Đình viện thâm thâm - 18
Cập nhật lúc: 2024-06-13 10:02:04
Lượt xem: 225
Ta kinh hãi, nhớ tới chuyện cơ thể yếu nớt hiều bệnh của mình, che n.g.ự.c nhíu mày tựa vào bình phong.
Nào ngời bình phong ngã ầm xuống đất, chia thành hai đoạn.
Xung quanh lập tức yên tĩnh, giống như có thể nghe thấy tiếng thở của người khác.
Thanh Mai nghe tiếng đi tới, bảo vệ trước người ta giải thích: “Đại gia thứ tội, cô nương chúng ta... à không, phu nhân thân thể vốn yếu, có lẽ hôm nay quá mệt mỏi.”
Một lát sau, hắn mở miệng nói: “Đã như thế, các ngươi hầu hạ phu nhân tắm rửa cho tốt đi.”
Dứt lời, hắn lấy khăn lau người, trở về phòng.
Thanh Mai nhẹ nhàng đỡ ta lên ghế: “Phu nhân làm sao vậy?” Sau đó lại rầu rĩ nhíu mày: “Ngày đại hỉ này, cũng không tiện đi mời đại phu.”
“Không sao, ta giả vờ thôi.” Ta hạ giọng, ý bảo nàng không cần lo lắng.
Thanh Mai muốn nói lại thôi.
“Bảo Thanh Tước nấu thuốc xong bưng lên.” Ta mở miệng nói.
“Phu nhân, người tội gì...” Thanh Mai cúi đầu thở dài, khuyên nhủ: “Không phải nô tỳ lắm miệng, ở trong Hầu phủ này, sinh được con, địa vị mới có thể vững chắc.”
Địa vị vững chắc, ta cẩn thận thưởng thức mấy chữ chua xót bất đắc dĩ này.
Kiếp trước, ta vì địa vị vững chắc, nghĩ cách sinh hạ đích tử cho Hầu phủ.
Nhưng đứa nhỏ kia mới đến nhân thế, đã bị mẹ chồng ôm qua giáo dưỡng, nuông chiều qua mức, gây ra đại họa.
Ta cũng vì nó mà bị đuổi về nhà.
Làm lại một lần, ta đã sớm tính toán, lấy thuốc tránh thai từ chỗ Khương đại phu.
Đứa nhỏ kia đến trên đời này tạo rất nhiều nghiệt, chi bằng, không để cho nó đến.
Thanh Mai thấy ta trầm mặc không nói gì, đành phải xoay người đi tìm Thanh Tước.
(Còn tiếp)
11
Ta bước vào trong bồn tắm đã thay nước, thân thể trầm xuống từng chút, mặc cho nước ấm áp không vượt qua đỉnh đầu của ta.
Thế giới dưới nước, yên tĩnh chỉ nghe được nhịp tim của mình.
Giang Như Tuyết, đừng sa vào chuyện cũ nữa.
Chuyện cũ đã tan thành mây khói, cuộc sống sau này mới là quan trọng nhất.
Kiếp trước, ngươi đối với Hứa Thế Bình yêu hận đan xen. Cả đời này, hắn không đáng để ánh mắt dừng lại.
Coi hắn như một con rối gỗ di động, mỗi ngày cung kính cung phụng là được, nếu cần, thì hãy lợi dụng thật tốt.
Tránh né và kinh hoảng như vừa rồi không thể để xảy ra lần nữa.
Cảm giác nghẹt thở đạt tới đỉnh điểm, ta mới chui ra khỏi mặt nước.
“Phu nhân, đêm hôm khuya khoắt tắm rửa như vậy, cẩn thận cảm lạnh.” Thanh Mai hơi oán trách nói, động tác trên tay thuần thục giúp ta lau tóc dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dinh-vien-tham-tham/18.html.]
“Không phải là có ngươi giúp ta lau tóc sao.” Ta cười nói.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Bên ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân, là Thanh Tước đưa thuốc tới.
“Đứng lại, trong tay ngươi cầm cái gì?” Giọng Hứa Thế Bình bỗng nhiên xuất hiện.
