Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 290
Cập nhật lúc: 2024-11-12 14:10:07
Lượt xem: 55
Chương 290:
Cô ta dường như lo lắng đến hình tượng của mình trước mặt Hàn Thịnh Vĩ. Mặc dù đáng vẻ vẫn có chút không cam lòng, xong cô ta không nhắc đến chuyện đòi tài sản, vì cô ta cũng biết bản thân vô lý.
Hai người trò chuyện khoảng 1 tiếng, Hàn Thịnh Vĩ lấy tiền nhờ y tá đi mua chút hoành thánh và đồ ăn vặt về cho Tằng Nhược Nhược. Cô ta đoán anh định đi, trong lòng lập tức cảm thấy vắng vẻ ấp úng hỏi: “Em vẫn chưa biết nên gọi anh như thế nào? Lần này nhờ có anh cứu em, em nằm viện cũng là nhờ anh trả tiền giúp, anh có thể cho em số điện thoại không ạ? Em sẽ bảo cha em trả tiền lại cho anh.”
Hàn Thịnh Vĩ cũng không muốn đưa số điện thoại cho cô ta, từ trước đến giờ anh luôn tránh xa loại con gái lòng dạ ác độc vừa có chút ngu xuẩn này, một khi dính vào sẽ là phiền phức vô tận. Anh dùng ngón tay sờ sờ trán, cười ha ha: “Không cần đâu, cũng chăng tốn bao nhiêu tiền mà.” Tằng Nhược Nhược lập tức đáp lại: “Cha em có tiền, cần trả thì cứ để ông ta trả.”
Lúc Hàn Thịnh Vĩ không biết nên nói gì cho tốt, bỗng nhiên có người đẩy cửa ra tiến vào, vội vã nói: “Tằng Nhược Nhược mau đi theo tôi rời khỏi đây.” Hắn ta vừa nới vừa định đi qua rút kim truyền ra cho cô ta.
Hàn Thịnh Vĩ đau khổ ở nơi này hơn 1 tiếng chính là đề phòng người của tà giáo mang cô ta đi, vừa thấy người này quả nhiên xuất hiện, lập tức tiến lên trước ngăn cản: “Cô ấy bị thương rất nặng, bây giờ không thể rời khỏi bệnh viện.”
Lý Thiên Minh luôn hết sức ngông cuồng vì ỷ vào bản lĩnh xưa này của mình, hắn ta thấy một thằng nhóc trẻ tuổi cũng dám ngăn cản mình bèn đưa tay đẩy đối phương ra ngay tức thì. Tằng Nhược Nhược thấy thế liền vội vàng ngồi dậy, gấp rút nói: “Đường chủ Lý, có lời thì nói đàng hoàng đừng ra tay, là anh ấy đã cứu tôi lúc tôi ngất xỉu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-290.html.]
Hắn ta trợn mắt: “Đã là lúc nào rồi mà cô còn ở đây mơ mộng giữa ban ngày hả? Cô không biết rốt cuộc tại sao mình ngất xỉu ư? Mau chóng rút kim ra, đừng lãng phí thời gian nữa!”
Tằng Nhược Nhược thấy gương mặt sa sầm của Lý Thiên Minh, lúc này mới muộn màng nhận ra chuyện có chút nghiêm trọng, vội vã ngồi bật dậy bắt đầu xé băng dính trên tay ra. Hàn Thịnh Vĩ thấy thế, vừa ngăn cản Lý Thiên Minh vừa cố gắng hòa hoãn giọng an ủi cô ta: “Sắp truyền xong rồi, cũng không lâu nữa, cho dù em muốn đi cũng phải báo một tiếng với bệnh viện chứ.”
Lý Thiên Minh thấy Hàn Thịnh Vĩ luôn đối nghịch với mình, bèn vung tay lên ném 2 con lệ quỷ toàn thân đầy m.á.u từ trong tay áo ra. Anh không ngờ người của tà giáo lại vô lý như thế, vậy mà một lời không hợp là thả quỷ, lập tức lùi về sau 2 bước cầm lấy cây đuốc dựng bên tường đánh tới. Hàn Thịnh Vĩ nhập môn cũng được mấy tháng rồi, mặc dù thiên phú bình thường, sÔng lại hơn hẳn ở chỗ côn pháp khéo léo được Tổ sư gia cho. Cộng thêm cây đuốc được luyện thành từ Kích Mộc, có sức mạnh khắc chế trời sinh với vật âm. Vì thế 2 con lệ quỷ kia hoàn toàn không chiếm được lợi thế, hai bên giằng co không ngừng nghỉ.
Lý Thiên Minh vốn tưởng sẽ dọa Hàn Thịnh Vĩ sợ tè ra quần không khỏi sửng sốt: “Mày là thiên sư!”
TBC
Sắc mặt của Tằng Nhược Nhược thay đổi, gấp rút rút kim truyền ra, Hàn Thịnh Vĩ muốn ngăn cô ta lại bị 2 con lệ quỷ cản đường. Nếu dùng bùa thì sợ làm phiền đến những bệnh nhân khác, cho nên anh chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người rời đi.Lý Thiên Minh kéo Tằng Nhược Nhược đến bãi đỗ xe, cho đến khi lái xe ra khỏi bệnh viện mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn ta nhìn cô ta với vẻ mặt bất thiện, lạnh lùng hỏi: “Cô có tiết lộ chuyện của Thiên Phật giáo chúng ta cho đối phương không?”Sắc mặt của Tằng Nhược Nhược tái xám, lắc đầu khàn giọng nói: “Anh ấy chỉ hỏi chuyện trong nhà tôi.”“Đồ không có đầu óc!” Hắn ta nổi giận nói: “Lúc cô bị trận pháp cắn trả thì nên ý thức được tầm nghiêm trọng của chuyện này, lại còn có lòng dạ yêu đương, cần loại tín đồ như cô có ích gì nữa?”
Tằng Nhược Nhược dường như cũng không sợ Lý Thiên Minh, ngược lại nhìn hắn ta với vẻ mặt lạnh nhạt: “Có loại tín đồ như tôi thì ông mới lấy được 30% gia sản của Tằng Hiền Lương, ông nói xem tôi có ích hay không?”Lý Thiên Minh bị một lời nói của cô vặn lại, nét mặt có chút nổi cáu: “Ai biết chuyện 30% gia sản có thành công hay không? Thuật pháp cao siêu như vậy của chúng ta bị người ta phá hỏng rồi, không ngờ bên cạnh Tằng Hiền Lương vẫn có người tài giỏi như thế.”