Đóa Hoa Kiêu Ngạo Của Ngài Lục - Ngoại truyện chương 13-14: (Hồ Đông x Dung Dung)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-01 02:56:34
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mùa hè mưa nhiều, Tuyết Nhi mỗi ngày đều trốn trong nhà đường, thỉnh thoảng gọi điện thoại cho hỏi thăm một chút.

Gần đây Hồ Đông cũng thường gọi cho cô.

“Cháu ở đó ai bắt nạt ?”

“Không , ai dám bắt nạt cháu chứ?”

Chỉ Lục Ngạn mới dám thôi…

“Ừm…“

“Chú Đông tìm bạn gái ? Khi nào cháu kết hôn thì chú dẫn bạn gái đến tham dự luôn nhé?”

Câu hỏi bình thường của Tuyết Nhi khiến cho đàn ông khựng , đưa tay chọc tấm ảnh cũ bàn.

Hồ Đông đến bây giờ cũng từng ý định tìm bạn gái… nếu Tuyết Nhi mong mỏi như thì chờ đến lúc cô kết hôn sẽ đưa đến tham dự. Còn về phần nào, chắc dành thời gian tìm thử xem

“Được, chú hứa với cháu.” Người đàn ông nở nụ nhạt, thấy cô bằng ánh mắt nghi ngờ thì thêm: “Sẽ tìm như Na Na, cháu yên tâm.”

Chuyện vẫn luôn canh cánh trong lòng Hồ Đông.

Anh chút ghét bỏ Na Na, đến nỗi bây giờ thấy gia đình cô vướng nợ nần cũng chẳng giúp.

Cách đây mấy ngày Na Na đắc tội với khác, chèn ép đến nỗi phá sản, cô đến cầu xin Hồ Đông.

Sắc mặt Hồ Đông lạnh lùng:

“Phá sản? Liên quan gì đến ?”

“Hồ Đông, chúng là bạn mà? Không ? Em xin …”

“Không .”

Họ còn là bạn nữa, từ khoảnh khắc mà phát hiện Na Na bày mưu tính kế với đứa cháu gái yêu thương nhất, khiến cho mối quan hệ của và con bé trở nên tồi tệ.

Thật may vì Hồ Đông tìm thấy Tuyết Nhi, cho dù thể về như xưa, vẫn cảm thấy vui vì thể thấy cô hạnh phúc.

Nói chuyện một lát, Tuyết Nhi nhắc đến Đoan Mộc Tình.

Hồ Đông khẽ thở dài:

“Không cháu sẽ cảm thấy thế nào về tin tức , nhưng bà sống lâu nữa .”

Bị phế tứ chi còn vứt ở bên ngoài một sinh tồn, mà trụ nổi. Lục Ngạn quả thật tàn nhẫn, cách hành hạ khác khiến họ sống bằng chết.

Đoan Mộc Tình sống vật vờ đến nay, thứ mà bà nhất chính là c.h.ế.t chứ.

Biết tin cô út của sắp xong, Tuyết Nhi vẫn bình tĩnh:

“Vì bà xứng đáng.”

Với tất cả sự thù hận của , Tuyết Nhi hề thấy cảm thông cho phụ nữ dù chỉ một chút.

Hồ Đông dặn dò thêm vài câu thì tắt điện thoại, mới định gọi điện thoại cho bạn cũ sắp xếp cho một mối xem mắt, thấy quản gia bước :

“Hồ tổng, của Đoan Mộc gia đến tìm ngài!”

Chân mày Hồ Đông nâng lên, hiểu tại đám còn dám vác mặt đến tìm .

Hắn phất tay, :

“Không gặp.”

“Vâng.”

Tầm chiều, trời đổ mưa tầm tã.

Gió rít gào bên ngoài cửa sổ, Hồ Đông trong phòng sách, cửa kính trong suốt. Vườn hoa hồng bên ngoài gió thổi tung lên, những cánh hoa bay tán loạn trong trung.

