về , nơi của chúng chật hẹp, chứa nổi đại Phật.”
Sở Dật Hàn Khương Dao đến mức chút hổ, vội vàng : “Xin , sẽ đưa mẫu về ngay. Huệ nhi, lát nữa sẽ giải thích với nàng.”
Khương Huệ thấy bọn họ bước khỏi cửa, những giọt nước mắt cố nén bấy lâu chợt tuôn rơi.
Khương Dao giải tán những khách hàng đang xem náo nhiệt, đó ôm lấy nàng, an ủi: “Không , thì cứ .”
Sở phu nhân Sở Dật Hàn kéo khỏi Ngự Hương Phường, lên xe ngựa.
Sở phu nhân giận dữ bốc hỏa, kéo tai : “Hôm nay ngươi theo về, phép gặp cô gái đó nữa!”
Sở Dật Hàn đau đến nhăn mặt: “Mẫu , buông tay , gì thì chuyện đàng hoàng.”
Sở phu nhân buông tay, giận dỗi : “Còn gì nữa? Ngươi cứ nhất quyết ở bên một nông nữ, còn thể thống gì?”
Sở Dật Hàn bất lực giải thích: “Mẫu , Huệ nhi nàng thông minh, lương thiện, dựa bản lĩnh của để kinh doanh Ngự Hương Phường vô cùng phát đạt, khác với những tiểu thư khuê các chỉ ăn chơi. Hơn nữa, chúng con thật lòng yêu , xin hãy tác thành cho chúng con.”
Sở phu nhân hừ lạnh một tiếng: “Thật lòng yêu ? Nàng chẳng qua là trúng phận và tài sản của ngươi. Nếu ngươi cứ cố chấp như , đừng trách nhận ngươi là con trai nữa.”
Sở Dật Hàn rõ mẫu lúc đang trong cơn nóng giận, dù gì e rằng cũng vô ích. Thế nên, quyết định tạm thời nhẫn nhịn, đợi một thời gian nữa sẽ tìm cách thuyết phục bà.
Đêm tối buông xuống, Sở Dật Hàn sắp xếp chỗ ở cho mẫu thỏa, đó ngừng nghỉ mà chạy thẳng đến nhà Khương gia.
Vừa gặp Khương Huệ, Sở Dật Hàn liền vội vàng : “Huệ nhi, chuyện hôm nay, thật sự là của mẫu , những lời bà , nàng ngàn vạn đừng để trong lòng. Đợi vài ngày nữa, khi cơn giận của bà nguôi ngoai, nhất định sẽ khuyên bảo bà thật kỹ, để bà đồng ý cho chúng ở bên .”
Tuy nhiên, Khương Huệ đáp như Sở Dật Hàn mong đợi.
Trước đây, nàng cũng từng ngây thơ cho rằng, chỉ cần đủ kiên định, nhất định sẽ vượt qua khó khăn, cùng Sở Dật Hàn trọn đời bên .
Thế nhưng, hiện thực giáng cho nàng một đòn nặng nề. Sự sỉ nhục của Sở phu nhân, như một thanh kiếm sắc nhọn, đ.â.m sâu trái tim nàng.
“Sở công tử, lẽ chúng thật sự hợp . Chàng là Thế t.ử Hầu phủ cao quý, còn chỉ là một nông nữ, cách giữa chúng như trời vực, định sẽ kết quả . Cho dù Sở phu nhân cuối cùng đồng ý cho chúng bên , cũng thể Chính thê của , nhưng tuyệt đối .”
Nói xong, Khương Huệ lấy khối ngọc bội, tín vật định tình tượng trưng cho tình cảm của hai , trả cho Sở Dật Hàn: “Cứ coi như chúng hữu duyên vô phận , khối ngọc bội , nên vật quy cố chủ thì hơn. Từ nay về , xin đừng đến tìm nữa.”