Đóa Hoa Kiêu Ngạo Của Ngài Lục - Ngoại truyện 34-35.
Cập nhật lúc: 2025-10-01 03:02:01
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tháng thứ hai khi mang thai, Tuyết Nhi thường xuyên cảm thấy buồn nôn khó chịu. Cô bắt đầu những biểu hiện ốm nghén, khiến cho Lục gia gà bay ch.ó sủa.
Lục phu nhân đích đến thăm cô, mang theo ti tỉ đồ bổ.
Mặc dù cả ngày Tuyết Nhi chỉ việc ăn ngủ, vui chơi giải trí nhưng cô vẫn mệt đến mức cả mất sức sống.
Triệu chứng thai nghén quá nghiêm trọng, Lục Ngạn thậm chí hoài nghi bản .
Nhìn thấy cô ngủ ngon giấc, áy náy giúp cô mát xa chân:
“Tuyết Nhi, là chúng sinh nữa?”
“Chú em nông nỗi còn cái gì thế hả? Muốn sinh là sinh, là sinh ?” Tuyết Nhi duỗi chân đá n.g.ự.c một cái, lực cũng lớn, giống như đang dỗi.
“Đau lưng mỏi gối còn nhức tay nhức chân nữa, ăn cái gì cũng ngon, sữa cũng uống… Hu hu…”
Ban đầu Tuyết Nhi còn khỏe mạnh chạy nhảy khắp nơi, khoe với Chương Nhiên là bản chẳng thấy buồn nôn gì, giờ , ăn đến là “ọe” đến đó.
Tử Tinh và Chu Trạch An tâm lý, vội vàng gửi các loại t.h.u.ố.c đến.
Chương Nhiên cũng thường xuyên ghé thăm.
Tâm trạng của Tuyết Nhi ngày càng thất thường, đang vui đó buồn ngay.
Lục Ngạn lo lắng toát mồ hôi, tay chân luống cuống.
Buổi tối đang ngủ, Tuyết Nhi bật dậy than đói.
“Chồng ơi, chú Ngạn, ông xã, em ăn xiên nướng!”
Lục Ngạn vội vàng chở cô ngoài lượn một vòng, mua mấy xiên thịt cho cô đ.á.n.h xe về nhà.
Chỉ cần Tuyết Nhi , Lục Ngạn bất chấp tất cả, mặc kệ là cái gì cũng mua cho cô bằng .
Ba tháng đầu mang thai, khổ nhất là Tuyết Nhi. Người khổ kế tiếp… chắc chắn ai khác ngoài Lục Ngạn.
Bác sĩ với , bọn họ tránh chuyện giường chiếu ít nhất 3 tháng.
Sau đó, cho dù phép ngủ cùng cũng chú ý lực đạo.
Lục Ngạn mặt mày xám xịt, nhân lúc Tuyết Nhi ngủ say, lén lút phòng tắm tự xử.
Người đàn ông dành phần lớn thời gian ở cùng vợ, săn sóc cô từng chút một.
Đến tháng thứ ba, khi Tuyết Nhi những triệu chứng nặng hơn, Lục Ngạn thuê chuyên gia dinh dưỡng để đảm bảo sức khỏe cho cô.
Anh gọi Đinh Mục tới, dặn dò:
“Bọc bộ những góc nhọn của biệt thự bằng silicon dẻo, nơi nào cầu thang thì tuyệt đối cẩn thận trải thảm, để sàn trơn, hiểu ?”
“Vâng, lão đại!”
Lục Ngạn đề phòng 100%, dám lơ là dù chỉ một chút. Anh sợ bé con đang thì trượt chân ngã, hoặc mất tập trung đụng chỗ nào đó thương.
Trong lúc Tuyết Nhi mang thai, đàn ông chịu đựng đủ khổ cực, tâm trạng lúc nào cũng như đống lửa, lo âu phiền muộn.
…
Mãi đến tháng thứ tư, Tuyết Nhi mới dần còn thấy buồn nôn nữa, cô ăn nhiều hơn, bụng cũng to hơn.
Lục Ngạn mỗi ngày đều ôm cô chuyện thủ thỉ với đứa nhỏ trong bụng.
“Không , con trai cũng , cả, thể chăm sóc cho em gái hơn.”
Đứa nhỏ đầu tiên của họ là giới tính nam.
Sau buổi khám thai gần nhất, bác sĩ cho họ , lúc đó mặt Lục Ngạn giấu vẻ thất vọng, còn thở dài mãi từ bệnh viện về nhà. Tuyết Nhi đếm thử, chắc thở dài hơn trăm .
Anh tự an ủi rằng con cả là con trai thì em gái sẽ nhờ, hừng hực khí thế chọn tên cho đứa trẻ.
