Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đình viện thâm thâm - 46

Cập nhật lúc: 2024-07-18 10:40:05
Lượt xem: 185

Ta lơ đễnh: “Trước đó thai nhi còn nhỏ, đương nhiên phải nằm trên giường dưỡng thai, hiện tại đã sáu tháng, lời của pháp sư cũng không cần phải quá băn khoăn.”

Liễu Như Mi nghe vậy, vẻ mặt vui vẻ, mở miệng nói: “Đa tạ Đại phu nhân, ngày sau muội nguyện bưng trà rót nước cho Đại phu nhân.”

Mẹ nàng ngồi ở bên giường đứng ngồi không yên, ghé sát Liễu Như Mi nói thầm: “Con à, hôm nay con mang thai, mọi sự đều phải cẩn thận, vạn nhất đi ra ngoài...”

Lời kia hận không thể tiến đến bên tai ta nói.

Ta cực kỳ không vui. Trên đời này quả thực có người sảy thai không rõ nguyên nhân. Nhưng nếu ta muốn Liễu Như Mi sẩy thai, cần gì phải tự mình tới cửa khuyên nhủ?

Ta không chút do dự nhấc chân bước đi, lời hay khó khuyên quỷ đáng c..hết, mẹ con bọn họ làm ra vẻ như thế, thật sự là mua dây buộc mình.

“Liễu di nương vẫn ở trong phòng không chịu đi ra sao?” Ta ở trong phòng mình chơi bài, tùy ý hỏi.

“Mẹ nàng cả ngày ở bên cạnh.” Thanh Tước hướng về phía tây sương phòng bĩu môi.

Bà mẹ này, thật sự là muốn trèo lên cành cao muốn điên rồi, ngay cả con gái của mình cũng không để ý sao?

Ta ngừng tay chơi bài, suy nghĩ một chút rồi nói: “Đi thỉnh tượng Phật trong khố phòng ra, dọn sạch phòng thờ phụng cho tốt. Bây giờ đang thịnh hành hương hoa cúng Phật, ta thấy hoa trong vườn vừa nở, bảo Liễu di nương vào trong vườn hái chút hoa cúng Phật tổ, tích tích công đức, phù hộ con trong bụng nàng.”

Thanh Tước thở dài: “Đại phu nhân cần gì phải như thế? Sẽ khiến người ta nói xấu mình, đều là mạng của bọn họ.”

Ta thản nhiên cười nói: “Vài câu nhàn rỗi mà thôi, ta chịu nhiều rồi, cũng không sợ. Ngươi nhớ phái thêm vài người đi theo, để đại phu quý phủ... hay là để Khương đại phu đến xem.”

Ta hơi mở cửa sổ ra, nhìn thấy Liễu Như Mi che bụng mình, tựa vào cạnh cửa lề mề, vẻ mặt không tình nguyện. Thanh Tước xụ mặt thúc giục liên tục, mới bước ra ngưỡng cửa, đi vào trong vườn.

Ta vẫn chơi bài thêm một lát, cảm thấy không có ý nghĩa gì, hạ lệnh với Thanh Mai: “Thanh Mai, trong phòng buồn bực, theo ta ra ngoài một chút.”

Liễu Như Mi chậm rãi đi trong hoa viên, không yên lòng ra lệnh cho tiểu nha hoàn hái chút hoa tươi.

Nàng rất cẩn thận, đề phòng mình xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Ta từ xa nhìn động tác đi lại của Liễu Như Mi, giống như thấy được chính mình kiếp trước. Đáng tiếc khi đó không ai nhắc tới ta.

Ta khẽ thở dài, hành động hôm nay, toàn bộ đều là cứu vớt bản thân mình kiếp trước.

Liễu Như Mi đi dạo trong vườn ước chừng một nén nhang, phu nhân đã mang theo một đám nha hoàn trùng trùng điệp điệp vọt tới, trong nháy mắt vây chặt Liễu Như Mi, sợ có thứ gì chạm vào bụng nàng.

Tin tức của phu nhân thật là nhạy bén.

Một lát sau, bà ta chĩa mũi nhọn nhắm ngay ta.

