Đóa Hoa Kiêu Ngạo Của Ngài Lục - Ngoại truyện 20-21.

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-01 02:59:03
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuyết Nhi uống cái t.h.u.ố.c “hỗ trợ mang th//ai” khi lăn giường cùng Lục Ngạn, mặt liền đen như đ.í.t nồi.

 

mà hai đang lâm trận, cô cũng cách nào.

 

Nửa tiếng , cô giường chằm chằm trần nhà.

 

“Em ? Khó chịu hửm?” 

 

“Chú thứ mà Tử Tinh đưa… là t.h.u.ố.c gì ?” 

 

“Thuốc bổ máu.”

 

“Người cái gì là chú tin cái đó ?”

 

“Tử Tinh thì thôi, chẳng lẽ t.h.u.ố.c còn công dụng khác ?” 

 

Cô đưa tay s/ờ mặt đàn ông, cảm thấy nếu một đứa nhỏ giống như chú Ngạn cũng tệ. Con của bọn họ chắc chắn sẽ trai! 

 

Lông mày rậm của đàn ông nâng lên, khóe môi cong cong.

 

Tuyết Nhi càng càng thấy gì đó sai trái… Chú Ngạn thật sự tác dụng của thứ t.h.u.ố.c

 

“Chú rõ nếu em uống cái đó thì sẽ dễ mang tha//i chứ gì?”

 

Tay nhỏ đặt hông dùng sức nhéo mạnh một cái:

 

“Con hư hỏng gian xảo , dám gài em?”

 

“A…” Người đàn ông khẽ rên: “Bé con, nhẹ thôi…”

 

thật em với chú là sinh sớm cũng nhưng bây giờ nghĩ đến chuyện ôm bụng bầu 9 tháng 10 ngày, nghén mệt, sinh em bé xong sẽ ở cữ… Em sợ đó.”

 

Nhìn dáng vẻ đang tranh đấu tư tưởng của Tuyết Nhi, Lục Ngạn nhịn mà nâng mặt cô lên, nhẹ nhàng hôn xuống một cái :

 

“Tuyết Nhi, em xem phim và mấy bài tiêu cực mạng ít một chút, chắc chắn sẽ để em chịu khổ. Nếu thật sự mang tha//i thì sẽ bỏ việc, ở nhà cùng em với con 24/24 ?”

 

Anh bán hết gia tài cũng chăm lo cho vợ con chu !

 

Mặt lúc sẽ nghỉ việc nghiêm túc, chọc cô phì :

 

“Chú bậy gì ? Ha ha, để tiền nuôi em chứ.”

 

“Tài sản trong thẻ còn đủ hửm? Em sinh 10 đứa cũng sợ.”

 

“Dừng!” Tuyết Nhi giật : “10 là nhiều lắm, chú bỏ cái suy nghĩ đó , cùng lắm thì 2 3 đứa thôi!”

 

Trong tư tưởng của cô, chuyện sinh đẻ thật sự chút phiền.

 

ngại mấy thứ cơm áo gạo tiền giáo d.ụ.c con nhỏ, mà lo lắng lúc mang tha//i, cơ thể sẽ đổi nhiều khiến cô khó chấp nhận.

 

“3 đứa là nhiều , chú Ngạn yêu dấu, ông xã tương lai của em, hãy khắc ghi điều đầu . Nhiều nhất 3 đứa thôi đấy!”

 

Lục Ngạn phì :

 

“Em sinh con mà còn trả giá ?”

 

, em thích đó.” Tuyết Nhi he he, đó chui lòng Lục Ngạn, ôm nũng: “Chú, chú thích con trai con gái?”

 

“Trai gái đều .” 

 

“Phải đó?”

 

Thấy mắt đảo qua đảo thẳng , Tuyết Nhi chép miệng:

 

“Nhìn là chú thích con gái .”

 

“Sao em ?” Lục Ngạn giả vờ ngạc nhiên: “Em suy nghĩ của ?”

 

Tuyết Nhi thuật tâm, chỉ là đàn ông thời đại thì thường thích con gái hơn, chú Ngạn cũng ngoại lệ.

 

Người đàn ông vẽ viễn cảnh tương lai tuyệt :

 

“Nếu em sinh 3 đứa, tỉ lệ con gái cũng cao.”

 

“Sao chú thích con gái thế?” Tuyết Nhi tò mò: “Có con trai nối dõi hơn ạ?”

 

“Lì lắm.” Lục Ngạn hắng giọng: “ là con trai .”

