Đình viện thâm thâm - 3
Cập nhật lúc: 2024-06-09 15:11:51
Lượt xem: 575
Giang gia tuy là nhà quan lại, nhưng lại rất nghèo. Trước khi mẹ gả tới, chỉ sống dựa vào hai điền trang cùng ba gian cửa hàng, lão mụ tử trong nhà và nha hoàn không quá hai mươi người.
Mẹ mang theo đồ cưới phong phú gả tới, lại dùng đầu óc làm ăn của mình, phát triển sản nghiệp Giang gia.
Nói cách khác, Giang gia bây giờ phú quý, đều là mẹ mang đến.
“Mẹ hãy đồng ý với con, không được làm bậy, nếu không con sẽ tức giận.” Ta dặn dò mẹ lần nữa.
Mẹ thấy tâm ý ta đã quyết, chỉ khẽ thở dài.
“Vân nhi, nếu con gả vào Hầu phủ, mọi chuyện phải cẩn thận.” Bà dừng một chút, lại nói: “Chỉ cần Hứa đại công tử yêu con kính con, chịu để con ở trong lòng là được rồi, mọi việc không thể quá mức cưỡng cầu.”
Ta nhẹ nhàng gật đầu, mẹ là đang lo lắng ta cố chấp chuyện nhất định phải một đời một kiếp một đôi.
Kiếp trước, ta quả thật yêu cầu người kia cả đời chỉ có thể yêu một mình ta, kết quả giày vò bản thân mình thành đố kỵ, phu thê oán hận nhau. Ta hiến dâng toàn bộ tình yêu, mình đầy thương tích.
Ta và mẹ còn nói chút chuyện riêng tư thì bỗng nhiên nhìn thấy tiểu nha hoàn dẫn một nam tử trẻ tuổi trông như đại phu đi ra ngoài.
Vì đời trước vốn là chủ mẫu nên chuyện này lập tức khiến ta lập tức cảnh giác.
Theo đạo lý mà nói, gia đình lớn sẽ không mời đại phu quá mức trẻ tuổi đến nhà chẩn trị, mẹ không nên xem nhẹ việc này mới đúng.
“Đó là đại phu của y đường nào? Con nhớ nhà chúng ta vẫn luôn mời Tôn đại phu của Bảo Hòa đường.” Ta hỏi mẹ.
Thật ra là ta là muốn nhắc nhở mẹ, phải cẩn thận di nương hậu viện, đừng để nàng làm ra chuyện xấu, làm hại bà mất mặt.
Chẳng biết vì sao, trên mặt mẹ xẹt qua một chút mất tự nhiên, rất nhanh lại giấu đi.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Nếu hôn sự vừa mới nhắc tới, vậy khả năng cắt đứt cũng có.
Tựa hồ là đoán ra ta muốn làm gì, Thanh Mai thần sắc có chút lo lắng.
“Cô nương, không phải nô tỳ lắm mồm, cho tới nay hôn sự của con cái phải nghe theo ý của cha mẹ. Cô nương như vậy, chỉ sợ lão phu nhân sẽ mất hứng. Nếu cô nương thật sự có chủ ý, không ngại nói riêng với phu nhân, lại bàn bạc với lão phu nhân, chẳng phải là tốt hơn sao?”
Lời nói của Thanh Mai không phải không có lý, nhưng bà nội từ trước đến nay mạnh mẽ, đối với mẹ ta lại càng nói một không hai, nếu để mẹ ta ra mặt, chẳng phải là làm bà khó xử sao.
Chuyện như vậy, ta phải tự mình làm thôi.
“Muội nói rất đúng, nhưng có một số việc, con dâu không thể trái ý mẹ chồng.” Ta khẽ thở dài một tiếng.
Thanh Mai thấy khuyên ta vô dụng, đành phải cùng ta đi đến viện của mẹ.