“Giang Như Tuyết, ngươi thật to gan, ỷ mình là Đại phu nhân, lại tùy ý làm nhục Mi nhi. Trong bụng nó mang trưởng tử trưởng tôn Hứa gia, nếu là có một chút xíu ngoài ý muốn, ngươi làm sao đảm đương nổi!”

Ta cười khẩy nói: “Thái y trong cung đều dặn dò Liễu di nương đi lại nhiều một chút, vả lại chuyện này nàng không phải vì ta mà làm, mà là vì Phật tổ làm chuyện tích công đức. Chẳng lẽ phu nhân cảm thấy thái y có lỗi? Hay là cảm thấy không cần kính trọng Phật tổ?

31

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dinh-vien-tham-tham/46.html.]

Phu nhân cười khẩy nói: “Ta thấy ngươi chính là trong lòng bất chính, bản thân mình sinh không được con nên ghen tị nữ nhân khác.”

Ta không lay chuyển: “Phu nhân nói lời này không đúng rồi, trong viện này cho dù nữ nhân nào sinh con, đều phải ký tên của con, đều là con của con cả.”

Bà ta dừng lại, sau đó nghĩ đến cái gì, sắc mặt đang mưa chuyển nắng: “Ồ, vậy sao? Nếu ta nâng Mi nhi làm bình thê thì sao?”

Liễu Như Mi cúi đầu, ánh mắt bay loạn, bây giờ kích động đến cứng ngắc cả người.

Bình thê, nghĩa là nàng từ hạ nhân trở thành chủ tử.

Ta dần dần mất đi kiên nhẫn: “Nếu phu nhân muốn, vậy thì cứ làm đi.”

Dứt lời, cũng không để ý tới biểu tình của phu nhân, vòng qua một con đường nhỏ khác trở về trong viện.

Ngân Hạnh bưng chén rượu xuyên qua hành lang gấp khúc, dáng người uyển chuyển lộ rõ vẻ vui tươi của thiếu nữ.

Lúc đi ngang qua cửa hoa, không biết ở đâu một bóng dáng lao ra, sợ tới mức Ngân Hạnh ngã ngồi dưới đất, đồ đạc rơi xuống một bên.

Ta mơ hồ nghe được tiếng khóc của nàng, trong khổ sở mang theo vài phần nhu mị, chính là vẻ hấp dẫn đàn ông.

Người tới thấy thế, thấp giọng dỗ dành vài câu, Ngân Hạnh cười rộ lên, người nọ bỗng nhiên ghé sát vào ôm ngang nàng.

Tiếng khóc của Ngân Hạnh chợt chuyển sang cười đùa.

Nhìn thấy chuyện thành công, ta mang theo Thanh Mai chậm rãi thong thả trở về viện.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Lý Trạm sắp trở lại.

Nghe được tin này, ta vui mừng đến nửa đêm không ngủ.

Chàng đi chiến trường một chuyến, bình an trở về.

Ta không ngừng cầu xin thần phật phù hộ, sau này nhất định phải đi hoàn nguyện.

Cao thị đi vào trong phòng, quen thuộc hạ lệnh Thanh Mai pha Bích Loa Xuân nàng thích uống.

Vẻ mặt nàng thoải mái, trên mặt mang theo ý cười: “Phu nhân hôm nay để muội thoải mái một chút, rất nhiều chuyện do muội tự làm chủ, hành động sảng khoái không ít.”

Ta mím môi cười, niềm vui bất ngờ ta chuẩn bị cho phu nhân rất hữu dụng.

Trong viện phu nhân hôm nay nháo đến gà bay chó sủa, bà ta tức giận đau đầu nằm trên giường mấy ngày.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Ngân Hạnh bề ngoài không nổi bật, nhưng việc tranh sủng lại rất thành thạo.

Cao thị lại nói: “Mấy ngày nữa, Lê Uyển có mấy vở kịch mới, tẩu có muốn cùng muội đi xem không?”

Hầu phủ cũng nuôi mấy con hát nhỏ và nữ tiên sinh kể chuyện, nhưng xét về sự mới mẻ và phô trương, rạp hát bên ngoài vẫn thú vị hơn.

Loading...