Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 328
Cập nhật lúc: 2024-11-13 16:08:58
Lượt xem: 52
Chương 328:
10 giờ tối, hai người đi bộ từ khách sạn đến núi Đàm Tuyền. Khách sạn cách núi Đàm Tuyền không quá xa, cả hai đi được khoảng 20 phút đã trong thấy rất nhiều quỷ hồn tập hợp tại với nhau. Quỷ hồn nhiều đến nỗi khiến Hàn Hướng Nhu rất muốn mở quỷ môn tiễn hết bọn chúng vào.
Dù Cố Bách Nhiên biết một vài quỷ hồnsẽ nán lại ở chốn nhân gian, chẳng quaanh tưởng rằng phần lớn đều vô thức bị mắc kẹt ở nơi nào đó giống như những âm hồn thôn dân và chiến sĩ kia. Cho nêun anh cảm thấy hết sức kinh ngạc khi nhìn thấy nhiều quỷ hồn bình thường têu tổng ở thế gian như vậy, không nhịn được hỏi: “Theo lẽ thường, người c.h.ế.t rồi sẽ có âm sai đến đón đi, trừ những quỷ hồn bị địa tinh trói buộc và có chấp niệm sâu sắc trở thành lệ quỷ ra thì tất cả đều phải trở về âm phủ.
TBC
Mặc dù có một số là c.h.ế.t thay hoặc là sinh hồn bất ngờ rời khỏi thân thể mà chết, tuy nhiên xác suất này rất thấp, vậy túc quỷ sai bắt người gặp phải cũng sẽ khóa lại mà. Sao bây giờ lại có nhiều cô hồn dã quỷ du đãng bên ngoài thế chứ?
Có phải chỗ nào xảy ra vấn đề không?” Vương Ủy nhẹ nhàng bay tới từ phía sau, nghe thấy hai người nói chuyện bèn xen mồm vào: “Ngày đó tôi nghe một con quỷ gì nói, hiện tại số lượng âm sai khóa hồn rất ít, có một bộ phận quỷ hồn rất lớn được nán lại nhân gian. Con quỷ dẫn tôi vào chợ quỷ lần trước đã c.h.ế.t được 7 năm, đến bây giờ vẫn chưa có quỷ sai tới dẫn đi.”
Hàn Hướng Nhu trầm mặc, gần đây những chuyện cô chạm trán đều có liên quan đến âm phủ. Nghe nói việc sử dụng tàn tích của quan ấn âm phủ để nuôi lệ quỷ hãm hại mạng người là do “đại nhân” gì đó sai khiến. Ở trong ảo cảnh số 1 của núi Lông Hổ còn phát hiện một “Vương” bị xóa bỏ tu vi phong ấn ở đó, thậm chí “Vĩnh Sinh giáo” cướp tuổi thọ người khác cũng có bóng dáng của âm phủ. Lần trước lúc so tài huyền học, ngay cả chưởng môn Trương của núi Lông Hổ cũng từng hỏi Hàn Hướng Nhu có phương thức liên lạc với âm phủ hay không. Hiện giờ toàn bộ giới huyền học đều đang suy đoán rốt cuộc âm phủ đã xảy ra chuyện gì? Có ảnh hưởng đến trật tự bình thường của dương gian hay không?
Cô cũng từng âm thầm hỏi Tổ sư gia, đến cùng “Vương” mặc đồ đen trong ảo cảnh kia là ai? Thế nhưng Tổ sư gia chỉ trả lời một câu không quen hời hợt rồi đuổi cô đi. Lần đầu Hàn Hướng Nhu không dám hỏi nhiều, lần thứ 2 cô không nhịn được vạch trần lời nói dối của ông ấy: “Tên Vương đó gọi tên ngài, hơn nữa là ngài đã thả hắn đi.”
Tổ sư gia ngang ngược đáp trả: “Người biết ta nhiều lắm, 1000 năm trước toàn bộ giới huyền học đều biết tên ta, 1000 năm sau chẳng phải vẫn còn truyền thuyết về ta ư?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-328.html.]
Mặc dù Hàn Hướng Nhu không biết Tổ sư gia thật sự không quen biết hay là đang giấu giếm cái gì, sÔng có một điều có thể thấy rõ được, ông ấy cũng không định nhúng tay vào chuyện của âm phủ.
Âm hồn ở đây quá nhiều, hai người và một quỷ thảo luận chuyện riêng, sợ bị mấy con quỷ khác nghe được. May mà bọn họ chờ không quá lâu, vị quản lý Hắc kia đã lặng lẽ xuất hiện, ra sức gõ gậy quát lên: “Tất cả xếp hàng rồi mới mở cửa!”
Hàn Hướng Nhu và Cố Bách Nhiên cũng chen vào trong đội ngũ, bởi vì âm khí trên người cả hai rất dày nên không ai phát hiện ra khác thường gì. Khi kim đồng hồ đeo tay chỉ vào hướng 11 giờ, cô bỗng nhiên cảm nhận được không khí nhẹ nhàng ngưng đọng lại. Tuy nhiên lúc này quản lý Hắc giơ gậy lên, một cánh cửa đột ngột xuất hiện trên vách núi.
Hàn Hướng Nhu đi theo đội ngũ tiến về trước, lúc bước vào cửa, cô cảm nhận được hơi thở thay đổi. Bấy giờ cô mới nhận ra cánh cửa lớn này không chỉ có một kết giới, còn có tác dụng tương tự như trận truyền tống, quỷ vào trong sẽ bị đưa đến một nơi khác. Chẳng qua tất cả quỷ đều bị thứ mới lạ ở bên trong thu hút, cộng thêm quay đầu lại có thể thấy cánh cửa kia nên hầu như không có con quỷ nào phát hiện ra chuyện này.
Vương Uy đến đây lần thứ 2, rất quen thuộc nơi này. Mặc dù lần này cậu ta đến với suy nghĩ cứu sư muội, có điều cũng mang theo không ít tiền vàng mã, xem xem có thể bớt thời gian mua đồ mà mình vừa ý lần trước hay không. Cậu ta đi bên cạnh Hàn Hướng Nhu, chỉ vào cửa hàng 2 bên nói: “Cửa hàng cố định 2 bên có khoảng 50 đến 60 nhà, đi từ đây tới cuối là có thể thấy một căn nhà lá, nộp tiền là có thể lùi về phía sau bày sạp hàng.”
Khóe miệng của cô nhếch lên: “Đi, chúng ta cũng bày một sạp hàng nào.”