Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 318
Cập nhật lúc: 2024-11-13 15:45:56
Lượt xem: 80
Chương 318:
Hàn Hướng Nhu lắc đầu nói: “Mười triệu này không cần giữ lại, anh giúp em quyên hết ra ngoài đi.” Hàn Thịnh Vĩ lập tức ngây ngẩn cả người, trước kia sau mỗi lần nhận việc Hàn Hướng Nhu cũng thường quyên góp một phần thù lao ra ngoài, nhưng đây là lần đầu tiên cô yêu cần quyên góp hết tất cả.
Hàn Thịnh Vĩ nhìn sắc mặt Hàn Hướng Nhu hơi rầu rĩ cũng không hỏi nhiều, anh duỗi tay ra nhận lấy chỉ phiếu hỏi: “Em muốn quyên tới chỗ nào?” Hàn Hướng Nhu nhẹ nhàng nói: “Tu sửa nghĩa trang liệt sĩ, trợ cấp cho lính kháng chiến lớn tuổi, xây viện dưỡng lão cho bọn họ hay sao cũng được, chỉ cần dùng tiền cho các binh tính già là được. Quay đầu lại anh chuẩn bị thêm cho em vài thứ, em chọn ngày làm một tràng pháp sự cho bọn họ, người đã nhập luân hồi có thể gia tăng âm đức, nếu còn lưu lại nhân gian thì nhờ đó siêu độ, đây cũng xem như là một chuyện công đức.”
Hàn Thịnh Vĩ vừa thấy biểu cảm trên mặt Hàn Hướng Nhu lập tức hiểu ra chuyện hôm qua có liên quan tới lính kháng chiến năm xưa. Tuy thoạt nhìn cô là người qua loa, lúc bắt quỷ yêu cũng dùng biện pháp đơn giản thô bạo, nhưng trong lòng cô lại vô cùng mềm mại cảm tính, bằng không phái Thiên Nhất cũng sẽ không thu nhận ba quỷ tu vào ở.
“Việc này em gái cứ yên tâm, anh trai sẽ làm thật xinh đẹp cho em.” Hàn Thịnh Vĩ xoa đầu Hàn Hướng Nhu, chiều chuộng nhìn cô: “Anh sẽ theo dõi hướng đi của số tiền này, đảm bảo không lãng phí bất kỳ một đồng nào.”
Hàn Hướng Nhu dùng khuỷu tay chọt chọt cạnh sườn Hàn Thịnh Vĩ, cảm kích nói: “Cảm ơn anh, tổng quản đại nhân.”
Ra khỏi phòng Hàn Thịnh Vĩ Hàn Hướng Nhu đi tới phòng của Hoa Điềm Điềm và Hàn Nguyệt, lúc này hai quỷ một lớn một nhỏ vừa mới tu luyện xong , đang ngồi trên sô pha vừa ăn hạt dẻ rang vừa xem phim ma.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-318.html.]
Hàn Hướng Nhu bước vào đúng ngay cảnh nữ quỷ Sadako bò từ trong TV ra, đôi mắt đáng sợ lộ ra dưới mái tóc dài nhìn chằm chằm về phía trước, Hoa Điềm Điềm và Hàn Nguyệt bị một màn này hù sợ rớt cả hạt dẻ trên tay, ôm nhau a a a a la to: “Sợ quá đi!”
Hàn Hướng Nhu cạn lời nhìn hai người, duỗi tay lấy bùa thu hồn trong túi ra nhẹ nhàng run lên kéo nữ quỷ mang về từ công trường tối hôm qua ra khỏi TV. Hàn Nguyệt cúi đầu vừa lúc đối diện nhìn nhau với nữ quỷ một cái, cô bé hết hồn nhảy tọt vào trong lòng Hoa Điềm Điềm, ôm cổ cô ấy không buông tay: “Chị ơi, có quỷ kìa a a a a!”
Nữ quỷ ngớ người nhìn Hàn Nguyệt: “Chẳng phải nhóc cũng là quỷ à?”
Tiếng hét chói tai của Hàn Nguyệt bị nghẹn trong cổ họng, cái tay ôm cổ Hoa Điềm Điềm của cô bé cũng từ từ rút về, sau đó giả vờ tự nhiên sửa sửa lại tóc tai, rồi quay đầu lại nở một nụ cười ngoan ngoãn với Hàn Hướng Nhu: “Chào chị, chị là đệ tử mới sao?”“Đệ tử?” Nữ quỷ lắc đầu không hiểu ra sao: “Tên tôi không phải là đệ tử, tên tôi là Thịnh Tiểu Cúc.”Hàn Hướng Nhu đi tới sờ tóc Hàn Nguyệt, đưa cho cô bé một cây kẹo que: “Thịnh Tiểu Cúc đã c.h.ế.t ba mươi năm, vẫn luôn bị nhốt chưa ra ngoài bao giờ, trước khi đầu thai cô ấy muốn ngắm nhìn thế giới hiện tại. Hai người từ lúc về Lâm Hải với chị cũng chưa từng ra ngoài, dẫn theo cô ấy ra ngoài chơi một vòng đi, xem như nghỉ phép.”
Hàn Nguyệt nhét kẹo que vào miệng ngoan ngoãn hỏi: “Có cần gọi đại sư huynh tới bảo vệ chúng ta không?”Hoa Điềm Điềm phất tay cười tủm tỉm nói: “Ba cô gái chúng ta ra ngoài chơi, không mang theo anh ta.”“Chú ý an toàn, có thể chơi thêm mấy ngày.” Hàn Hướng Nhu đưa một ít bùa chú cho Hoa Điềm Điềm, tiện tay đưa cho cô ấy cả người giấy nhỏ hút tinh huyết của cô: “Có việc gì bảo người giấy nhỏ báo cho tôi là được.”
Hoa Điềm Điềm kích động cất bùa chú đi, nhảy khỏi sô pha chui xuống đáy giường lôi một cái va li to ra, vừa mở ra thì thấy bên trong toàn là tiền giấy. Thịnh Tiểu Cúc giật mình mở to mắt nhìn, hâm mộ đến chảy cả nước miếng: “Các cô giàu thật đó.”Hoa Điềm Điềm kiêu ngạo ngẩng đầu lên: “Đương nhiên, chúng tôi là quỷ có môn phái đàng hoàng mà.” Nói đoạn Hoa Điềm Điềm rút hai xấp tiền giấy từ va ly ra đưa cho Thịnh Tiểu Cúc bảo cô ấy thích xài sao thì xài, số còn lại một nửa Hoa Điềm Điềm bỏ vào cặp sách của Hàn Nguyệt cho cô bé đeo lưng, một nửa thì cất vào túi xách của mình. Cô ấy sợ Hàn Nguyệt tiếc không dám xài tiền, còn cố ý dặn dò: “Em muốn mua gì thì nói cho chị, chị mua cho em.”Ba quỷ vẫy tay chào tạm biệt Hàn Hướng Nhu rồi vui vẻ bay ra ngoài, biến mất trong màn đêm. Thịnh Tiểu Cúc tuy c.h.ế.t nhiều năm nhưng cô ấy chưa từng thấy thế giới bên ngoài ngày nào, phát hiện bên ngoài đèn xe như nước cô ấy hơi sợ hãi túm lấy quần áo Hoa Điềm Điềm, nhút nhát hỏi: “Chúng ta đi đâu vậy?”