Đình viện thâm thâm - 40
Cập nhật lúc: 2024-07-18 10:38:42
Lượt xem: 168
Chuyện phu nhân muốn bạc rất dễ ứng phó, chậm rãi kéo dài mấy tháng, bà ta cũng tắt lửa.
Cũng không thể bởi vì ta không cho bạc mà con trai nhỏ của bà ta sẽ không cưới vợ.
Thanh Mai đáp vâng, vừa mới chuẩn bị ra cửa, Đại phu nhân xông vào trước mặt.
“Hay cho ngươi, vậy mà không để ta vào mắt, nói hươu nói vượn đến lừa gạt ta!”
Lúc bà ta đi vào, có lẽ đã ở bên ngoài nghe một lát.
“Khụ khụ, đại phu nhân tới rồi, Thanh Mai mau đỡ ta dậy.”
Ta thuần thục bày ra dáng vẻ ốm yếu, nhân tiện run rẩy tay chân, trà sữa đổ ra đầy đất.
Đại phu nhân dường như không thấy, nổi giận đùng đùng chất vấn ta: “Ngươi nói rõ ràng cho ta, nửa tháng rồi mà một chút động tĩnh cũng không có, chẳng lẽ không biết Hầu phủ đang cần bạc gấp để mua đồ sao?”
Ta đã đánh giá thấp sự cay nghiệt của bà ta.
“Đại phu nhân đừng giận...” Ta nghĩ cách lừa gạt bà ta.
Ta còn đang suy nghĩ, một giọng nói yếu ớt xen vào: “Thỉnh an phu nhân.”
Là Liễu Như Mi.
Ta im lặng cười cười, đem chén trà đặt vào tay Thanh Tước.
Phu nhân quay đầu nhìn ta nói một cách quái quỷ: “Ngươi nhìn xem, so với ngươi, Mi nhi chẳng những có thân thể tốt hơn, mà cũng ngoan ngoãn hiểu chuyện hơn nhiều.”
“Di nương quả thật tốt hơn con nhiều, hay là đại phu nhân bảo di nương đi tìm bạc đi?” Ta thuận theo lời bà ta nói tiếp.
Bà ta không ngờ ta dám mỉa mai, tức giận đưa ngón tay chọc ta: “Ngươi... ngươi muốn tức c..hết ta!”
Liễu Như Mi thấy thế, vội vàng tiến lên lấy lòng nói: “Đại phu nhân bớt giận.”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Đại phu nhân vốn là nghẹn một bụng tức, hiện tại có người nói chuyện, tự nhiên đem tức giận trút đến trên người đối phương.
“Ngươi câm miệng, ngươi cũng là đồ vô dụng.”
Bầu không khí nhất thời giằng co, trong phòng ai cũng không chịu nói trước.
Một lát sau, Liễu Như Mi cắn cắn môi, nhỏ giọng nói: “Đại phu nhân, con biết trong lòng phu nhân sốt ruột, nhưng chuyện này cũng không phải hoàn toàn không có cách.”
Đại phu nhân nhướng mày: “Ồ, vậy ngươi nói xem làm thế nào bây giờ?”
Liễu Như Mi đánh bạo tiến lên vỗ lưng cho đại phu nhân: “Tuy rằng Giang gia không bằng Hầu phủ, nhưng cũng có danh tiếng nhất định. Sao không để phu nhân về nhà nghĩ cách, xoay sở bạc ứng phó trước?”
Không thể không nói, suy nghĩ của Liễu Như Mi không tệ, đáng tiếc nàng đã đánh giá thấp sự chán ghét của ta đối với Hầu phủ.
Người bình thường, tất nhiên là đồng tâm hiệp lực cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn, đối với Hầu phủ, ta mong nó sớm ngày sụp đổ, trả lại tự do cho ta.
“Chủ ý không tồi, Giang Vân Tuyết ngươi thấy sao?” Đại phu nhân rất hài lòng, ánh mắt nhìn chằm chằm ta.
