Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 413
Cập nhật lúc: 2024-11-14 09:36:07
Lượt xem: 38
Chương 413:
Hà Hướng Nhu nhìn con rái cá tỉnh một cái, con rái cá tỉnh có chút xấu hổ cúi đầu: "Anh em của tôi vốn là những con rái cá chưa hóa hình, yêu cầu của họ lại hợp ý tôi, nếu không tôi cũng chăng thể biến ra người nhà để họ đi xem mắt. Hà Hướng Nhu bất lực xoa xoa huyệt thái dương, cô cảm thấy dạo này mình cau mày ngày càng nhiều, cũng không biết sau này có bị nếp nhăn hay không: "Vậy thì cậu bị lộ như thế nào?" "Chúng tôi kết hôn hai năm và luôn sống rất hạnh phúc, nhưng vì vấn đề khác biệt chủng tộc mà Tư Miểu mãi không mang thai, họ đều rất lo lắng, Tư Miếu cũng muốn tôi đến bệnh viện kiểm tra, nhưng tôi sợ lộ thân phận nên không dám đi. Lúc này tôi nhớ ra cha mình từng để tại một viên thuốc, người ta đồn rằng nó có tác dụng sinh con, tôi tiền muốn về nhà lấy thuốc ra để thử xem có hiệu quả không." Nói đến đây, mắt rái cá tỉnh ươm ướt: "Tôi nói với Trần Tư Miếu về quê lấy thứ đó rồi sẽ về, nào ngờ cô ấy cùng bố mẹ cô ấy tưởng tôi muốn về nhà đưa tiền nên đã âm thầm theo dõi tôi."
"Cậu mà không phát hiện ra à?" Hà Hướng Nhu thở dài: "Dù sao cậu cũng là con rái cá thành tinh, sao có thể bị họ hại c.h.ế.t được?"
TBC
Rái cá tinh che mặt, giọng nghẹn ngào: "Lúc đó tôi không hề hay biết, lấy thuốc rồi nói chuyện với anh em vài câu liền vội vã đi về, về đến nhà tôi còn chưa kịp đưa thuốc cho Trần Tư Miểu thì đã bị cô ấy cho thuốc mê vào nước dưa hấu. Khi tôi tỉnh lại thì mới phát hiện mình đã chết, không chỉ vậy mà anh em của tôi cũng đều bị lột da thảm khốc như tôi."
Hà Hướng Nhu hít một hơi thật sâu: "Mọi người đều..."
Rái cá tinh gật đầu buồn bã: "Vì lỗi của tôi, cả nhà tôi không còn ai."
Lý Chấn Quốc nghe vậy không thể nhịn được nữa, giơ chân đá văng chiếc bàn trà, vang lên tiếng ầm ĩ: "Con rái cá tinh này kết hôn với con gái các người là lừa dối, nhưng cũng không đến mức phải hại mạng người chứ! Hơn nữa, liên quan gì đến những con rái cá nhỏ khác, sao các người có thể nhẫn tâm tàn ác như vậy?"
Rái cá tinh nhìn vào người phụ nữ đang nằm trong phòng ngủ đắp chăn, trong lòng đầy căm phẫn: "Khi tôi về nhà, tôi đã biến trở lại hình dạng ban đầu, cô ấy nhìn thấy và nói rằng bộ lông của tôi quá đẹp nhưng tiếc là không đủ để làm một chiếc áo khoác lông rái cá, nếu như lấy hết lông của cả nhà tôi cộng lại thì vừa đủ, còn dư ra cả một chiếc khăn quàng cổ nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-413.html.]
Rái cá tinh vung tay, một chiếc áo khoác lông đẹp đẽ từ trong phòng của Trần Tư Miểu bay ra và rơi vào tay rái cá tinh. Rái cá tinh nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông trên áo, nước mắt chảy dài trên má, rơi xuống áo khoác: "Bộ lông của cả gia đình tôi đều ở đây."
Hàn Hướng Nhu nhìn con rái cá với vẻ mặt không nỡ: "Cậu thi triển cấm pháp phải không? Cậu không sợ hồn phi phách tán sao?""Có gì mà phải sợ." con rái cá thản nhiên nói: "Tôi đã hại c.h.ế.t gia đình mình, có cơ hội cứu họ là tôi đã tạ ơn trời đất rồi. Hồn phi phách tán thì sao chứ, đây là điều tôi nên làm."
Bà Trần run rẩy khắp người, nhưng trên mặt vẫn toát lên vẻ hung dữ: "Mày rốt cuộc đã làm gì với gia đình tao?""Chẳng có gì, chỉ là dùng cấm thuật đưa linh hồn anh chị em tôi vào bụng Tư Miểu thôi." Rái cá tinh nở nụ cười dịu dàng: "Hai ngày nữa, họ sẽ chui ra khỏi bụng Tư Miểu, lại là những chú rái cá nhỏ bé, đáng yêu."
Hàn Hướng Nhu thở dài: "Lần này họ thậm chí còn chưa khai mở linh trí, cậu lại hồn tan phách tán, ai có thể bảo vệ họ bình an trưởng thành?""Tôi biết tôi không thể bảo vệ họ cả đời, nhưng tôi vẫn có thể chống đỡ thêm một năm, ít nhất cũng có thể dạy họ bắt cá, tu luyện, vậy là đủ rồi." Rái cá tinh nở nụ cười dịu dàng: "Anh trai tôi rất thông minh, sau này chắc chắn sẽ có thể hóa thành người."
Hàn Hướng Nhu gật đầu, vươn tay rút một lá bùa đưa cho rái cá tinh: "Lá bùa này cho cậu, có thể giúp cậu giữ hồn lâu hơn một chút."Rái cá tinh nhận lấy, đôi mắt trong veo nhìn Hàn Hướng Nhu đầy lòng biết ơn: "Cảm ơn đại sư."
"Không cần khách sáo." Hàn Hướng Nhu quay lại nhìn vợ chồng nhà họ Trần, trên mặt thoáng hiện vẻ chán ghét: "Tự làm tự chịu, chuyện này thỉnh đại sư cũng vô dụng, hai người thành tâm thành ý sám hối với rái cá tinh, biết đâu sẽ tốt hơn một chút."Nhìn Hàn Hướng Nhu bước ra ngoài, bà Trần ngây người, bà không thể tin được đây là kết cục: "Đại sư, một triệu rưỡi được không? Một triệu rưỡi, đại sư thu phục con yêu tinh này!"
Hàn Hướng Nhu quay đầu nhìn bà ta một cái lạnh nhạt, vẻ mặt kiêu ngạo nói: "Tiền của bà, tôi ghê tởm!"Nghe Hàn Hướng Nhu dứt khoát từ chối, bà Trần hoảng sợ, chỉ tay vào cô mà run rẩy: "Mày có phải là con người không? Sao lại cấu kết với yêu quái!"