“Vợ, em thích tên nào? Lục Tề, Lục Quân Lục Trì?”
“Con trai của mà, tự chọn tên .”
“Vậy lấy bừa cái tên Lục Tề .”
“...” Lại tới nữa .
“Anh vẫn thích nhất cái tên Lục Thiên Tuyết.”
“Vì ?”
Người đàn ông nào đó tự hào khoe:
“Vì chữ “Tuyết” trong tên của em.”
Tuyết Nhi liếc trắng mắt:
“Ngộ nhỡ sinh đến đứa thứ 10 vẫn là con trai thì ?”
“Vậy thì nên đổi tên đám nhóc thành Lục Nhất - Nhị - Tam - Tứ để dễ nhớ, thể nhớ hết tên tụi nhỏ .”
“Thật ? Thế thì nếu là 10 đứa con gái?”
Lục Ngạn lập tức nêu 10 cái tên mà đắn đo suốt thời gian qua, rành mạch rõ chữ cần suy nghĩ.
Tuyết Nhi tức giận vung chân, đá một cái thật mạnh:
“Lục Ngạn, cái đồ thiên vị nhà ! Sau em sinh con trai đừng hòng đụng !”
Lần đầu tiên , Tuyết Nhi còn nhiều bỡ ngỡ, may mà gặp ông chồng tâm lý, luôn chú ý đến cô dù là những biểu hiện, những đổi nhỏ nhất.
Tuyết Nhi thường xuyên ăn đêm, cứ tỉnh dậy gọi một tiếng:
“Chồng ơi…”
Người đàn ông đang ngủ bên cạnh liền mở mắt:
“Sao thế? Em ăn gì?”
“Tháng thứ tư , em…”
“Bà xã, thể nhịn!” Lục Ngạn lập tức hiểu ý của cô.
Anh cấm d.ụ.c suốt bốn tháng trời, gần như dám động chạm quá nhiều Tuyết Nhi vì sợ sẽ mất kiểm soát. Anh chỉ dám hôn nhẹ, ôm cô ngủ, tuyệt nhiên dám sờ mấy chỗ khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doa-hoa-kieu-ngao-cua-ngai-luc/ngoai-truyen-34-35.html.]
Thấy dáng vẻ ẩn nhẫn chịu đựng của chút chật vật, Tuyết Nhi mới rũ lòng thương xót, ai ngờ từ chối thẳng thừng. Cô tức giận cầm gối đập đầu , buồn bực :
“Anh nhịn nhưng em nhịn nổi nữa , đưa bé Ngạn đây!”
Sau khi kết thúc thời kỳ thai nghén, ham của bầu tăng cao. Lục Ngạn thể tự xử, cô thì ?
Lục Ngạn đập tới ngẩn sang ôm cô:
“Xin , công chúa nhỏ, là do tinh ý.”
Anh hôn nhẹ lên mặt cô:
“Lại đây nào.”
Lục Ngạn tuy rằng luôn tỏ bình tĩnh, bản lĩnh khi chạm vợ, nhưng thâm tâm hận c.h.ế.t thằng oắt con trong bụng Tuyết Nhi mấy tháng nay. Bởi vì nó cho vợ ốm nghén nghiêm trọng, sức khỏe cũng giảm một chút. Bác sĩ dặn dò nhiều kiểm soát nhu cầu của , chứ mỗi ngày đều cùng vợ chút chuyện mà…
Người đàn ông hừng hực khí thế cởi quần áo , :
“Hôm nay “đánh” thằng oắt Lục Tề một trận.”
Tuyết Nhi: “?”
Đợi đến khi Lục Ngạn nhẹ nhàng cắm trong, Tuyết Nhi mới hiểu ý là gì…
“Dùng cây gậy đ.á.n.h nó, lớn lên nó sẽ ngoan.”
Lục Ngạn rốt cuộc thỏa mãn mấy tháng trời chơi với tay , hạnh phúc đến nỗi ăn hàm hồ:
“Chết tiệt! Nó cấm động em mấy tháng trời! Đợi sinh , tét m.ô.n.g nhỏ của nó!”
Tuyết Nhi dở dở nhéo n.g.ự.c :
“Con trai còn đời, ghi thù ?”
“Em hiểu nỗi khổ của những thịt vui mà ăn chay mấy tháng…”
“Vậy còn nhịn đến giờ? Ba tháng thể…”
“Bà xã, sợ em thích...” Lục Ngạn cẩn thận di chuyển, dám dùng lực vì sợ cô đau.
