Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 30
Cập nhật lúc: 2024-11-07 09:01:39
Lượt xem: 142
Chương 30:
Nhóm Mã Tấn thấy Hàn Hướng Nhu đưa mấy thôn dân đó trở về liền bị dọa sợ đến mức tất cả đều nhảy lên, nhưng bọn họ lại nhớ rõ là Hàn Hướng Nhu nói không thể ra khỏi vòng tròn nên lập tức không biết làm thế nào cho phải. Chờ đến khi Hàn Hướng Nhu đưa những người đó đến gần, Mã Tấn mới thấy rõ tình huống của những người đó thì kinh ngạc, ánh mắt nhìn Hàn Hướng Nhu không còn giống như trước nữa: Cô nàng này quá trâu bò, ấy vậy mà thật sự dám đem quái vật lột da làm nhân viên phục vụ, trái tim cần phải lớn đến mức nào đây.
Gan lớn Hàn Hướng Nhu chỉ huy người dân trong thôn bày biện giá nướng BBQ xong lại sai bảo bọn chúng đi nâng một cái bàn ra để nguyên liệu nấu ăn lên trên bàn.
“Ô kìa, mọi người đừng đứng ngẩn người ở đó chứ, tôi cầm ít thịt tươi và hải sản lại đây rồi, các vị tự mình nướng đi.” Hàn Hướng Nhu vẫy vẫy tay với mọi người: “Hôm nay chúng ta nướng BBQ ăn bữa trưa ở đây, nếu nguyên liệu nấu ăn không đủ tôi lại trở về lấy, có lẽ buổi tối không ai nấu cơm cho chúng ta đâu.”
Tuy bụng Mã Tấn rất đói nhưng cậu ta càng sợ thôn dân hơn, tình cảnh bạn mình bị lột da vừa rồi vẫn còn hiện rõ trước mắt, dù cậu ta có mượn một trăm lá gan thì cậu ta cũng không dám đi qua. Nhìn thấy nhóm thư ký Trần Lâm và nhóm năm người lão Đàm bắt đầu đi ra ngoài thì tức khắc cậu ta bị dọa đến chảy nước mắt: “Đại sư, tôi sợ quá!”
Hàn Hướng Nhu nhìn năm người dân với vẻ mặt ghét bỏ: “Các người nhìn các người xem chỉ biết đi dọa người ta, chúng tôi đang yên đang lành, ấy vậy mà cũng không chịu cho chúng tôi nghỉ ngơi.”
Năm tên thôn dân không ai dám lên tiếng, bọn chúng nhìn chằm chằm vào các hạt châu đang quay mòng mòng vây quanh bọn chúng, sợ chính mình không đuổi kịp liền bị hạt châu trực tiếp c.h.é.m thành bụi.
“Các cậu lại đây đi, tôi dẫn mấy người này qua bên kia tâm sự.” Hàn Hướng Nhu vẫy vẫy tay với Mã Tấn rồi xoay người mang theo năm thôn dân đi về bên kia.
Trên bờ cát, nơi râm mát không nhiều lắm, ngoại trừ ô che nắng này thì ngoài 50m có một khu rừng cọ. Hàn Hướng Nhu đi qua đó tìm một bóng cây rồi ngồi xuống, tiện tay nắm hạt cát, vừa đùa nghịch vừa nhìn bọn chúng: “Tôi có mấy vấn đề muốn hỏi các người một chút, nếu có thể trả lời được thì tôi sẽ đưa các người đi địa phủ đầu thai. Sau khi vào địa phủ tuy các người bị phạt nhưng về sau chuyển thế là có thể thoát khỏi cuộc sống người không ra người quỷ không ra quỷ này.”
Ba nữ nhân viên phục vụ liếc nhìn nhau, sau đó quay đầu lại nhìn về một thôn dân ở trong đó rồi gọi một tiếng: “Chú Khuê.”
“Đừng nghe cô ta lừa các cháu.” Bỗng nhiên Lão Khuê nổi giận: “Người trong thôn chúng ta khi c.h.ế.t đi thì hồn phách sẽ biến mất cùng với thi thể, căn bản không có kiếp sau gì hết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-30.html.]
Hàn Hướng Nhu lấy ra lá bùa đã chuẩn bị tốt từ tối hôm qua rồi bày ra một kết giới, lấy kính bát quái làm mắt trận bao trùm mọi người ở bên trong, tâm bình khí hòa uy hiếp: “Các người nghe tôi nói thì có lẽ còn có một đường sống, nỗ lực còn có thể đua được kiếp sau. Nếu cự tuyệt thì tôi đây cũng không có gì để nói, hiện lại có thể cho linh hồn và t.h.i t.h.ể của các người biến mất cùng nhau.” Cô nhìn biểu cảm vặn vẹo của Lão Khuê mà không nhịn được cười khẽ: “Các người sẽ không cảm thấy tôi thả các người đi để cho các người tiếp tục hại người chứ?”