 

“Em về quá khứ huy hoàng của chú, kể em !”

 

“Bàn xong chuyện sinh con , thật sự mong chờ phiên bản mini của em đó.” Tay di chuyển eo Tuyết Nhi, s/ờ qua s/ờ .

 

Bọn họ mới thành một “hiệp đấu” căng thẳng, nghỉ 30 phút mà! 

 

Tuyết Nhi tát cái vuốt sói :

 

“Chú đừng hòng dụ em.”

 

“Mặc dù t.h.u.ố.c nhưng để cho chắc…”

 

“Ưm… Chú, chú mệt hả?”

 

“Không mệt.”

 

“Sao chú… a, sung sức quá ?”

 

“Tranh thủ lúc s.ú.n.g còn dùng , bắ//n thêm vài phát.”

 

Người đàn ông cắ//n nhẹ lên vành tai cô, thấp giọng dụ dỗ:

 

“Tuyết Nhi, sinh con cho ?”

 

“Được… Ưm, chú nhẹ chút!”

 

Giọng của Tuyết Nhi nhỏ dần biến thành tiếng rên rỉ khe khẽ, Lục Ngạn dường như quyết tâm hôm nay cho bé con mang tha//i, cho cô nghỉ ngơi chút nào.

 

Tuyết Nhi mềm nhũn như cọng bún, Lục Ngạn lật tới lật lui.

 

Trước khi chìm giấc ngủ, cô lẩm bẩm:

 

“Chú khác gì cầm thú chứ…”

 

“Bé con, chỉ cầm thú với em thôi.”

 

 

Những ngày đó, Lục Ngạn luôn nhiệt tình cày cấy, từ sofa phòng khách giường phòng ngủ, nhà tắm, phòng sách đến bàn việc, chỗ nào cũng chinh chiến qua một .

 

Bởi vì tần suất dày đặc, Tuyết Nhi chút chịu nổi mà giận .

 

“Chú tránh xa em , gần chỉ động d.ụ.c thôi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doa-hoa-kieu-ngao-cua-ngai-luc/ngoai-truyen-20-21.html.]

 

“Tuyết Nhi… Sao em chồng em thế?”

 

“Không hả?”

 

“Thì, phấn khích một chút.”

 

Đến nỗi mấy hôm nay eo lưng cô nhức mỏi gần chết! Tuyết Nhi hừ lạnh:

 

“Đừng hòng lừa em thêm nào nữa!”

 

Để dỗ dành bé con của , Lục Ngạn chợ mua thật nhiều đồ ngon, chính tay chuẩn một bữa thịnh soạn để lấy lòng cô.

 

Trên tầng thượng, ánh nến lãng mạn, Lục Ngạn ôm bó hoa hồng gói tỉ mỉ tặng cho Tuyết Nhi. Cô thấy thành ý như liền miễn cưỡng :

 

“Em chú mong con nhưng chú kiềm chế chút nhé?”

 

Hôn lễ của họ ấn định một tháng , khi Tuyết Nhi kết thúc học kỳ mùa xuân. Lục Ngạn cảm thấy đây là thời gian thích hợp nhất để thành công cuộc nhân sống nên mới dành nhiều công sức cho hành trình tạo “mini Tuyết Nhi” như .

 

Tuyết Nhi suy nghĩ của , cái thể thông cảm

 

Sau khi ăn tối xong, hai uống chút rượu vang.

 

Tuyết Nhi gần lan can xuống Lục gia về đêm, ánh đèn lấp lánh chiếu xuống bể bơi và những đóa hoa hồng đỏ rực.

 

chuyện gì đến cũng đến.

 

Lục Ngạn tiến tới áp lưng cô hôn xuống.

 

Tay thì an phận mà vén váy cô lên, trực tiếp cô.

 

Tuyết Nhi đầu tiên chơi “public” như , cảm giác vụng trộm lén lút khiến cho tinh thần cô căng thẳng kích thích.

 

Bản Lục Ngạn là keo kiệt, tuyệt đối để ai chiêm ngưỡng vẻ của Tuyết Nhi lúc . Vì , khi lên sân thượng dỗ cô, chuẩn kỹ lưỡng.

 

Ngoại trừ bọn họ, những khác đều đang ngoan ngoãn ở trong phòng. 

 

Tuyết Nhi điều , cắm đến nước nôi lênh láng.

