Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 394

Cập nhật lúc: 2024-11-14 09:18:57
Lượt xem: 34

Chương 394:

 

 

Lệ quỷ cười, nhìn Hàn Hướng Nhu với vẻ mặt thú vị: “Không ngờ ngươi là một người sống lại biết rõ chuyện của chúng ta ở âm gian như vậy, xem ra nội gián không ít nhỉ?” Hàn Hướng Nhu đưa tay nắm lấy chuôi kiếm, đẩy kiếm lên trước: “Nói hay không nói?”

Lệ quỷ lắc đầu: “Những gì cần nói ta đã nói hết rồi, còn lại ta cũng không biết. Ngươi cũng đã nói, ngươi đã gặp những con ma lợi hại hơn ta mấy lần, ta thực sự chỉ là một tiểu đầu mục, thậm chí còn chưa được là bách hộ, dưới tay chỉ có mấy tên ngu ngốc này...“ Nó chỉ vào đám cô hồn đã quỷ núp trong các bức tường: “Làm sao ta có thể được giao nhiệm vụ quan trọng, làm sao ta biết nhiều bí mật của vương, thậm chí ta còn chưa từng gặp tướng quân.”

 

 

“Vậy thì không còn gì để nói nữa.” Hàn Hướng Nhu rút ra viên đá thu hồn, xoa một cái: “Tha cho ngươi thì không thể, g.i.ế.c ngươi bây giờ cũng không cần thiết, ta còn phải giữ ngươi xem có tác dụng gì khác không. Tự mình chui vào viên đá thu hồn đi, đừng ép ta phải động tay.”

 

 

Lệ quỷ từ lúc xuống lầu đến bây giờ không đến mười phút nhưng quỷ khí trên người đã tiêu tán không ít, tay chân đều biến mất một nửa, bây giờ nó trở nên thế này cũng không nghĩ đến chuyện lập công, chỉ cầu có thể giữ được mạng không hồn phi phách tán là tốt lắm rồi.

 

 

Lệ quỷ hóa thành một luồng khói đỏ chui vào viên đá, Hàn Hướng Nhu đi đến bên vách ngăn giữa phòng khách và phòng ăn, cÔng ngón tay gõ lên tường, lười biếng nói: “Được rồi, đừng trốn nữa, tự giác chui ra đi, nếu để ta phải đạp, tứ chi ngũ quan của các ngươi chưa chắc đã giữ được toàn vẹn.”

 

 

TBC

Nhớ lại tên lệ quỷ tàn nhẫn không chớp mắt không hề được lợi gì trước mặt Hàn Hướng Nhu, đám cô hồn dã quỷ vốn đã nhút nhát lập tức lũ lượt chui ra từ các bức tường, ngoan ngoãn đứng thành một hàng, nhìn dáng vẻ còn thiếu mỗi việc đếm số “1, 2, 3, 4, 5...”

 

 

“Các ngươi biết gì không?” Hàn Hướng Nhu đưa tay, kiếm gỗ biến thành từng viên hạt gỗ nhỏ gắn lên cổ tay cô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-394.html.]

 

Không còn bị kiếm gỗ đe dọa, mười mấy cô hồn dã quỷ thở phào nhẹ nhõm, tranh nhau kể ra những điều mình biết.

 

 

“Phía trên có tám con lệ quỷ hung ác như lão đại của chúng ta, mỗi người dưới trướng đều có mười mấy con quỷ, trên nữa có một bách hộ quản lý.”

 

 

“Nói là năm sáu ngày nữa tướng quân sẽ tự mình dẫn quân đến...”“Bách hộ nói nếu việc lớn thành công, sau này chúng ta đều có thể làm âm sai.”“...”

 

 

Đám cô hồn dã quỷ nói huyên thuyên nửa ngày cũng không có thông tin gì quan trọng, Hàn Hướng Nhu phẩy tay, đám cô hồn dã quỷ kêu thảm thiết bị viên đá thu hồn hút vào, phòng khách tầng một lập tức yên tĩnh trở lại.Hàn Hướng Nhu quay đầu nhìn đám người Trương Hân, biểu cảm căng thẳng suốt từ đầu đến giờ mới dịu lại: “Không sợ chứ?”“Không!” Ba người Trương Hân vội vàng lắc đầu, nhìn Hàn Hướng Nhu với vẻ mặt ngưỡng mộ: “Hướng Nhu, cậu giỏi quá, con quỷ đỏ rực kia trong hung dữ như vậy, không ngờ trong tay cậu một chút phản kháng cũng không có.”

 

 

Hàn Hướng Nhu cười cười, quay đầu nhìn Lý Chấn Quốc bên cạnh, cân nhắc hỏi: “Có tin tốt và tin xấu, anh muốn nghe cái nào trước?”Câu hỏi này làm Lý Chấn Quốc đổ mồ hôi, anh ta bối rối nhìn hai người anh em của mình, dường như muốn xin ý kiến. Nếu là chuyện kinh doanh, hai người còn có thể đưa ra ý tưởng nhưng cả đêm nay đã gặp hơn mười con quỷ, Lý Khánh và Vương Hổ cũng rất hoang mang, không dám nói lung tung, sợ Hàn Hướng Nhu nói những con quỷ này không giải quyết được.“Hay là nghe tin tốt trước?” Lý Chấn Quốc do dự nói: “Để tim tôi ổn định trước, nếu không tôi chịu không nổi.”

 

 

Hàn Hướng Nhu khẽ ho một tiếng nói: “Cái biệt thự này bị quỷ ám không liên quan nhiều đến các anh, đều do cái giếng trên núi đối diện gây ra. Tôi sẽ báo cáo với bộ phận đặc biệt của chính phủ, nếu họ can thiệp, tiền anh thuê tôi bắt quỷ sẽ do họ chi trả, ít nhất anh tiết kiệm được hơn 1 triệu.”Lý Chấn Quốc nhờ tái phát triển nhà cũ và đền bù giải tỏa nên có chút tiền, không phải giàu có nhưng cũng khá giả, nghe nói chính phủ có thể gánh chi phí này thay mình, lập tức thở phào nhẹ nhõm, mặt mày tươi tỉnh: “Đại sư, vậy tin xấu là gì?”Hàn Hướng Nhu nhìn ngôi nhà này, mỉm cười khách khí: “Ngôi nhà này của anh có thể sẽ bị tạm trưng dụng một thời gian, ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng.”

 

 

“Ôi dào, tôi còn tưởng chuyện gì.” Lý Chấn Quốc lau mồ hôi trên trán, cười nói: “Cô cứ dùng thoải mái, nếu ở đây không giải quyết triệt để tôi cũng không dám cho thuê đâu.”Mấy người nghe vậy đều cười phá lên, Vương Hổ còn đập n.g.ự.c một cách chân thành nói: “Tôi còn có thể giúp đại sư đập phá, câu cá, nướng thịt, cô cứ việc sai bảo chúng tôi, không thành vấn đề.”

Loading...