Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 414
Cập nhật lúc: 2024-11-14 09:36:40
Lượt xem: 40
Chương 414:
"Yêu quái thì sao? Nếu không có yêu quái nhỏ này cứu con gái bà, nó đã sớm biến thành cô hồn ma quỷ rồi." Hàn Hướng Nhu tức giận đến mức n.g.ự.c đau nhói, nhìn thêm một cái cũng thấy bẩn thỉu: "So với yêu quái, cả nhà các người còn giống ác quỷ hơn, bẩn thỉu đến mức khiến người ta ghê tởm! Tốt nhất các người nên cầu nguyện sau khi c.h.ế.t đừng gặp tôi, nếu không dù các người không xuống địa ngục tôi cũng sẽ đánh các người tan nát!
Hàn Hướng Nhu không thể kiềm chế cơn giận dữ trong người, chuỗi vòng tay gỗ sấm sét tỏa ra tỉa lửa điện tách tách, dọa bà Trần sợ hãi lăn lóc bò về, sợ hãi bị cô đánh sét. Hàn Hướng Nhu hít vào một vài hơi thật sâu để kìm nén cơn giận, lại lấy từ trong túi ra một bộ bùa trận đưa cho rái cá nhỏ: "Cũng không biết gia đình này có mời thêm đại sư nào nữa không, lỡ không phân biệt trắng đen mà tấn công thì có thể làm hại các người. Cậu cầm bộ bùa trận này, có nó ở đây người khác không thể đến gần căn phòng này, rái cá nhỏ nhất định sẽ ra đời suôn sẻ."
Rái cá tinh nhìn thứ Hàn Hướng Nhu đưa tới mà ngẩn người, nước mắt rưng rưng trong hốc mắt, xúc động không biết nói gì: "Đại sư..."
"Cầm lấy." Hàn Hướng Nhu nhét bùa vào tay cậu, nói rất nhanh: "Nhà tôi ở Lâm Hải, thích hợp cho rái cá sinh sống hơn thủ đô. Sau khi rái cá con ra đời, cậu đến phòng 303 tìm Lý Chấn Quốc để liên lạc với tôi, tôi sẽ đưa hai người đi tìm nơi an toàn cho rái cá con. Còn cậu..." Hàn Hướng Nhu thở dài: "Cấm thuật đã làm tổn thương linh hồn của cậu, tương lai chỉ còn con đường hồn phi phách tán."
TBC
"Tôi biết." Rái cá tinh nở nụ cười an tâm: "Chỉ cần chúng có thể sống lại là được, tôi không sao cả."
"Cậu đúng là đồ ngốc, ngu xuẩn." Hàn Hướng Nhu trừng mắt tức giận nhìn cậu: "Có bao nhiêu cô gái không chọn lại chọn phải một tên khốn nạn, không biết cậu có số nhọ hay mắt kém thế nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-414.html.]
Rái cá ngượng ngùng sờ mũi, vẻ mặt ngây thơ: "Thưa đại sư, đừng tức giận, tôi biết mình khá ngu ngốc, kiếp sau... ừ, tôi không có kiếp sau... tôi nhất định sẽ dặn dò rái cá con lấy mình làm gương, không bao giờ làm những chuyện ngu ngốc như vậy nữa."
Nghe vậy, lòng Hàn Hướng Nhu nghẹn lại, bực bội vẫy tay: "Thôi được rồi, tôi sẽ quay lại tìm sư tổ để nghĩ cách, biết đâu có thể cứu mạng cậu."
Rái cá tinh nghe xong bối rối, không hiểu ý Hàn Hướng Nhu, nhưng cũng không dám hỏi, vẫn ngây ngô cười: "Cảm ơn đại sư đã cho bùa trận, cảm ơn đại sư đã giúp chúng tôi tìm nhà mới."
Hàn Hướng Nhu gật đầu, nhìn về phía hai vợ chồng già đang sợ hãi nép vào góc: "Con gái bà sinh ra rái cá tuy rằng tổn hại nguyên khí, nhưng ít nhất cũng không chết. So với thủ đoạn của hai người, yêu tinh nhỏ này đã nhân từ hơn nhiều."Lý Chấn Quốc nhìn gia đình bà Trần cũng không có vẻ mặt tốt đẹp: "Bà Trần, sau này bà cũng đừng tìm mẹ tôi đi tập nhảy nữa. Người thật thà như chúng tôi không dám qua lại nhiều với nhà bà, sợ rằng một ngày nào đó bị cắt cổ."Cửa đóng sầm lại, hai vợ chồng già ôm nhau khóc nức nở. Con rái cá tinh lơ lửng trong không trung nhìn họ một lúc rồi ôm chiếc áo khoác lông dày trở về phòng, nghiêm túc bày ra trận pháp, lặng lẽ canh giữ bên cạnh Trần Tư Miểu, chờ đợi sự ra đời của rái cá con.— —
Ra khỏi nhà họ Trần, Hàn Hướng Nhu vẫn mang vẻ mặt buồn bã. Lý Chấn Quốc đi theo từng bước một với vẻ mặt hối hận: "Thật xin lỗi đại sư Hàn, tôi thực sự không biết nhà họ là loại người này.""Không sao." Hàn Hướng Nhu hít thở sâu hai lần, bình tĩnh tâm trạng mới nói: "Thực ra làm nghề này đã gặp đủ mọi loại người. Có rất nhiều người nói rằng khác loài ắt khác lòng, nhưng tôi thấy rất nhiều yêu tinh và ma quỷ còn tốt bụng hơn con người."Vì chuyện rái cá nhỏ, Hàn Hướng Nhu đã hoãn thời gian trở về Lâm Hải thêm vài ngày. Ban ngày đi dạo những địa điểm vui chơi ở thủ đô, buổi tối ăn uống cùng Trương Hân, hai ngày trôi qua nhanh chóng. Lý Chấn Quốc gọi điện thoại nói rằng rái cá con đã ra đời.Hàn Hướng Nhu lại đến nhà họ Trần một chuyến. Bà Trần vốn không muốn mở cửa, nhưng ông Trần chỉ hận không thể tiễn đám ôn thần này đi cho khuất mắt, xa xa biết đâu những mảng lông trên người mình sẽ rụng đi.
Hàn Hướng Nhu và Lý Chấn Quốc vào nhà cũng không chào hỏi họ, đi thẳng đến phòng của Trần Tư Miểu. Trần Tư Miểu vẫn nằm trên giường, chìm trong giấc ngủ say. Trước đây, để bảo vệ bào thai rái cá, rái cá tinh đã làm cho Trần Tư Miểu ngất đi. Bây giờ phép thuật đã được giải trừ, nhưng do mất đi một lượng lớn nguyên khí và suy nhược sau sinh, cơ thể Trần Tư Miểu suy yếu đi nhiều, tạm thời vẫn chưa tỉnh lại.