Đình viện thâm thâm - 45
Cập nhật lúc: 2024-07-18 10:39:50
Lượt xem: 204
Rất nhanh, Liễu Như Mi liền ở trong phòng an tâm dưỡng thai, nơi nào cũng không đi được, thậm chí ngay cả Hứa Thế Bình cũng không thấy mặt.
Ta lại rất hảo tâm mà bỏ thêm lửa, đưa cho Hứa Thế Bình một nữ nhân cùng loại với Liễu Như Mi, bạch liên hoa thanh thuần, dịu dàng hiểu ý.
Quả nhiên, Hứa Thế Bình rất thích nữ tử kia, thường xuyên để nàng làm bạn.
“Đại phu nhân, nghe tiểu nha hoàn nói mấy ngày nay Liễu di nương ở trong phòng nổi giận, đập rất nhiều đồ.” Thanh Tước cuối cùng cũng thở ra một hơi ác khí.
“Tùy nàng ta đập, đập xong liền báo cho Nhị phu nhân.”
Đến lúc đó Hứa Thế Bình sẽ biết những chuyện này, không biết hắn sẽ đối xử với chim hoàng yến dịu dàng như thế nào?
“Ngươi tạm thời nhịn thêm vài ngày, đến lúc đó ta trút giận cho ngươi.” Ta cười vui vẻ.
Không quá mấy ngày, Liễu Như Mi náo loạn rất lợi hại, tiểu nha hoàn đến mời: “Đại phu nhân, Liễu di nương trong phòng làm loạn. Nhị phu nhân bảo nô tỳ bẩm báo cho người, đây là chuyện trong viện của người, kính xin người xử trí.”
Từ khi Liễu Như Mi bị cấm túc, hai mẹ con họ gấp đến độ giống như kiến bò trên nồi nóng, dù sao thì đã có biết bao nhiêu nữ nhân bởi vì hoài thai mà mất đi niềm vui của phu quân.
Liên tiếp nhiều ngày không gặp được Hứa Thế Bình, Liễu Như Mi rất sốt ruột, ngầm đồng ý cho mẹ mình vung tay với nha hoàn canh phòng, ầm ĩ ra ngoài tìm con rể.
Cao thị hiểu được nhân tình thế thái, nàng là quản gia phu nhân, chuyện lớn chuyện nhỏ trong phủ đều phải qua tay nàng.
Nàng giao Liễu Như Mi cho ta xử trí, về tình về lý đều không sai.
Ta nghiêng đầu nhìn về phía Thanh Tước: “Cơ hội trút giận của ngươi tới rồi, muối đánh muối chửi tuỳ ngươi.”
30
“Đại phu nhân, người không ra ngoài xem sao?” Thanh Tước hỏi.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
“Chẳng lẽ còn muốn ta chỉ vào mặt nàng ta mà mắng hay sao?” Ta cười chỉ vào nàng: “Loại chuyện nhỏ này ta không thèm đi ra ngoài.”
“Là nô tỳ suy nghĩ không thấu đáo, nên đánh.” Thanh Tước giả bộ đánh vào má mình, thẳng lưng đi ra ngoài.
Thanh Mai vốn có chút không đồng ý, muốn lên tiếng ngăn cản rồi nửa đường dừng lại.
Không lâu sau, ngoài phòng truyền đến giọng Thanh Tước giáo huấn, sau đó là mẹ Liễu Như Mi liên tục gào khóc cầu xin tha thứ.
Đợi Thanh Tước vào nhà, mặt mày giãn ra rất nhiều so với lúc trước.
“Đại phu nhân không biết đâu, vừa rồi Liễu di nương rất an phận, ngay cả một câu cầu xin tha thứ cũng không dám nói.” Thanh Tước uống ngụm trà giải khát.
Ta thản nhiên cười.
“Còn có một chuyện kỳ quái, vừa rồi lúc Liễu di nương đứng ở bên cạnh, nô tỳ thấy bụng của nàng hình như lớn hơn những thai phụ khác một chút, chẳng lẽ là sinh đôi?”
Thanh Tước nhìn ta bẩm báo phát hiện của nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dinh-vien-tham-tham/45.html.]
Ta giật mình, bụng to hơn những người khác.
