Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 385
Cập nhật lúc: 2024-11-14 08:52:23
Lượt xem: 30
Chương 385:
Hàn Hướng Nhu vừa ăn vịt vừa cười nói: "Cái gì mà nghề tay trái, mình là người của môn phái chính thống, cậu nói cứ như mấy ông thầy bói trên cầu. Trương Hân cũng ở bên cạnh dùng sức gật đầu phụ họa: “Các cậu chưa thấy qua thủ đoạn của Nhu Nhu nhà chúng ta, Miêu nữ đó còn định thả rắn độc cắn người, nhưng Nhu Nhu chỉ cần dùng một ngón tay là con rắn xanh đã ngất xỉu rồi. Sau khi nghe danh Nhu Nhu, mặt mày cô ta tái mét, ngoan ngoãn nhận lỗi và không dám làm gì nữa, sợ Nhu Nhu phá hủy phép thuật của cô ta... “ Bốn người vừa nói vừa cười ăn uống hơn một tiếng đồng hồ. Khi tính tiền chuẩn bị rời đi, một người đàn ông đầu trọc ngồi bàn bên cạnh đứng dậy, ngượng ngùng nhỏ giọng hỏi: “Xin lỗi, tôi vừa nghe cuộc trò chuyện của các cô, tôi muốn hỏi vị đại sư này có biết bắt ma không?”
Hàn Hướng Nhu cười: “Đó là sở trường của tôi, nhưng giá cả cũng không rẻ đâu!”
Nghe vậy, người đàn ông đầu trọc thở phào nhẹ nhõm: “Cô yên tâm, chỉ cần chuyện được giải quyết thì tiền không thành vấn đề!”
Hàn Hướng Nhu trầm ngâm một lát rồi nói: “Anh cho tôi số điện thoại, ngày kia tôi mới có thể đến xem được, mấy ngày này tôi phải đi cùng bạn bè.”
TBC
Bọn Trương Hân nghe vậy thì sốt ruột kéo áo Hàn Hướng Nhu: “Không sao, chúng mình có thể đi cùng, chúng mình không sợ.”
Người đàn ông đầu trọc cũng gật đầu lia lịa: “Ba cô có thể đi cùng, không giấu gì đại sư, vì chuyện này mà tôi bạc hết cả đầu, ăn ngủ không yên.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-385.html.]
Hàn Hướng Nhụy liếc nhìn cái đầu trọc sáng lóa của anh ta, không hiểu sao anh ta lại bạc đầu được: “Vậy được, sáng mai tôi sẽ liên hệ với anh.”
Bốn cô gái trong ký túc xá đã tụ họp đầy đủ, ở nhà không đủ chỗ nên Trương Hân đã đặt một phòng ở khách sạn gần đó, trong phòng có hai giường rộng 1,8m, 4 cô gái vẫn có thể ở cùng nhau như ở trường.
Đã gần một năm sau khi tốt nghiệp mới gặp lại, 4 cô gái nằm cùng nhau ríu rít nói chuyện không ngớt, ngoài chuyện cuộc sống hiện tại của mỗi người, điều họ quan tâm nhất là những khả năng thần bí của Hàn Hướng Nhu. Trần Thần còn kéo Hàn Hướng Nhu xem bói cho mình, muốn biết khi nào mình có thể tìm được chân mệnh thiên tử của đời mình.Hàn Hướng Nhu nhìn tướng mặt của Trần Thần thì phì cười rồi gõ nhẹ lên mũi cô ấy: “Chân mệnh thiên tử của cậu không phải đã xuất hiện rồi sao? Nhìn tướng mặt thì đó là thanh mai trúc mã của cậu, cậu không biết sao?”Nghe vậy, Trần Thần sững người, mặt dần dần ửng hồng, vẻ mặt vui sướng không giấu được: “Sao có thể? Anh ấy chưa bao giờ nói thích mình mà?”Trương Hân lập tức ngồi dậy, vẻ mặt tò mò: “Là ai vậy? Cậu nói mau, để Hướng Nhu xem có phải người đó không?”
“Là anh hàng xóm lớn lên cùng mình, anh ấy đẹp trai, học giỏi, khi mình vào đại học thì anh ấy đi du học. Trong mắt mình, anh ấy là người toàn năng.” Trần Thần càng nói mặt càng đỏ, đôi mắt như chứa đầy sao lấp lánh: “Thật sự là anh ấy sao? Mình luôn nghĩ mình không xinh đẹp, không thông minh, chỉ là một con vịt xấu xí đi theo sau anh ấy.”Tĩnh Vũ ôm Trần Thần vào lòng, thân thiết nói: “Không được tự ti, cậu là người đáng yêu nhất, anh hàng xóm của cậu thích cậu chứng tỏ anh ấy có mắt nhìn tốt.”Trần Thần mím môi cười không nói gì, Hàn Hướng Nhu lấy bát tự của hai người, không cần bấm đốt tay đã hợp lại: “Trời sinh một đôi, hơn nữa tướng mạo của cậu đang rất vượng đào hoa, ước chừng anh hàng xóm của cậu sắp tỏ tình rồi.”Ba cô gái vui mừng kêu lên, Trần Thần ôm mặt phấn khích như muốn ngất đi. Vui đùa một lát, Trương Hân ôm lấy Hàn Hướng Nhu: “Nhu Nhu, khi nào chúng mình có thể uống rượu mừng của cậu đây?”
Hàn Hướng Nhu cười: “Còn chưa đến lúc, chuyện tình cảm là chuyện tự nhiên cứ như nước chảy thành sông, không cần quá vội vàng.”Bốn cô gái cười đùa đến nửa đêm, cho đến khi không chịu nổi nữa mới đi ngủ. Sáng 8 giờ, Hàn Hướng Nhu dậy rửa mặt rồi sắp xếp lại bùa chú của mình, bỏ những thứ thường dùng vào túi, sau đó mới gọi những người khác dậy.Khách sạn Trương Hân đặt là khách sạn 5 sao, bữa sáng rất phong phú, mấy người ăn no nê, anh đầu trọc cũng lái xe việt dã đến cửa khách sạn.Anh đầu trọc bước xuống từ xe việt dã, hai người đàn ông đi theo sau cũng xuống xe, nhìn vẻ mặt lo lắng của anh đầu trọc, hai người không nhịn được hỏi: “Đại ca, cô bé đó liệu có được không? Sợ là cô bé xem phim nhiều quá mà bốc phét!”
Anh đầu trọc rít một hơi thuốc: “Tao nghe cô bé đó nói có lý có tình, chắc không phải giả. Hơn nữa, đã mời mấy đại sư rồi mà không ăn thua, nếu lần này không được thì chỉ còn cách nhờ người tìm xem có cao nhân nào không.”Trong lúc nói chuyện, bốn người Hàn Hướng Nhụy bước ra khỏi khách sạn, anh đầu trọc lập tức dập tắt điếu thuốc, chạy tới cúi đầu chào: “Đại sư, chào buổi sáng!”