Đây còn là mưa nữa, là bão.

Quản gia tìm Hồ Đông:

“Hồ tổng, cô bé đó vẫn đang quỳ biệt thự chịu , bão lớn thế …”

Sắc mặt Hồ Đông sa sầm xuống.

Thấy khí thế Hồ Đông đổi, quản gia vội giải thích:

“Xin , nên tự ý quyết định. mà đứa nhóc nó là chị họ của Tuyết Nhi, gia đình cũng từng thiết với Tuyết Nhi, hôm nay đến đây là chuyện cần ngài giúp đỡ.”

Nghe đến cái tên Tuyết Nhi, Hồ Đông mới nghiêng đầu sang, hỏi:

“Chị họ Tuyết Nhi?”

“Vâng, con bé vẫn đang quỳ mưa… Từ lúc quỳ đến giờ bốn tiếng .”

Quản gia tính của Hồ Đông, căn bản quan tâm tới chuyện quỳ bao lâu cổng, gặp chính là gặp. nãy khi ông đuổi , cô bé bỗng nhiên :

“Cháu là chị họ của Tuyết Nhi, Hồ tổng yêu thương Tuyết Nhi như , xin hãy rủ lòng thương xót!”

Hồ Đông gấp quyển sách tay , dậy và :

“Ra ngoài xem.”

“Vâng?”

Trời vẫn còn mưa lớn, thậm chí gió còn mạnh, quản gia vốn định xin phép Hồ Đông đưa cô bé trong nhà luôn nhưng dáng vẻ của ngài , hình như là gặp trực tiếp, định cho tiến ?

Hồ Đông mặc áo sơ mi trắng và quần tây đen bước khỏi nhà, quản gia cầm theo một cái ô cỡ lớn, chút chịu nổi cơn gió đang lộng hành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doa-hoa-kieu-ngao-cua-ngai-luc/ngoai-truyen-chuong-13-14-ho-dong-x-dung-dung.html.]

Nước mưa b.ắ.n lên gấu quần của Hồ Đông, tạt ướt cả quản gia.

Nhìn quản gia cố chống chịu, Hồ Đông đưa tay nhận lấy ô, :

“Vào nhà .”

“Hồ tổng, để ngài trong mưa một ?”

Còn xong, Hồ Đông cầm bước , quản gia vội nhét thứ trong tay cho Hồ Đông chạy nhà, tìm một cái ô khác cho chính .

Từ nhà chính đến biệt thự xa, Hồ Đông chọn xe mà chậm rãi trong mưa, những đóa hoa đây Tuyết Nhi từng yêu thích, lòng nặng nề.

Thời điểm Hồ Đông xuất hiện ở cổng lớn, cô gái đang quỳ mừng rỡ ngẩng đầu lên.

Bởi vì ở lâu mưa lớn, cả khuôn mặt nhỏ trở nên trắng bệch, môi tái nhợt và đang run rẩy, thứ duy nhất Hồ Đông chú ý là đôi mắt trong sáng long lanh nước mưa cho đỏ bừng .

Trong một khoảnh khắc, hình ảnh mắt Hồ Đông trở nên mờ ảo.

Khuôn mặt của Tuyết Nhi hòa một với khuôn mặt cô gái đối diện.

Hồ Đông gần như nhầm thiếu nữ là Tuyết Nhi, siết chặt cán ô tay, vô thức nghiêng ô về phía cô .

Nước mưa chắn , Đoan Mộc Dung Dung cuối cùng thể mở mắt to hơn. Cô thấy đàn ông mặc áo sơ mi trắng đang cúi đầu , đường nét gương mặt lạnh lùng nhưng cảm giác mang cho cô khá ôn hòa, diễn tả như thế nào.

Cơ thể gầy yếu run lên bần bật, Dung Dung :

“Hồ tổng, ngài thể giúp ? Trước đây... bà từng mối quan hệ khá với gia đình Tuyết Nhi.”