Dựa theo suy đoán của ta, Liễu Như Mi mang thai hẳn không phải song sinh, vậy cũng chỉ còn lại có một loại khả năng, là thai nhi quá lớn.
Liên tưởng đến hành động của phu nhân từ khi Liễu Như Mi mang thai tới nay, cả ngày cho Liễu Như Mi ăn các loại thuốc bổ, trong ấn tượng của ta hình như chưa từng ngừng lại, tính ra so với ta kiếp trước còn ăn thuốc bổ nhiều hơn.
Cách làm của phu nhân thật sự ích kỷ ác độc!
Vốn cho rằng kiếp trước chỉ là bởi vì chán ghét ta mới dùng chiêu này, hiện tại xem ra bà ta đều xem người trong viện như vật sinh sản, c..hết thì cứ c..hết, không trì hoãn việc bà ta ôm cháu trai là được.
Thật là thương thiên hại lý!
Đáng thương Liễu Như Mi còn đang đắc chí, cho rằng mình có thể vì con mà được quý trọng.
Nghĩ vậy, ta dặn Thanh Mai: “Ngươi đến viện Nhị phu nhân, nói thân thể ta không thoải mái, nhờ nàng mời ngự y đến xem. Thuận tiện... cũng xem cho Liễu di nương một chút.
“Đại phu nhân, tại sao phải xem cho nàng ta? Nàng ta không xứng được nhận phần tình cảm này.” Thanh Tước có chút giận dỗi.
“Mặc dù ta không đối phó với nàng ta, nhưng cũng không có tử thù. Nàng ta chẳng qua cũng chỉ là muốn tranh chút sủng ái, từ lập trường của nàng ta mà nói cũng không kỳ lạ. Hôm nay, có lẽ... chuyện liên quan đến mạng người, cẩn thận một chút là chuyện tốt, coi như tích công đức với Phật tổ.”
Ông trời cho ta cơ hội làm lại một lần nữa, ta không thể trơ mắt nhìn người ta mất mạng.
Thái y xem mạch cho Liễu Như Mi, thần sắc ngưng trọng dặn dò: “Tuyệt đối không thể bổ sung thuốc bổ, nếu cần thiết, kính xin đi lại bên ngoài nhiều hơn, nếu không sẽ sinh nở khó khăn.”
Sắc mặt Liễu Như Mi trắng bệch, ngơ ngác nhìn thái y rời đi.
Mẹ nàng ta không tin, lén mời bà đỡ đến xem bụng con gái sau lưng người khác, kết quả cũng giống như vậy.
Hai mẹ con nhất thời sợ tới mức thất thần, cả ngày ở trong phòng rơi lệ, khóc thút thít trong phòng cả ngày, rất khó chịu.
Thanh Mai bưng ghế đẩu nhỏ đặt ở giữa phòng, cẩn thận lau chùi mới đỡ ta ngồi xuống.
Ta thấy Liễu Như Mi lau nước mắt liền không kiên nhẫn: “Khóc có thể giải quyết vấn đề gì?”
Nàng không ngờ ta sẽ đến, ngừng khóc thút thít trả lời: “Quấy nhiễu Đại phu nhân là lỗi của muội, nhưng muội thật sự không có cách, trong lòng vô cùng khổ sở.”
Liên tiếp xảy ra biến cố, làm cho Liễu Như Mi hiểu được bản thân mình chống chọi không nỗi sóng gió, muốn sống yên ổn, phải cẩn thận hầu hạ tốt các chủ tử quý phủ.
Bởi vậy đối với ta cung kính hơn xưa rất nhiều.
Ta thấy nàng ta coi như hiểu được, liền nói: “Không phải Thái y nói phải đi lại nhiều sao, có lẽ sẽ tốt hơn.”
Liễu Như Mi do dự: “Nhưng, không phải pháp sư nói, muội nên ở trong phòng dưỡng thai sao?”
Nàng vô cớ bị cấm túc, Hứa Thế Bình phớt lờ, trong lòng nàng hiểu được vài phần, thiếu gia Hầu phủ thâm tình nhưng cũng đa tình, cũng không đáng tin như trong tưởng tượng.
Kể từ đó, làm việc khiêm tốn hơn rất nhiều.