Ta không khỏi nín thở, hắn không phải ở phòng ngủ sao?
Ta cố gắng làm cho mình bình tĩnh, hẳn là vô sự, ta cố ý dặn dò Khương đại phu đem thuốc tránh thai trộn lẫn trong thuốc bổ, nếu không phải là đại phu có kinh nghiệm phong phú, tuyệt đối nhìn không ra manh mối trong đó.
“Hồi đại gia, là thuốc điều trị thân thể của Đại phu nhân.” Thanh Tước trả lời.
Để ở đây đi, phu nhân các ngươi ra ngoài uống cũng vậy thôi.” Hứa Thế Bình nói.
“Đại gia, trong phòng tân hôn uống thuốc, sợ là không thỏa đáng.”
“Không có gì không thỏa đáng, chỗ ta không cần chú ý nhiều.” Hứa Thế Bình hiển nhiên có chút không vui.
“Cái này...” Thanh Tước do dự.
Ta và Thanh Mai liếc nhau, nàng bước nhanh ra ngoài.
“Đại gia đã lên tiếng rồi, còn không mau đặt xuống, muốn phu nhân ra dạy dỗ ngươi sao?”
“Vâng.” Thanh Tước lúc này mới đặt thuốc xuống đi ra ngoài.
Ta lau người xong đang chuẩn bị đi ra thì nghĩ lại, cầm trong tay một cái khăn lông sạch sẽ.
Hứa Thế Bình tựa vào trên giường, thưởng thức ngọc bội trong tay.
Thấy ta đi tới, mở miệng nói: “Ta nghe người ta nói, trước đây nàng bị một cơn bệnh, bỗng nhiên thân thể liền yếu đi.”
“Đại phu nói là thiếp gặp phải chứng yếu trong bụng mẹ, điều trị tốt sẽ không ngại.” Ta vừa lau khô tóc, vừa cười trả lời.
Ta sẽ không kính sợ hắn, hắn cũng giống như ta, cũng là phàm nhân bình thường mà thôi.
“Đại phu nhà ai?” Cũng không biết hắn đổi tính tình gì, bưng thuốc ngồi xuống bên cạnh ta.
Hắn là kẻ tâm tư nhiều, thê tử đêm tân hôn uống thuốc, tự nhiên là muốn hỏi vài câu.
“Khương đại phu Hồi Xuân Đường.”
Hắn đưa thìa tới trước mặt, ta do dự một lát, liền uống.
Hắn “A” một tiếng, trên tay tiếp tục đút thuốc cho ta: “Chưa từng nghe nói qua. Lát nữa ta cho người mời ngự y trong cung tới xem một chút.”
“Đại gia quan tâm quá mức rồi, cũng chỉ là chút bênh vặt, làm sao đáng giá hao tâm tổn trí như vậy.” Ta càng nói càng cách hắn gần hơn một chút.
Sợi tóc hơi khô, dưới động tác của ta không ngừng lắc lư, ngẫu nhiên có vài sợi rơi lên người hắn.
Phu thê thân mật, khiến cho vẻ mặt hắn cũng nhu hòa hơn.
Rất nhanh, chén thuốc đã cạn, hắn đặt chén qua một bên.
Ta cười tiếp tục nói: “Quay đầu lại để cho người ở sau lưng nghị luận, nói ngài ỷ vào việc bệ hạ coi trọng, cứ như vậy ngông cuồng, tùy ý sử dụng ngự y. Nếu ngài lo lắng, sau này để Khương đại phu qua quý phủ, ngài hỏi kỹ hắn là được.”
Ở Vũ An Hầu Hứa gia, Hầu gia chỉ là có danh không có thực, thứ tử còn chưa nhậm chức. Chỉ có trưởng tử Hầu phủ Hứa Thế Bình, nhậm chức ở Lại bộ, rất được Hoàng đế yêu thích.
Hiện tại vinh quang của Hứa gia đặt trên người Hứa Thế Bình, hắn sẽ không vì ta mà mạo hiểm gây ra lời đồn đãi.