Tính cả kiếp trước, ta sống ba mươi năm, hôm nay lần đầu tiên cảm thấy, cảnh sắc Giang phủ tốt như vậy.
Những chiếc cầu nhỏ bắt ngang qua dòng nước, mái hiên trải dài, cảnh đẹp trên mỗi bước đi.
Kiếp trước, ta từng mơ rất nhiều giấc mộng, mơ thấy mình còn sống ở Giang phủ, chỉ là cảnh sắc và con người đều rất m.ô.n.g lung, nhìn không rõ ràng.
Nhờ ơn trời chiếu cố, quãng đời thiếu nữ tốt như vậy, ta có thể làm lại một lần nữa.
Trước khi kịp nhận ra ta đã tới viện của mẹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dinh-vien-tham-tham/3.html.]
Cây xanh hoa đỏ rất sặc sỡ.
Cha ta từng ghét bỏ cái viện này dung tục, hiện giờ theo ta thấy, rất thân thiết đáng yêu.
Tiểu nha hoàn thấy ta đến, chuẩn bị vào cửa thông báo, ta vội vàng đưa tay ngăn nàng lại.
“Mẹ, đại nha đầu tính tình kiêu ngạo, e là không thích hợp vào chốn nhà cao cửa rộng như Vũ An Hầu.”
Trong giọng nói ôn hòa của mẹ ta có xen lẫn sự vòng vo. Bà lo lắng rất đúng, ta không thích hợp gả vào chỗ quá cao.
Trong lòng ta rất áy náy, kiếp trước, vì mẹ khuyên can chuyện gả ta vào cửa Hầu gia mà ta xa lánh bà, buồn cười tới cỡ nào.
“Cái gì mà thích hợp hay không thích hợp! Để cho nó đọc nhiều nữ đức nữ huấn, học cách phụng dưỡng chồng và cha mẹ chồng. Từ trước đến nay chỉ có nữ tử hòa nhập vào nhà chồng, làm gì có chuyện để nó chọn nhà chồng.”
Bà nội ta nói chuyện không chút khách khí.
“Mẹ nói rất đúng, đại nha đầu đương nhiên là phải học chút quy củ phụng dưỡng. Chỉ là Võ An Hầu gặp nhiều cô nương như vậy, bỗng nhiên đến nhà chúng ta cưới, trong lòng con cảm thấy có chút không yên. Nếu thật lòng muốn con gái chúng ta qua đó làm vợ thì tốt, chỉ sợ là có tâm tư gì khác, sẽ liên lụy tới quý phủ chúng ta.”
Mẹ ta vẫn chưa từ bỏ ý định, liều mạng đấu tranh cho ta.
Võ An Hầu cưới ta, đúng là không phải là vì vừa ý ta, mà là coi trọng tiền tài nhà cậu ta và cả của hồi môn của ta.
Nhà bọn họ nghe thì danh tiếng vang dội, nhưng thực chất rất khó khăn, cho nên lúc này mới nguyện ý cưới con gái nhà quan ngũ phẩm như ta.
“Ý của ngươi là người làm bà nội như ta, sẽ hãm hại cháu gái của mình sao?”
“Con không dám.” Mẹ ta vội vàng nhận sai.
“Hôn nhân từ trước đến nay đều là liên minh giữa các gia tộc, hai nhà giúp đỡ lẫn nhau, mới có thể đi được lâu dài. Ta biết ý của ngươi, Võ An Hầu nhìn trúng tài lực của phủ chúng ta, nhưng chúng ta cũng có thể lợi dụng danh tiếng và mạng lưới quan hệ của Hầu phủ, mưu cầu tiền đồ tốt cho con trai trong phủ.”
Bà nội dừng một chút, lại nói: “Con cũng không muốn về sau Xương nhi chỉ có thể làm chức quan nhỏ, cả đời không thể trở nên nổi bật đâu nhỉ.”
Bà nội đây là lấy em trai ta ra uy h.i.ế.p mẹ.