Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 391
Cập nhật lúc: 2024-11-14 09:17:24
Lượt xem: 30
Chương 391:
TBC
Đám người Trương Hân vừa hét lên đã nhanh chóng bịt miệng, tay còn lại nắm chặt bùa hộ mệnh, cùng nhau trốn sau đống lửa. Hàn Hướng Nhu bước tới, Lý Chấn Quốc đưa tay định bóp cổ cô, Hàn Hướng Nhu lùi đầu ra sau, bắt Lấy cổ tay anh ta, vặn ngược ra sau, đập mạnh một chưởng lên lưng anh ta, lập tức một bóng đen từ người Lý Chấn Quốc rơi xuống đất. Hàn Hướng Nhu đẩy Lý Chấn Quốc còn đang mơ màng cho Vương Hổ, vung tay kích hoạt trận pháp đã bày sẵn ban ngày, có trận pháp này, ma quỷ bước vào tà hồn phi phách tán, không thoát ra được. Con dã quỷ từ người Lý Chấn Quốc rơi ra khá thức thời, thấy một chưởng đã bị đánh ra khỏi cơ thể liền biết gặp phải cao thủ, nó quay đầu định chạy ra ngoài, ai ngờ tại đ.â.m đầu vào kết giới vô hình, bị bật ngược lại, rơi ngay dưới chân Hàn Hướng Nhu. Hàn Hướng Nhu giẫm chân lên nó, suýt nữa đạp nát n.g.ự.c con dã quỷ.
Hiện giờ đúng lúc giờ Tý âm khí nặng nhất, cộng thêm bên kia sông có trận tụ âm, nhà cửa khu vực này đều bị âm khí bao phủ, người thường không cần mở mắt âm dương cũng thấy được hình dáng của con quỷ. Đám người Trương Hân thấy con quỷ dưới chân Hàn Hướng Nhu giãy dụa mãi không thoát ra được bèn mạnh dạn tiến lại gần muốn xem nó trong ra sao.
Nhìn từ ngoại hình, con quỷ này có lẽ là c.h.ế.t đuối, cả người ướt sũng, da dẻ trắng bệch, toàn thân phù nề, trên người còn tỏa ra mùi tanh của đất. Thấy có người tiến lại gần, con quỷ c.h.ế.t đuối theo phản xạ đưa tay muốn kéo chân họ, Hàn Hướng Nhu dùng lực chân, lập tức làm lồng n.g.ự.c của con quỷ c.h.ế.t đuối lõm sâu xuống, nó đành không cam tâm mà rút tay lại.
Bên kia, Lý Chấn Quốc cuối cùng cũng tỉnh lại, anh ta nhìn thấy mình được hai người anh em đỡ, cảm động đến mức muốn rơi nước mắt: “Anh em, vừa rồi tôi gặp quỷ, nó từ trong bể nước chui ra rồi lao thẳng vào người tôi, suýt nữa dọa c.h.ế.t đại ca rồi.”
Vương Hổ bị Lý Chấn Quốc đè đến mức gần như không thở được, vừa định lên tiếng thì nghe Lý Chấn Quốc hỏi mơ hồ: “Là hai cậu kéo tôi ra ngoài à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-391.html.]
“Không phải!” Vương Hổ khó khăn đẩy Lý Chấn Quốc ra, xoa xoa bờ vai đau nhức rồi chỉ về phía Hàn Hướng Nhu: “Đại ca bị quỷ nhập, là Hàn đại sư đuổi quỷ ra nên anh mới được cứu.” Cuối cùng, Vương Hổ giơ ngón cái lên, nhỏ giọng nói với Lý Chấn Quốc: “Đại ca à, lần này cuối cùng anh đã mời đúng người rồi, tuy Hàn đại sư còn trẻ lại là con gái, nhưng bản lĩnh thì không thể coi thường được, đây thực sự là đại sư chân chính đó!”
Lý Chấn Quốc ngơ ngác nhìn về phía Hàn Hướng Nhu, lúc này mới phát hiện dưới chân cô đang đạp một thứ gì đó, dường như chính là con quỷ vừa lao vào người anh ta.
Hàn Hướng Nhu lúc này đang cúi đầu hỏi nam quỷ, con quỷ ấm ức trả lời: “Ta không biết cái giếng mà ngươi nói, cũng không quen biết mấy con ma trên lầu, đây là lần đầu tiên ta tới đây. Thực ra ta là quỷ c.h.ế.t ở thượng nguồn, gần đây cảm thấy nơi này âm khí càng ngày càng mạnh nên mới theo dòng sông đến đây, chỉ muốn dùng âm khí này nuôi dưỡng hồn phách, không có ý định làm chuyện xấu.”
Hàn Hướng Nhu cười mỉa mai: “Vịt c.h.ế.t mà còn cứng miệng. Không định làm chuyện xấu sao lại nhập vào người ta?”“Chẳng phải là ta đói sao?” Nam quỷ cố gắng chỉ về phía bộ xương cừu nướng còn lại bên cạnh đống lửa: “Ta ở dưới sông ngửi thấy mùi thịt cừu nướng thơm quá không chịu được, đã c.h.ế.t mười mấy năm rồi chưa được ăn miếng nào, chỉ muốn mượn xác ăn vài miếng thịt cừu.”Hàn Hướng Nhu nhìn nó từ trên xuống dưới, thấy nó rụt rè, không giống như đang nói dối, âm khí trên người cũng rất bình thường, ném vào đám quỷ cũng không nổi bật. Con quỷ này cũng có chút khôn ngoan, thấy sắc mặt Hàn Hướng Nhu dịu đi, lập tức chắp tay cầu xin: “Ta thực sự không có ý hại người, đại sư xin ngươi rộng lượng tha cho ta một lần, ta hứa sẽ ngoan ngoãn ở lại dưới sông, không bao giờ ra ngoài nữa.”
“Ngươi tưởng ta quên chuyện ngươi muốn bóp cổ ta và kéo chân các cô gái à?” Hàn Hướng Nhu cười lạnh lùng: “Lúc này bất kể ngươi có sao hay không cũng không thể đi, đợi ta xử lý xong chuyện ở đây sẽ đưa ngươi xuống địa phủ, giờ ngươi ngoan ngoãn ở yên đó cho ta.”Nam quỷ ấp a ấp úng còn muốn nói gì đó nhưng Hàn Hướng Nhu không muốn nói chuyện với nó nữa, cô lấy ra ngọc thu hồn, nhét nam quỷ vào rồi bỏ vào túi.Nhìn Hàn Hướng Nhu nhẹ nhàng xử lý con quỷ nhập vào người mình, Lý Chấn Quốc nhìn cô với ánh mắt đầy sùng bái, nhìn dáng vẻ ấy, anh ta muốn lập tức thờ cô lên mà lạy vài cái, chắc chắn có thể bảo vệ gia đình bình an.
Hàn Hướng Nhu ngẩng đầu nhìn lên tầng hai, lúc này chỉ cần dùng mắt thường cũng có thể thấy âm khí trên tầng hai đặc quánh như màn sương đen, ước chừng số lượng quỷ không ít: “Đi nào, chúng ta đi gặp mấy con quỷ đó.”