Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 95
Cập nhật lúc: 2024-11-07 13:44:30
Lượt xem: 83
Chương 95:
Hai ông cháu tần tượt đi vào thư phòng, Cố Cẩm Bằng ngồi trên ghế sô pha trầm tư hồi lâu không tên tiếng. Cố Bách Nhiên cũng không thúc giục ông nội, ngoan ngoãn ngồi vào bàn trà pha trà. Mùi trà tỏa ra khắp phòng, Cố Bách Nhiên đưa chén trà cho ông cụ: "Ông nội, uống trà ạ." Cố Cẩm Bằng chỉ thở dài nói: “Thật ra chuyện này ông đã muốn nói với cháu từ lâu rồi, chỉ là cháu vân tuôn không tin tà ma, ông sợ nếu nói ra cháu sẽ không chịu đeo vòng tay, cho nên ông và mẹ cháu vân tuôn gạt cháu.”
Sau khi uống một ngụm trà, Cố Cẩm Bằng chậm rãi nói: “Lúc cháu sinh ra, vừa khéo ông đang chơi cờ với đạo trưởng Tử Kim của đạo quán Thanh Vân. Khi ấy trong nhà hí hửng chạy đến báo tin, đạo trưởng Tử Kim mới hỏi bát tự của cháu, sau khi bấm tay tính toán liền cùng ông đi đến bệnh viện.
Đến khi đạo trưởng Tử Kim gặp cháu rồi, nói mệnh của cháu thuộc về cao quý chí dương, trừ phi cháu nhập đạo của ông ấy học tập, nếu không sẽ rất dễ c.h.ế.t yểu. Cháu là đứa cháu đích tôn mà ông mongchờ nhất, ông chắc chắn không thể để cháu đi tu làm đạo sĩ được. Mà đạo trưởng Tử Kim dường như cũng đoán trước được lựa chọn của ông, liên tục lẩm bẩm ‘đáng tiếc’ ba tiếng, sau đó đưa cho ông một miếng ngọc bội, nói rằng có thể trấn áp vận mệnh và dương khí của cháu, tà vật sẽ không thể phát hiện ra được.”
TBC
Cố Bách Nhiên không khỏi cảm thấy hoài niệm khi nghĩ đến mặt ngọc bội mình đeo từ nhỏ: "Đáng tiếc ngọc bội kia đã vỡ nát.”
"Bởi vì cháu đã trưởng thành, cho nên ngay cả ngọc bội không còn đỡ được vận mệnh và dương khí của cháu nữa." Cố Cẩm Bằng chỉ vào vòng tay của Cố Bách Nhiên nói: "Đạo trưởng Tử Kim đã dự đoán được ngọc bội chỉ có thể chống đỡ tối đa 18 năm, cho nên mới tặng chiếc vòng tay này cho cháu vào ngày sinh nhật. Ông ấy nói đây là một pháp khí có tác dụng phong ấn, chỉ cần cháu không gỡ xuống là được, sẽ không khác gì như người bình thường.”
Vẻ mặt Cố Bách Nhiên có chút nghiêm túc: “Nếu vận mệnh và dương khí của cháu không bị áp chế thì sao ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-95.html.]
Cố Cẩm Bằng tiếc nuối thở dài: "Hiện giờ cháu càng ngày càng thành công, nhưng đồng thời cũng sẽ thu hút rất nhiều yêu vật và quỷ hồn muốn ăn thịt cháu.”
Cố Bách Nhiên cảm thấy có chút khó tin, mặc dù tối nay nhìn thấy một số hiện tượng dị thường, sÔng nếu có người nói với anh trên đời này có yêu ma quỷ quái như vậy, anh vẫn cho rằng “không thể nào”.
Cố Cẩm Bằng vỗ vỗ bả vai Cố Bách Nhiên: “Trước khi cháu luôn cười mỉa loại chuyện phản khoa học này, hiện giờ cháu đã biết bản thân đặc biệt, ngoại trừ nhớ kỹ lúc nào cũng không được tháo vòng tay ra, cũng có thể luyện tập một số biện pháp tự bảo vệ bản thân. Dựa vào tư chất của cháu như vậy, sẽ dễ dàng hơn người bình thường rất nhiều.”
Cố Bách Nhiên cảm thấy thế giới quan của mình bị vỡ vụn, nhận thức một “thế giới mới” khiến cả người anh trong vô cùng không ổn.Cố Cẩm Bằng đặt tách trà trong tay xuống: "Đợi lát nữa dùng bữa xong ông sẽ đưa cháu đến đạo quán Thanh Vân, tuy rằng đạo trưởng Tử Kim đã qua đời nhưng đạo pháp của đệ tử ông ấy là đạo trưởng Minh Dương cũng rất cao siêu, để xem xem ông ấy có sẵn sàng nhận cháu làm đệ tử ngoại môn hay không.”
Cố Bách Nhiên nghe vậy, lập tức nhớ tới Hàn Hướng Nhu tối hôm qua đáng thương nói muốn thu anh làm đệ tử, khóe miệng hiện lên một nụ cười: "Trước không cần làm phiền đạo trưởng Minh Dương đâu ạ, cháu biết một người…”Cố Cẩm Bằng có hơi ngạc nhiên nhìn anh: “Ông nhớ cháu chưa bao giờ tin vào những thứ này mà, sao lại có thể quen biết một vị đại sư chứ?”"Đại sư?" Cố Bách Nhiên cười khẽ một tiếng, đại sư hay không thì anh không biết cũng chưa biết được, sÔng nhìn cái dáng vẻ kia của cô thì… Quả thật rất muốn làm đại sư.”
——
Sáng sớm Hàn Hướng Nhu đã lái xe đến Cục điều tra sự kiện linh dị, Trương Chiêu Dục vừa thấy cô đã cảm thấy chân mình có chút run rẩy, rất sợ cô là tới để đòi tiền: “Đạo hữu Hàn à, báo cáo của chúng tôi còn chưa có viết xong , mấy ngày nữa tiền thưởng mới được duyệt chi xuống. Có điều tiền mua bùa thượng hạng của mấy thằng cháu thích tìm được c.h.ế.t đã gom được gần đủ rồi, đợi lát nữa tôi gọi cho cô nhé.”
“Tôi không phải vì cái này.” Sau khi Hàn Hướng Nhu có được Thận Châu, cô cũng không để ý mấy đến số tiền thưởng kia nữa. Cô lấy từ trong túi xách ra một cái túi giấy rồi ném nó lên bàn: “Anh xem cái này đi.”
Tờ giấy vàng mà Hàn Hướng Nhu sử dụng sau khi mua về đã được bảo quản và nuôi dưỡng bằng linh lực, không chỉ có thể lấy linh lực chứa đựng trong lá bùa nhiều hơn khi vẽ bùa mà còn có thể dùng làm giấy vàng thông thường để phong ấn linh lực. . .Trương Chiêu Dục mở túi giấy ra, một mùi hôi thối xộc thẳng ra ngoài, anh ta cau mày ghét bỏ, ném túi giấy sang một bên: “Thứ bẩn thỉu như vậy từ đâu ra thế?”