Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 392

Cập nhật lúc: 2024-11-14 09:17:47
Lượt xem: 34

Chương 392:

 

 

Bảy người đẩy cánh cửa hé mở, đèn trong đại sảnh không biết tắt từ túc nào, bên trong tối om. Hàn Hướng Nhu đưa tay định chạm vào công tắc, vừa chạm vào đã cảm thấy cảm giác lạnh buốt, không giống như công tắc nhựa mà giống như mu bàn tay người chết. Hàn Hướng Nhu đoán rằng hành động vừa rồi của mình ở sân đã bị những âm hồn ở đây phát hiện, nhưng do cô đã lập kết giới nên không hồn ma nào thoát ra được, vì thế chúng đã ra tay trước. Thật ra, từ khi cô bước vào con đường huyền môn, được tổ sư truyền dạy, cô đã không còn sợ quỷ nữa, đừng nói là tay quỷ, ngay cả móng tay của cương thi cô cũng không ngần ngại bẻ gãy. Hàn Hướng Nhu nắm tay con quỷ kéo ra ngoài, không biết sao chỉ kéo ra được nửa cánh tay, còn con quỷ trốn trong tường thì biến mất. Hàn Hướng Nhu cười mỉa mai, ném thứ bẩn thỉu trong tay xuống đất: “Muốn đụng phải thứ này à!”

 

 

Cánh tay đó dù là tay quỷ nhưng nhìn không khác gì tay người chết, đừng nói đến mấy cô gái Trương Hân, ngay cả Lý Chấn Quốc cũng run lẩy bẩy. Hàn Hướng Nhu nhớ đến đám quỷ trên lầu, đám người Lý Chấn Quốc không có vật phòng thân dễ bị nhập hay bị ám hại nên đã lấy từ túi ra ba lá bùa hộ thân đưa cho họ: “Cầm chắc lá bùa hộ thân này, mấy con quỷ sẽ không dám lại gần các anh. Nhưng chi phí bùa này tính riêng, không bao gồm trong tiền bắt quỷ.”

 

 

Trước đó Lý Chấn Quốc đã thấy mấy cô gái Trương Hân hễ thấy gì đáng sợ liền nắm chặt túi thơm đeo trên cổ, anh ta đoán đó là vật hộ thân nên đã sớm ghen tị thèm thuồng. Lúc này, lá bùa hộ thân như bánh bao cứu mạng, bao nhiêu tiền cũng phải mua thôi!

 

TBC

 

Lý Chấn Quốc liên tục đồng ý, anh ta cùng Lý Khánh và Vương Hổ vội vàng nhận lấy lá bùa. Cầm tờ giấy vàng mỏng trong tay lập tức cảm thấy yên tâm hơn nhiều.

 

 

Hàn Hướng Nhu quay người tiếp tục ấn công tắc nhưng bật mấy lần mà trong nhà vân tối om. Bóng tối tuôn khiến người ta có cảm giác bất an, như thể có thứ nguy hiểm vô hình đang rình rập trong bóng tối, chờ cơ hội tao vào bạn. Huống chỉ trong nhà này có quỷ, giờ không bật được đèn, mấy người họ đều tạnh cả sống tưng. “Hay chúng ta ra ngoài lấy đèn pin?“ Lý Chấn Quốc run rẩy hỏi: “Lần này tôi mua hai mươi cái đèn pin quân dụng, chắc chăn có cái dùng được.”

 

 

“Không cần phiền phức vậy!” Hàn Hướng Nhu bình thản nói, cô lấy từ túi ra một lá bùa, dùng tay xé, một mặt trăng to bằng quả dưa hấu từ lá bùa cháy rụi bay ra, treo lơ lửng trên đầu mấy người, sáng lóa mắt.

 

 

Lý Chấn Quốc nhìn mặt trăng thu nhỏ cười híp mắt: “Thứ này tốt, sáng hơn đèn, lại tiết kiệm điện.”Vương Hổ ở bên cạnh suýt khóc, anh ta kéo áo Lý Chấn Quốc, lén chỉ vào mấy góc phòng.

 

 

Mười mấy con quỷ núp ở các góc tầng một, định bất ngờ tấn công mọi người, giờ đây đều ngơ ngác nhìn cái “mặt trăng” trên đầu Hàn Hướng Nhu: “…”Cái này là cái quái gì vậy!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-392.html.]

 

Trong biệt thự im ắng, tất cả cô hồn dã quỷ đều đứng xa, thân thể cứng đờ, trên mặt mang một chút lúng túng, cố gắng nháy mắt với đồng bọn, trao đổi ý kiến trong im lặng.“Mẹ nó, cô ta lại mang theo cả mặt trăng, cái này chúng ta không diệt được đâu!”

 

 

“Bây giờ chúng ta đã lộ rồi, bước tiếp theo phải làm sao?”“Hay chúng ta xong lên luôn?”

 

 

“Nhưng vừa nãy lão đại bảo chúng ta đánh lén mà?”“Bây giờ cũng không thể đánh lén được nữa? Hay chúng ta rút lui đi!”

 

 

Mười mấy con quỷ nhìn nhau, lặng lẽ quay người muốn chui vào tường, làm như không có chuyện gì xảy ra. Hàn Hướng Nhu khoanh tay nhìn đám quỷ, suy nghĩ xem nên đánh hay không đánh, mất bao công sức phá hỏng hệ thống điện bây giờ nhìn như trò đùa vậy?Thấy đám cô hồn dã quỷ chui vào tường chỉ còn nửa thân, một mùi m.á.u tanh đậm đặc từ cầu thang truyền đến, rất nhanh một con lệ quỷ từ tầng hai bay xuống, xuất hiện ở cầu thang tầng một. Nó liếc nhìn đám người Hàn Hướng Nhu, rồi ánh mắt dừng lại trên tường, giọng gầm lên: “Một lũ vô dụng!”

 

 

Hàn Hướng Nhu thấy trên người lệ quỷ mùi m.á.u tanh nồng nặc bèn tháo chuỗi hạt trên cổ tay, cảnh giác nhìn nó: “Ngươi năm lần bảy lượt đến đây rốt cuộc là có ý đồ gì?”

 

 

Lệ quỷ nhìn Hàn Hướng Nhu từ trên xuống dưới, ánh mắt lộ ra vẻ khinh miệt: “Đã cho các ngươi vài con đường sống mà gan lại lớn hơn, đã vậy thì g.i.ế.c hết các ngươi cho xong .”

 

 

Hàn Hướng Nhu xoay tay biến chuỗi hạt thành kiếm gỗ, chắn trước mọi người: “Vậy để xem ngươi có bản lĩnh đó không!”

 

 

Trương Hân đã từng thấy thanh kiếm gỗ của Hàn Hướng Nhu, mấy người còn lại thấy cảnh này đều ngẩn ngơ, không biết cái mặt trăng từ tờ bùa chui ra thần kỳ hơn hay chuỗi hạt biến thành kiếm gỗ khiến người ta kinh ngạc hơn.

 

 

Thấy lệ quỷ từng bước từ cầu thang đi xuống, mùi m.á.u tanh khiến người ta buồn nôn lập tức tràn ngập khắp phòng khách. Trương Hân kéo mấy cô gái bên cạnh, không quên gọi đám người Lý Chấn Quốc cùng lùi ra cửa, sẵn sàng tư thế chạy trốn bất cứ lúc nào.

Loading...