Trong lòng ta khẽ động, trên mặt cố ý lộ ra vẻ khó xử: “Vẫn là di nương thông minh, nghĩ ra cách tốt như vậy. Chỉ là...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dinh-vien-tham-tham/40.html.]
“Chỉ là cái gì?”
“Chỉ là xoay sở bạc hơi khó, hay là đến cửa hàng mua thiếu, cuối năm cùng nhau trả nợ, vừa thể diện cũng không chậm trễ sự tình.”
Ta thuận nước đẩy thuyền, giả vờ sẽ bán giá tốt.
“Đến cuối năm, nợ thế nào?”
Đại phu nhân rất keo kiệt, không muốn bỏ ra một phân tiền.
Ta cười nói: “Không khó, Giang gia âm thầm đưa bạc qua, chỉ nói thanh toán sổ sách Hầu phủ, không ai biết.”
Lúc này sắc mặt bà ta mới dịu đi, khen Liễu Như Mi một câu: “Ừ, Mi nhi quả nhiên thông minh.”
Dứt lời, bà ta cảnh cáo nhìn về phía ta: “Ngươi làm việc lưu tâm một chút, nếu không được, để Mi nhi giúp ngươi.”
Liễu Như Mi thấy bà ta tán thưởng mình, rất đắc ý, trên mặt đều là khoe khoang.
Ta cười thầm không nói, sau này cuộc sống còn dài, nhất thời đắc ý có cái gì mà tranh giành.
Đại phu nhân càng nhìn Liễu Như Mi càng hài lòng, vỗ tay nàng nói: “Con yên tâm, Hầu phủ sẽ không bạc đãi con, tương lai chờ con sinh hạ một trai một gái, ta sẽ để Bình nhi nâng con làm bình thê.”
Liễu Như Mi thẹn thùng cười: “Phu nhân đề cao, Mi nhi sao dám nhận chứ.”
Ta dùng tay áo che mặt ngáp một cái, nhàm chán nhìn hai người bọn họ giả tình giả ý.
Trước sau náo loạn hơn nửa năm, cuối cùng cũng thuận lợi nghênh đón em dâu Cao thị vào cửa.
Đại phu nhân khiến Hầu phủ lâm vào cục diện rối rắm, sau khi Cao thị vào cửa không quá hơn một tháng, liền cẩn trọng quản gia.
Ta cầm lấy điểm tâm mềm, cười đến châm chọc.
Đại phu nhân cấp bách như vậy, cho thấy Hầu phủ không thể lạc quan, muốn của hồi môn của người con dâu này đến người con dâu lấy khác.
Hầu phủ to như vậy phải dựa vào nữ tử chống đỡ, cũng không biết năng lực của đàn ông Hứa gia dùng ở đâu.
“Đại phu nhân, Nhị phu nhân mời người vào phòng khách dùng bữa tối, lão gia, phu nhân, đại gia đều ở đây.”
(Nữ chính lúc này được gọi là Đại phu nhân, em dâu là Nhị phu nhân)
Tiểu nha hoàn vui mừng, giọng nói cũng giòn tan khiến người ta yêu thích.
“Nhị phu nhân còn nói, cho dù không có khẩu vị, đi ra đi lại, người một nhà ngồi cùng nhau trò chuyện tâm tình cũng tốt hơn.”
Kiếp trước bởi vì tâm tính háo thắng của ta, ngoài sáng trong tối luôn muốn cùng Cao thị phân cao thấp, dẫn đến quan hệ giữa ta và nàng bình thường, gặp mặt hàn huyên một hai câu là xong.
Bây giờ ta giả bệnh để nàng quản gia, đúng là hài hòa hơn rất nhiều.
Nàng năm lần bảy lượt phái người ân cần thăm hỏi thân thể của ta, lại thường xuyên đưa chút đồ tẩm bổ, ngược lại khiến ta ngượng ngùng trước ý tốt của nàng.
“Biết rồi, trở về nói cho Nhị phu nhân các ngươi biết, lát nữa Đại phu nhân sẽ qua.”