Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 358
Cập nhật lúc: 2024-11-14 08:20:44
Lượt xem: 41
Chương 358:
Đối mặt với Hàn Hướng Nhu pháp lực cao cường hơn mình dù cho Mặc Tiêu Trinh lại không tình nguyện thế nào cũng phải thành thật vâng lời người ta. Có điều khi nhớ tới nỗi chua xót của mình cô ta nhịn không được mà chảy nước mắt, thoạt nhìn vô cùng nhu nhược đáng thương.
Từ An Bình nhìn vợ ngồi dưới đất khóc nức nở thì đau lòng bỏ mặc mọi thứ, đi tên muốn đỡ cô ta dậy. Từ An Diễm ở bên cạnh tức giận trợn mắt, nổi giận đùng đùng hét lên: “Từ An Bình, anh có đầu óc không hả? Anh quên cô ta đã hại mẹ thành bộ dạng này ư? Từ An Bình đứng tại chỗ đan tay một cách túng túng, cố gắng biện bạch cho vợ mình: “Em đừng nói bậy, chị dâu em rất yếu đuối.”
Vừa dứt lời, hai chân của Mặc Tiểu Trinh đột nhiên biến thành đuôi rắn trước mắt mọi người, nó linh hoạt quét một vòng trên sàn nhà, dáng vẻ giống y hệt như mẹ Từ.
Từ An Bình cũng đi tới bên cạnh cô ta, thấy một màn này lại sợ c.h.ế.t khiếp bò trở lại, chỉ vào Mặc Tiểu Trinh mà kêu la om sòm: “Vợ, có phải em cũng bị nguyền rủa giống mẹ anh rồi hay không?”
Mặc Tiểu Trinh không để ý đến anh ta, cô ta ổn định cảm xúc rồi trả lời với giọng điệu ôn hòa: “Đại sư Hàn nói không sai, tôi là một con rắn tinh. 1000 năm trước vừa khéo có tiên nhân phi thăng, lúc đó tôi may mắn đi ngang qua, nuốt được một viên tiên thảo mà tiên nhân làm rơi mới mở ra linh trí và thông kinh mạch, từ đây bước lên con đường tu luyện. Yêu tinh chúng tôi tu luyện không có sư phụ hướng dẫn, tất cả đều dựa vào sự lĩnh hội và vận may của bản thân. Từ trước đến nay tôi luôn tu luyện một mình, cho đến 600 năm trước, tôi ra ngoài gặp được một con rắn yêu, mới xem như là có người bầu bạn.”
Pháp lực còn sót lại trên người Mặc Tiểu Trinh đã không còn che giấu được yêu khí nữa, gương mặt càng quyến rũ mê hoặc hơn trước kia. Từ An Bình ngã ngồi trong góc không chịu nổi cám dỗ là tiến về phía bên này, dường như muốn hỏi gì đó, lại không biết nên mở miệng như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-358.html.]
Cô ta quay đầu lại nhìn anh ta, giữa mi tâm không hề có chút lưu luyến nào, tựa như đang nhìn một người xa lạ. Trong lòng Từ An Bình đau xót, lặng lẽ rụt bàn tay đang vươn ra về, ngây ngốc nhìn sườn mặt của Mặc Tiểu Trinh.
“Vận may của anh ấy không tốt bằng tôi, mở linh trí tương đối muộn, lại cộng thêm linh khí trong trời đất càng ngày càng cạn kiệt và thiên tài địa bảo càng lúc càng hiếm thấy, cho nên tu vi vẫn luôn trì trệ không tăng lên. 100 năm trước, kiếp nạn của anh ấy đến, anh ấy đã tiêu hao hết linh khí toàn thân để lại con nối dõi cho tôi để tôi nhớ nhung.”
Vẻ mặt của Mặc Tiểu Trinh có chút đau thương: “Thiên Đạo hết sức khắc nghiệt với yêu, chúng tôi không những tu hành rất khó khăn, thế hệ sau bước lên con đường tu hành cũng càng khó khăn hơn. Tôi sinh được một ổ trứng rắn, tiêu tốn 30 năm mới ấp ra được 3 con rắn con, thế nhưng tụi nhỏ còn yếu hơn cả rắn bình thường.”
TBC
“Tôi hao tâm tổn sức nhiều năm tìm kiếm tiên thảo nuôi dưỡng chúng nó, khó khăn lắm mới nuôi tụi nó khỏe khoắn hơn chút ít, để cả 3 gắng gượng mở ra linh trí. Thế nhưng 3 con rắn con lại không có căn cốt tu luyện, tất cả đều dựa vào linh khí của bản thân tôi nuôi dưỡng và một ít dược liệu tôi tìm về mới sống được nhiều năm như thế. SÔng một ngày vào 20 năm trước, tôi ra ngoài hái dược liệu, đến khi phát hiện thì con tôi đã biến mất.”Hàn Hướng Nhu xoắn xuýt quay đầu lại hỏi mẹ Từ, ngập ngừng chỉ vào Mặc Tiểu Trinh: “Bà đã ăn con cô ấy à?”Lúc này mẹ Từ đã biến thành nửa thân rắn nghe đến ngơ ngác, thấy Hàn Hướng Nhu hỏi mình, bà ấy lập tức lắc đầu như trống bỏi: “Tôi không ăn mà? Tôi nào dám ăn thứ đó chứ?”
Mặc Tiểu Trinh nghe thấy lời này lập tức nổi giận, đuôi rắn trườn tới, cả người nhảy tót lên giường, phẫn nộ chất vấn: “Bà còn chối cãi à, lúc đó tôi đi theo khí tức của con tôi tìm tới, dù không thấy xương cốt của tụi nhỏ, sÔng trên người bà và chồng bà lại dính mùi của chúng nó.”Cô ta nheo mắt lại một cách nguy hiểm, đầu lưỡi chẻ 2 nhánh thè ra: “Chắc chắn là chồng bà g.i.ế.c con tôi, bà nấu tụi nhỏ thành đồ ăn.”Mẹ Từ trơ mắt nhìn đầu lưỡi của con dâu biến thành y hệt rắn, bà ấy hoảng sợ muốn di chuyển đuôi rắn, có điều làm thế nào cũng không điều khiển được mà chỉ có thể ngửa ra sau.
Ngôi nhà của gia đình họ Từ đã cũ, giường lại là loại giường gỗ bình thường nhất. Ngủ 1 người còn được, tuy nhiên hai con rắn cộng lại đã vượt qua sức nặng làm cái giường thật sự không chống đỡ nổi. Với lại, mẹ Từ liên tục nhích tới nhích lui, chẳng mấy chốc đã nghe “rắc” một tiếng, giường gỗ sập xuống.Từ An Diễm vội vàng dìu mẹ Từ sang bên cạnh, Từ An Bình với tâm trạng phức tạo cũng muốn đến đỡ vợ mình. Thế nhưng Mặc Tiểu Trinh vốn gả đến nhà họ Từ với mục đích trả thù, lúc này cô ta không giấu giếm gì nữa, lập tức ghét bỏ đẩy tay anh ta ra, lạnh lùng nhìn: “Đừng chạm vào tôi!”