Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 268
Cập nhật lúc: 2024-11-11 13:35:38
Lượt xem: 67
Chương 268:
Lại còn phát sóng trực tiếp nữa cơ à? Hàn Hướng Nhu tưởng tượng ra cảnh trên TV chiếu cô đeo
đầy dải băng chéo đứng lĩnh thưởng mà không khỏi rùng mình một cái, đây rốt cuộc tà chuyện
tốt ai gây ra thế?
Lúc này, Trương Chiêu Dục mới thẩm vấn xong vụ án thị trấn Tỉnh Môn bước ra khỏi phòng
thẩm vấn, giơ tay đoạt lấy cốc cà phê Lý Đại Đông mới mua về, vừa mở nắp cốc vừa nói: “Lần
trước nộp đơn xin khen thưởng cho đạo hữu Hàn có được phê duyệt không?” “Đều được duyệt
rồi ạ.“ Lý Đại Đông nhón một miếng gà rán ném vào miệng, hơi lo lắng hỏi: “Nhưng mà anh cả
à, anh cảm thấy đạo hữu Hàn liệu có vui mừng không?”
“Chắc chắn phải vui chứ.” Trương Chiêu Dục thành thật nói: “Đây là chuyện nở mày nở mặt,
cực kỳ tốt đấy. Cả nước có bao nhiêu là đệ tử huyền môn, mấy người được chính phủ khen ngợi
đâu hả, cậu nói có đúng không?”
Lý Đại Đông chần chờ một lúc không dám lên tiếng. Đúng lúc này, điện thoại của Trương Chiêu
Dục réo vang, anh ta đặt cốc cà phê xuống bàn, móc điện thoại trong túi quần ra xem màn hình
rồi lập tức mỉm cười: “Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến, đạo hữu Hàn gọi điện đây này.”
Lý Đại Đông nghe vậy bèn bưng cốc cà phê của mình chạy biến, lúc gần đi vẫn không quên dặn
dò: “Anh cả, anh tuyệt đối đừng nói ra chuyện người viết báo cáo đề cử cô ấy là tôi nhé.”
Trương Chiêu Dục khó hiểu nhìn Lý Đại Đông chạy nhanh như có lửa đốt mông, lắc đầu rồi
nghe điện thoại: “Alo, đạo hữu Hàn đấy à.”
Hàn Hướng Nhu nghiến răng: “Trưởng phòng Trương, anh đang bận rộn gì thế?”
“À, tôi vừa thẩm vấn xong vụ án thị trấn Tinh Môn.” Trương Chiêu Dục ngồi xuống ghế của Lý
Đại Đông, bắt đầu líu lo không ngừng giới thiệu tình tiết vụ án: “Bảy năm trước, Trương Thành
Dương được chẩn đoán mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối, không cần giai đoạn trị liệu bằng hóa
chất mà bị bác sĩ tuyên án tử hình luôn. Trương Thành Dương tự biết mình không sống được bao
lâu nữa nên quyết định giao công ty cho con trai cả, con trai nhỏ chỉ có cổ phần mà không được
quyền quản lý. Chưa đầy vài ngày sau khi ông ta ra quyết định ấy, con trai nhỏ của Trương
Thành Dương, Trương Khải nói có một môn phái tên là Vĩnh Sinh giáo có thể kéo dài tuổi thọ
cho Trương Thành Dương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-268.html.]
Hàn Hướng Nhu bị thu hút bởi tình tiết vụ án, quên mất mục đích mình tìm Trương Chiêu Dục,
thuận miệng hỏi: “Vĩnh Sinh giáo à? Sao tôi lại chưa từng nghe nói đến nhỉ?”
Trương Chiêu Dục nhấp một ngụm cà phê rồi nói: “Đây đều là những tổ chức tà giáo, ngụy trang
làm việc thiện nhưng sau lưng lại hãm hại người khác. Bọn chúng lựa chọn tín đồ cực kỳ nghiêm
ngặt, hầu hết đều là những người nhiều tiền mà thiếu mạng để tiêu như Trương Thành Dương.
Căn cứ theo lời khai báo của hai kẻ tà tu, Cục điều tra sự kiện linh dị đã điều người tới tấn công
bất ngờ vào đại bản doanh của bọn chúng. Ngoại trừ giáo chủ Vĩnh Sinh giáo Trần Hạc Niên đã
TBC
đào thoát, tất cả thành viên đều bị hốt gọn một mẻ. Dựa theo ghi chép trong sổ sách của bọn
chúng, Vĩnh Sinh giáo đã thành lập 10 năm, kéo dài tuổi thọ cho ít nhất là 123 người, người bị
lừa lấy tuổi thọ nhiều đếm không xuể.”Hàn Hướng Nhu nhíu mày, khó hiểu hỏi: “Biện pháp đoạt
tuổi thọ này vẫn luôn là cấm thuật và đã thất truyền từ 200 năm trước. Vĩnh Sinh giáo học được
tà thuật ấy từ chỗ nào vậy?”
“Không biết.” Trương Chiêu Dục cũng cảm thấy hơi đau đầu: “Theo lời khai của tà tu trong
Vĩnh Sinh giáo, bọn họ đều học thuật pháp từ giáo chủ Trần Hạc Niên. Ngoại trừ việc sai khiến
bọn họ kiếm tiền từ những người muốn kéo dài tính mạng, những chuyện khác ông ta rất ít khi
bàn giao với họ. Chúng tôi đoán rằng cái tên Trần Hạc Niên có thể là giả, chúng tôi đã điều tra
tất cả những người có tên Trần Hạc Niên trong nước nhưng không ai là giáo chủ của Vĩnh Sinh
giáo cả.”Bởi vì tình tiết vụ án lần này thật sự quá ác liệt nên không cần Trương Chiêu Dục xin
tiền thưởng thay Hàn Hướng Nhu, tổng bộ đã trực tiếp phê duyệt luôn, số tiền cao tới mức khiến
Trương Chiêu Dục muốn từ chức ngay tắp lự. Nếu không phải vì thân phận công chức và mệnh
lệnh của gia tộc thì anh ta cực kỳ muốn nhảy việc đi ăn máng khác, tới làm đệ tử của phái Thiên
Nhất. Ít ra thì phái Thiên Nhất nhà người ta đều dùng bùa chú cực phẩm, nào giống bọn họ,
muốn dùng bùa chú cao cấp cũng phải xin phê duyệt mới được.
Trong đầu Hàn Hướng Nhu chỉ toàn là chuyện của Vĩnh Sinh giáo, chờ đến khi cúp máy cũng
chẳng nhớ ra mục đích mình gọi điện thoại cho Trương Chiêu Dục. Cho tới trước khi tan làm
ngày hôm đó, Trần Lâm cầm tờ thông báo từ Ban tuyên giáo thành ủy Lâm Hải gửi đến, miệng
cười không ngớt nhìn Hàn Hướng Nhu: “Hướng Nhu, sáng ngày mai em sẽ được tới khách sạn
Lâm Hải để tham dự đại hội khen thưởng đấy, em đã biết chưa?”