 

Ban đầu quần áo họ đều chỉnh tề, về , Lục Ngạn bắt đầu điên cuồng buông thả, váy lụa kéo lên đến eo Tuyết Nhi, để lộ cặp mô//ng trắng và căng tròn.

 

Giữa hai chân thon dài, tiểu huyệ//t phấn nộn cô/n thị/t mãnh liệt cắ/m rú/t.

 

Người đàn ông áp đảo cô về mặt thể lực, lúc nào là/m tì/nh cũng khiến cô nhũn cả hai chân!

 

Lục Ngạn bắ//n đầy bên trong huyệ//t động, khiến cho bụng nhỏ của Tuyết Nhi căng tức. Cô bế tay, mơ mơ màng màng :

 

“Chú đúng là si/nh lự/c dồ/i d/ào mà…”

 

 

2 tuần đó, Tuyết Nhi bận rộn với lịch thi cử, thời gian cùng Lục Ngạn thực hiện “dự án sinh sản” nữa.

 

Mỗi ngày cô đều cuồng trong sách vở và các loại màu vẽ, quên mất còn bạn trai, , là vị hôn phu.

 

Đi học, Tuyết Nhi khó tránh khỏi sẽ tiếp xúc với nhiều bạn nam khác.

 

Mà khi Lục Ngạn đến đón cô, cũng thường thấy cảnh cô cùng các sinh viên .

 

Vừa kết thúc môn thi quan trọng xong, Tuyết Nhi tâm trạng phơi phới cổng trường chuyện với bạn học.

 

Sau đó, Lục Ngạn thấy.

 

hổ chào tạm biệt bạn , chui tọt xe chủ động giải thích:

 

“Chú, đó là một bạn mới quen trong phòng thi.”

 

Người đàn ông gì, đột nhiên nghiêng sang chỗ cô:

 

“Em thi xong ?”

 

“Vâng, xong.”

 

“Vậy bây giờ em thời gian cho chứ?”

 

Gương mặt của Lục Ngạn tối , như mất màu sắc.

 

Trong lòng dâng lên một cơn cuồng phong dữ dội.

 

Tuyết Nhi cảm nhận khí trong xe chút ngột ngạt, cô hổ :

 

“Chú, mấy ngày em thi nên bỏ bê chú, em xin mà.”

 

Cô nắm lấy cánh tay , xoa bóp:

 

“Chú ơi?”

 

Lục Ngạn trả lời khiến Tuyết Nhi dở dở , chú Ngạn ghen .

 

Trước chú đây là tật cô còn thấy kỳ quái, giờ mới hiểu, đúng là tật thật.

 

Tính chiếm hữu của chú Ngạn khá mạnh mẽ, thấy cô tương tác với sinh viên nam khác là cả chú chua lè vị giấm ngay.

 

Hơn nữa, chú Ngạn luôn canh cánh chuyện tuổi tác của họ chênh lệch quá nhiều…

 

Đang nghĩ ngợi lung tung, cửa xe bỗng nhiên khóa “cạch” một tiếng, ghế của cô cũng dần dần hạ xuống.

 

Tuyết Nhi trợn tròn mắt, run rẩy :

 

“Chú, đây là cổng trường!”

 

Dạo chú Ngạn bắt đầu tìm mấy địa điểm “giải tỏa” bạo quá , trái tim nhỏ bé của cô chút chịu nổi! Mặc dù kính xe là loại chống trộm, bên ngoài căn bản chẳng thấy gì hết. Cách âm trong xe cũng , nhưng mà, xe đậu trường cô!

 

Lục Ngạn tháo dây đai an , nghiêng về phía Tuyết Nhi, một tay bóp mặt cô:

 

“Xung quanh em nhiều trai trẻ như , chọn thấy hối hận ?”

 

Mây mù giăng kín khuôn mặt tuấn tú của đàn ông.

 

“Hửm? Bé con hư hỏng.”

 

Vừa , tay luồn trong váy của Tuyết Nhi.

 

Cô run run cắ//n môi, hổ nghĩ tuyệt đối sẽ bao giờ mặc váy nữa! Lần nào ở cùng chú Ngạn cũng vẻ giận dỗi, nhưng cô luôn s/ờ tới ướt, đó kh//ao kh//át lấp đầy.

 

Không ngoại lệ!

 

Chú Ngạn đầu yêu nhưng học quá nhanh, tiến bộ thần tốc, bây giờ lão luyện.

 

Tuyết Nhi thở nổi, cô , cắ//n chặt môi dám phát tiếng.

 

Loading...