Tuyết Nhi thoải mái , một tay đặt lên bụng, khẽ :
“Cảm ơn nghĩ cho em, nhưng mà thì , em m.a.n.g t.h.a.i con trai con gái gì cũng sẽ “cấm túc” ba tháng đầu và ba tháng cuối mà. Chưa kể sinh…”
Tâm trạng hưng phấn như đang ở mây của Lục Ngạn những lời đẩy thẳng xuống trần gian, dừng động tác, khuôn mặt cương nghị hiếm khi mới xuất hiện sự bối rối.
Anh suy nghĩ gì đó, :
“Không , nếu là con gái cấm , sẽ vui vẻ chịu đựng.”
“...”
Vẫn là phân biệt đối xử mà!
Mặc dù , Lục Ngạn cũng thương con trai. Lục Tề còn đời, thông báo khắp làng khắp xóm, cho bộ bạn bè sắp chào đón nối dõi.
Anh chuẩn sẵn ít quần áo, đồ chơi, cổ phiếu và các loại bảo hiểm cho Lục Tề. Thậm chí còn ý định tặng xe cho thằng bé, nhưng vẫn tên Tuyết Nhi, khi nào con đủ 18 tuổi và thi lấy bằng lái thì sẽ trao .
Quá trình ốm nghén đáng sợ qua , tất cả thứ liền trở nên .
Lục Ngạn gác công việc, đưa vợ bầu đến nhiều nơi du lịch. Bởi vì chuyên cơ, bọn họ cũng cần xếp hàng chen chúc với khác lên máy bay. Ở tại các khách sạn, resort 5 , lúc nào cần thì gọi điện thoại cho Bạch Tri Thanh.
Trước Lục Ngạn ít nhắc công việc của hai bạn, đến tận khi m.a.n.g t.h.a.i Lục Tề, Tuyết Nhi mới Bạch Tri Thanh kinh doanh nhà hàng khách sạn.
Về phần Tưởng Xuyên, ngoài kinh doanh quán bar còn mở sòng bạc.
Đám , ai cũng là tinh trong tinh .
Tuyết Nhi thật sự ngưỡng mộ tình bạn của họ, lúc Lục Ngạn , :
“Em và bạn của em thì ? Em cả một công ty lớn kinh doanh các loại vải lụa cao cấp. Chương Nhiên phận cũng tầm thường, con gái của cục trưởng cục cảnh sát đấy.”
“Công ty tên em mà em gì chứ.” Tuyết Nhi nhắc đến thấy phiền: “Chú cho em thời gian phát triển gì hết, còn nghiệp thì bụng to thế !”
Nhìn xuống phần bụng nhô lên khỏi chiếc váy dài, Tuyết Nhi :
“Bạn em còn bay nhảy, em sắp .”
Tuy rằng cô cũng mong chờ đứa trẻ chào đời, nhưng thấy Chương Nhiên, cô cũng ghen tỵ mà!
Biết yêu chú Ngạn sớm…
Trong đầu cô nghĩ gì, Lục Ngạn đều thể dễ dàng đoán .
“Bên tai là tiếng sóng biển rì rầm, mắt là cảnh nao lòng, còn mùi nắng thu dìu dịu và một chồng trai nhiều tiền đội em lên đầu, em vẫn suy nghĩ đến chuyện bay nhảy ?”
Anh nhận quả dừa tươi từ tay phục vụ cô vợ nhỏ đang băng ghế dài.
Tuyết Nhi gỡ kính râm xuống, quan sát Lục Ngạn trong chiếc quần bơi quyến rũ, bĩu môi :
“Được , phong cảnh hữu tình đó, nhưng chú trai em cũng ăn ?”
Kết hôn sớm thế nên vui buồn!
Tháng thứ bảy ! Bọn họ tạm thời ăn chay!
Mặc dù đó Lục Ngạn và cô cũng l..m t.ì.n.h vài nhưng vì nghĩ cho đứa trẻ, cả hai kìm nén nhiều, dám dùng lực, sợ bé con ảnh hưởng.
Đâu chỉ Lục Ngạn khó chịu, cô bứt rứt lắm đây .
Dường như cảm nhận tâm tình của Tuyết Nhi, Lục Tề ở bên trong bụng đá đá hai cái. Cô vội vàng đặt tay lên bụng vỗ nhẹ:
“Cục cưng, ý trách con gì , chỉ trách đàn ông lớn tuổi nào đó dụ dỗ thôi.”
Lục Ngạn nhướn mày, còn kịp gì, cô vợ nhỏ bồi thêm một câu:
“Không hả? Từ khi em mới 18 tuổi chú tìm cách ăn em .”
Phụt.
Lục Ngạn phun ngụm nước dừa ngoài, ho sặc sụa:
“Khụ khụ…”
Bị trúng tim đen, cãi .