Hồ Đông khá bất ngờ với sự thẳng thắn :

“Cô dối sẽ kết cục như thế nào ?”

nghĩ với tài lực của ngài thì bất kể là chuyện gì đều thể… dễ dàng xác thực thật hư. Cho nên, dám lừa ngài!”

Nước mưa b.ắ.n liên tục lên gấu quần của Hồ Đông và cơ thể đang run bần bật của Dung Dung.

Hồ Đông xuống mặt cô gái, thật kỹ đôi mắt lanh lợi .

Rất giống Tuyết Nhi.

Thông minh thật, còn rõ thế lực của sẽ điều tra thứ? Hồ Đông hỏi:

“Cô nghĩ lợi dụng Tuyết Nhi thì sẽ cứu cô?”

Cô thật sự lợi dụng mối quan hệ của Tuyết Nhi với đàn ông , nhưng bây giờ tình hình của đang nguy kịch, đây là cách duy nhất!

Dung Dung c.ắ.n chặt răng, :

“Nếu Tuyết Nhi , con bé chắc chắn sẽ giúp!”

Câu trả lời ngoài dự liệu của Hồ Đông.

Cô gái cách chuyện, nhắc đến Tuyết Nhi nhiều , nhấn mạnh mối quan hệ của cô và Tuyết Nhi , khiến cho Hồ Đông cách nào từ chối .

Hơi thở Dung Dung yếu, hai chân mỏi nhừ thậm chí chẳng còn cảm giác mấy nhưng cô vẫn quật cường chịu đựng.

Nếu hôm nay Hồ Đông giúp, cô sẽ qua khỏi!

Dung Dung ghét bản của hiện tại, vô dụng, bất lực đến mức trở nên hèn mọn và mưu mô…

Người đàn ông bỗng nhiên đưa tay , chạm gò má ẩm ướt của cô.

Đó nước mưa, mà là nước mắt.

“Khóc ?” Hồ Đông hỏi.

Dung Dung c.ắ.n chặt răng, lắc đầu.

vì tủi , vì nhục nhã, nhưng tỏ cả.

Hồ Đông cuối cùng chịu thua một câu “Nếu Tuyết Nhi , con bé chắc chắn sẽ giúp” của Dung Dung. Hắn nhàn nhạt đáp:

“Đứng lên .”

Ba chữ đồng nghĩa với việc Hồ Đông sẽ giúp đỡ, Dung Dung hạnh phúc đến phát điên! Cô gắng gượng lên nhưng cách nào bò dậy , tay chân mềm nhũn .

Đầu óc cô cuồng, trời đất đảo lộn trong giây lát.

Ý thức sắp ngất , đôi tay gầy guộc nắm chặt lấy gấu quần của Hồ Đông, địa chỉ bệnh viện và một cái tên.

Hồ Đông đó là tên của .

Quản gia chạy đến thấy cảnh thì đưa mắt dò hỏi ý kiến của Hồ Đông, chỉ thấy đàn ông chau mày, :

“Gọi bác sĩ, đó cử đến bệnh viện.”

“Vâng, lập tức ngay!”

Hồ Đông một nữa xuống, chiếc ô màu đen tay nghiêng về phía , che cho Dung Dung.

Ngón tay thon dài vén lọn tóc dài đang che gò má của cô gái .

Thật sự… giống.

Hồ Đông gọi quản gia:

“Cầm ô giúp .”

Nói , vươn tay bế Dung Dung lên.

Bộ quần áo Hồ Đông lập tức thấm ướt, quản gia sợ hết hồn, cầm hai cái ô che cho họ.

Cũng may bảo vệ ở bên cạnh nhanh chóng tiến tới, ông cầm ô cho Hồ Đông.

Lúc ôm Dung Dung lên, Hồ Đông mới kinh ngạc phát hiện cô gái lớn hơn Tuyết Nhi, nhưng nhẹ hơn quá nhiều, ôm chỉ thấy gầy guộc chút da thịt.

Loading...