Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 425
Cập nhật lúc: 2024-11-14 09:43:30
Lượt xem: 24
Chương 425:
Đó là cách cô tự bảo vệ mình. Cô luôn nghĩ rằng mình sẽ sống một mình vui vẻ suốt đời, không ngờ lại có người phá vỡ ngoại lệ này. Anh không sợ thể chất đặc biệt của cô, không sợ trọng trách phục hưng môn phái của cô, dù gặp chuyện gì anh cũng sẵn sàng cùng cô gánh vác. Hàn Hướng Nhu cảm thấy, có một người như vậy ở bên cạnh, đời này cô đã mãn nguyện rồi. Bốn mắt nhìn nhau, Hàn Hướng Nhu nhìn thấy ánh mắt vừa căng thắng vừa phấn khích của Cố Bách Nhiên, đột nhiên cô cười, kiếng chân hôn nhẹ lên môi anh. Khi đôi môi của Hàn Hướng Nhu vừa rời khỏi, Cố Bách Nhiên đột nhiên ôm chặt eo cô, làm sâu thêm nụ hôn này.
Môi răng hòa quyện, âm dương hợp nhất, trong khoảnh khắc đó Hàn Hướng Nhu quên mất mình đang ở đâu, quên mất mục đích của mình đến đây, trong đầu chỉ còn sự xao động trong lòng và cảm giác mềm mại kỳ diệu khiến người ta nếm qua một lần là không thể quên, làm Hàn Hướng Nhu lưu luyến mãi.
Không biết đã hôn bao lâu, cho đến khi cả hai đều thở hổn hển mới lưu luyến không rời, nhìn vào mắt đối phương. Hàn Hướng Nhu bỗng cười rộ lên, khuôn mặt cô như đóa hoa rực rỡ nở rộ, nhìn thấy Cố Bách Nhiên chỉ muốn ôm cô vào lòng, không muốn rời xa cô một phút giây nào.
Ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu anh, hai tay đã như có ý thức mà ôm chặt lấy Hàn Hướng Nhu vào lòng, vuốt ve mái tóc đen của cô, giọng Cố Bác Nhiên khàn khàn và quyến rũ hơn thường ngày: “Em cười gì vậy?”
“Cười vì nụ hôn đầu của em lại không phải ở công viên lãng mạn hay trên đu quay mà là ở âm phủ đầy âm khí này, có lẽ trước không có ai và sau cũng không có ai đâu.” Hàn Hướng Nhu cười khúc khích trong lòng Cố Bác Nhiên, má trắng nõn áp lên n.g.ự.c anh, qua lớp áo thun có thể nghe thấy nhịp tim nhanh của anh vì cô.
“Đúng là đặc biệt thật.” Cố Bác Nhiên siết chặt vòng tay, nụ cười cưng chiều hiện lên trên mặt: “May mà anh giống em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-425.html.]
Nghe thấy câu này, Hàn Hướng Nhu bất ngờ ngẩng đầu nhìn anh, vẻ mặt đầy kinh ngạc. Cố Bác Nhiên có chút ngượng ngùng, cố gắng kiềm chế sự đỏ mặt trên khuôn mặt: “Anh là người khá cẩn thận trong chuyện tình cảm, chỉ khi xác định mới theo đuổi.”
TBC
“Anh đừng có xạo.” Hàn Hướng Nhu vỗ vỗ n.g.ự.c anh, vẻ mặt như rất hiểu rõ anh: “Chắc chắn là anh quá kén chọn, không cô gái nào chịu nổi anh. Chỉ có em, người có tấm lòng cứu vớt thiên hạ, mới không nỡ để một thanh niên tài năng như anh trở thành trai già quá lứa lỡ thì, đành miễn cưỡng thu nhận anh, đây tuyệt đối là công đức.”
Cố Bách Nhiên cười bất đắc dĩ, cúi đầu hôn nhẹ lên môi Hàn Hướng Nhu: “Vậy anh cảm ơn chưởng môn đã ưu ái.”Cảm nhận được sự mềm mại và dương khí ấm áp, Hàn Hướng Nhu không thể kiềm chế được mà nhón chân lên đáp lại nụ hôn này. Khi hai người đang hôn nhau đắm đuối, một bóng dáng từ trong cung điện bước ra, giọng nói không kìm được sự tức giận: “Các người hôn đủ chưa?”Hàn Hướng Nhu khó khăn rời môi khỏi Cố Bách Nhiên, nhìn về phía cung điện. Khi thấy bóng dáng đứng ở cửa đại điện, Hàn Hướng Nhu lập tức sững sờ, cô nhận ra con ma này!
Người đàn ông bước ra mặc áo choàng đen, đi đôi giày đen, tóc xõa dài đến eo, lộ ra gương mặt tinh xảo nhưng tái nhợt. Dù nhìn có vẻ yếu ớt nhưng khí thế phát ra vẫn khiến người ta cảm thấy da đầu tê dại.Đây chính là người đã bị phong ấn trong ảo cảnh suốt mấy trăm năm, anh ta tự xưng là Vương.Hàn Hướng Nhu như đối diện với kẻ thù lớn, nhìn chằm chằm anh ta, không biết liệu anh ta có phải là quỷ vương muốn tạo phản làm Diêm Vương hay không.
Thấy Hàn Hướng Nhu đề phòng, người đàn ông áo đen nhìn nàng bằng khuôn mặt đầy bực bội, vung tay áo rộng bước vào điện, lạnh lùng bỏ lại hai chữ: "Vào đi."Hàn Hướng Nhu đã từng gặp hắn, lúc đó hắn bị trọng thương, quỷ lực chỉ còn chưa đến một phần mười, ngay cả lúc đó nàng cũng không dám chắc có thể toàn thân mà lui. Hiện tại hắn trong có vẻ tốt hơn nhiều so với khi ấy, nếu thật sự muốn g.i.ế.c họ, e rằng hắn đã ra tay ngay chứ không gọi họ vào đại điện.Tuy nhiên, Hàn Hướng Nhu vẫn cầm chặt pháp khí của mình trong tay, Cố Bách Nhiên cũng lấy ra Thiên Bồng Trượng của mình, hai người cùng nhau theo người đàn ông áo đen vào đại điện.
So với sự u ám bên ngoài, bên trong đại điện lại sáng rực ánh đèn, chỉ là không gian trống trải không có nhiều đồ đạc. Người đàn ông áo đen tùy ý ngồi xuống một cái ghế, vắt tréo chân, lơ đễnh quét mắt nhìn Hàn Hướng Nhu một cái: "Con nhóc này người không lớn nhưng gan lại lớn, nơi nguy hiểm như thế này mà lại chui vào, chẳng lẽ không sợ c.h.ế.t sao?"Hàn Hướng Nhu không bị lời đe dọa trong câu nói của hắn làm cho sợ hãi, ngược lại cười nhạt: "Ta cũng không ngờ lần này lại gặp lại ngươi, nhưng bây giờ xem ra cũng không nguy hiểm lắm, ít nhất hiện tại ngươi chưa có ý định g.i.ế.c ta."