Hàn Hướng Nhu vừa nói xong thì các hạt châu Lôi Kích Mộc cực kỳ phối hợp phóng ra một tia lôi điện dọa ba ả nhân viên phục vụ mềm chân nằm liệt trên mặt đất khóc lóc ôm lấy chân của Lão Khuê: “Chú Khuê, chúng cháu không muốn chết.”
Hàn Hướng Nhu cười lạnh một tiếng rồi duỗi tay ra nhéo mặt ả một cái: “Chỉ tiếc, cô gái bị cô lột da cũng muốn như vậy.” Ném mẩu da bị véo xuống sang một bên, Hàn Hướng Nhu lấy khăn ướt xoa xoa tay rồi nói rất lạnh lùng: “Nói thật, loại quái vật hại tính mạng không biết bao nhiêu người giống các người tôi càng hy vọng nhìn thấy các người hồn phi phách tán. Nếu không phải tôi muốn biết tổ thần của các người rốt cuộc là thứ gì thì các người cho rằng hiện tại các người sẽ đứng ở chỗ này được sao?”
Lão Khuê nghe xong những câu này thì bình tĩnh lại, lão lấy một điếu thuốc từ trong túi ra nhét vào miệng, hút được một nửa thì hình như đã hạ được quyết tâm, lão dập tắt điếu thuốc rồi ném ở bờ cát, ngẩng đầu lên với vẻ mặt quyết liệt: “Tôi có thể nói nhưng tôi không biết có thể nói nhiều hay ít, tổ thần sẽ không trơ mắt nhìn chúng tôi tiết lộ bí mật trong tộc đâu.”
TBC
Hàn Hướng Nhu cũng biết tình huống này, lúc trước ả lễ tân vốn định nói ra bí mật của đảo Hải Thần ở lâu đài cổ nhưng vừa mới mở miệng đã bị một tia sáng đỏ đánh chết, còn nổ thành thịt nát. Cho nên hôm nay cô mới bày ra kết giới và sử dụng kinh bát quái làm mắt trận để phòng ngừa chuyện này tiếp tục phát sinh.
“Ông chỉ lo nói là được.” Hàn Hướng Nhu cực kỳ yên tâm đối với kết giới mình đã bày ra, có bát quái trận của Thiên Nhất Phái làm mắt trận thì cho dù quỷ tướng tới cũng không phá vỡ được kết giới của cô.
“Thực ra tên đảo Hải Thần là chính trong thôn tự đặt, người ở bên ngoài đều gọi nơi này của chúng tôi là đảo Viễn Độ, nghe nói hơn ba trăm năm trước có một nhóm thủy sư sau khi bị đánh bại trôi dạt tới tiểu đảo này nên bởi vậy mới có cái tên đó.” Lão Khuê nhìn sương mù dày đặc trên biển rồi chậm rãi nói về bí mật ẩn sâu 300 năm của đảo Viễn Độ: “Kỳ thật không phải bọn họ không muốn trở về mà là không thể quay về.”
Hơn 300 năm trước, hải tặc ở hải vực Lâm Hải rất càn rỡ, thủy sư Lâm Hải chỉ huy chiến thuyền ra biển đón đánh hải tặc, tuy nhân số hải tặc ít nhưng quen thuộc vùng biển, hơn nữa thuyền nhỏ linh hoạt, dùng lửa vây công thủy sư và g.i.ế.c hơn phân nửa binh lính. Mắt thấy toàn quân thủy sư bị diệt đến nơi thì bỗng nhiên trên biển xuất hiện sương mù dày đặc, binh lính ngất đi, về sau tỉnh lại thì phát hiện chính mình đang ở trên một đảo nhỏ xinh đẹp, một nhóm phụ nữ xinh đẹp vây quanh bọn họ và nói Hải Thần đã cứu bọn họ.
Ở quê hương binh lính đều có vợ con, cho dù những cô gái này thật xinh đẹp nhưng bọn họ cũng không tính toán sẽ dừng chân lại mà vẫn luôn nghĩ đến chế tạo thuyền để về nhà. Nhưng sương mù trên biển dày đặc không tiêu tan, có người thử ra biển, còn chưa ra khỏi 100m đã bị sương mù dày đặc cắn nuốt, chỉ để lại một chiếc thuyền nhỏ dập dềnh trên biển. Tất cả binh lính cũng không dám nhắc đến chuyện về nhà nữa, bọn họ cưới những cô gái ở trên đảo này và trải qua cuộc sống nam cày nữ dệt. Thực ra nếu có thể sinh hoạt cả đời như vậy cũng rất hạnh phúc, nhưng mới qua mấy năm thì bỗng nhiên bọn họ phát hiện chính mình bắt đầu già đi nhanh chóng, lúc này phụ nữ trong nhà mới nói cho bọn họ biết Hải Thần có một thuật pháp có thể làm cho bọn họ biến thành người trẻ tuổi lần nữa.
“Đổi da?” Nghe thấy thế, Hàn Hướng Nhu không nhịn được cắm một câu.