Chương 264:
Hàn Hồng bò từ đưới đất lên xoa xoa cánh tay: “Là tướng quân Liễu cho, đây là một
mảnh của ấn quan, bảo dùng thứ để nuôi lệ quỷ.” “Nuôi lệ quỷ? Vậy mà là nuôi lệ
quỷ!“ Hàn Hướng Nhu nhịn nhíu mày, tên tà tu trong hẻm nhỏ ở Lâm Hải vì nuôi
dưỡng lệ quỷ mà bắt mấy chục hồn phách, lừa bọn họ tìm thế mới đầu thai, thật
thế mà bọn họ tìm từng từng rơi bụng của lệ quỷ.
Mà chỗ xưởng đệt xem như nhà ma tại càng khỏi , giam cầm hơn một ngàn hồn
phách, còn dùng chiêu bài nhà mà liên tục ngừng lừa . Phương pháp nuôi lệ
quỷ của Hoàng Trung Lương ngược phức tạp hơn hai cách nhiều, lão dựa mảnh
nhỏ ấn quan mà tướng quân Liễu cho triệu tập nhiều cô hồn đầu thai, phong bọn
họ âm binh.
Tướng quân Liễu tìm đốt cho Hoàng Trung Lương một tòa quan nha, từ đó Hoàng Trung
TBC
Lương bắt đầu tập một nha môn giả ở nơi hẻo tánh ai quản lý của âm phủ . Tuy lão
c.h.ế.t lâu năm nhưng bản lĩnh bình thường, dựa trận pháp mà tướng quân Liễu cho bao vây
vài thôn nhỏ xa xôi hẻo tánh, trong thôn c.h.ế.t hồn phách chỉ thể tới địa phủ giả mà
Hoàng Trung Lương xây, lão đút cho lệ quỷ.
Thoáng cái vài thập niên trôi qua, dựa hồn phách của mấy thôn xóm để nuôi lệ quỷ
đạt tới yêu cầu của tướng quân Liễu, từ chỗ nào lấy tới một trận pháp,
dùng hồn phách và m.á.u thịt của sống kích phát hung tính của lệ quỷ. Hoàng Trung Lương
bèn lấy danh nghĩa lão gia địa phủ lừa gạt thôn dân trong các thôn lão giam cầm, bọn
họ tìm kiếm con mồi cho .
Hoàng Trung Lương tưởng việc dễ dàng nhưng lúc bắt tay thì phiền toái, các thôn xóm
giờ ít giao tiếp với thế giới bên ngoài, từ đó dẫn tới hậu quả bọn họ ngoài trừ nghèo chả
đặc sắc gì, cũng chỉ vài ba xui xẻo lúc leo núi cẩn thận nhầm thôn trang,
bọn họ bắt đưa thẳng tới âm phủ. như thế ít, Hoàng Trung Lương đợi
nhiều năm cũng gom đủ mười , may lắm tướng quân Liễu ít khi quản chuyện của
lão , bình thường hai ba chục năm cũng tới một , lúc Hoàng Trung Lương mới
thể lừa dối qua cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-264.html.]
Hai vị công nhân điện nông nghiệp của trạm cấp điện thể thoát ngoài xem như may mắn
hơn các du khách xui xẻo nhiều . Bọn họ việc mà đến, các thôn dân trong thôn Quỷ Môn
thương lượng lâu vẫn do dự. Ba tới tay bỏ thì tiếc, nhưng bọn họ sợ nếu cả ba đều
xảy chuyện ở trong thôn thì sẽ gặp rắc rối với trấn .
Đang lúc bọn họ , Vương Hạnh Hoa thấy trẻ tuổi nhất trong
ba là Hướng Đại Vĩ, c.h.ế.t sống bắt tới nhà ở rể. Thím Vương giờ
thương con gái, bà thấy con gái thật sự thích Hướng Đại Vĩ nên xin Triệu Đại Cốc tạm thời
đóng trận pháp . Ba công nhân điện nông nghiệp vòng tới vòng lui thế nào cũng thể
khỏi thôn còn tưởng rằng là do trời tối sương mù, chỉ đành tá túc một đêm trong thôn, Vương
Hạnh Hoa dẫn theo ba về nhà.
Vào ban đêm, Hướng Đại Vĩ tiếng kèn xô na thổi cho mơ màng hồ đồ tròng quần áo tân lang
lên, cưỡi một con lừa giấy tới ngôi mộ cuối thôn. Đang lúc gia đình Vương Hạnh Hoa hóa
vàng mã, Hướng Đại Vĩ tỉnh thấy tình hình xung quanh lập tức sợ đổ mồ hôi lạnh đầy
, giãy giụa chạy. lúc quỷ môn mở, Hướng Đại Vĩ con quỷ hóa
trang thành bà mối túm âm phủ.
Tuy Hoàng Trung Lương bất mãn việc thôn Quỷ Môn tự bắt nhưng nghĩ tới trong
thôn còn tới mười trẻ tuổi, nếu giải quyết chuyện hôn nhân đại sự chỉ sợ
qua mười mấy năm nữa lão sẽ còn để dùng. Bởi lão ngầm đồng ý việc
Vương Hạnh Hoa mạnh mẽ bắt Hướng Đại Vĩ bái thiên địa. Để phòng Hướng Đại Vĩ chạy
trốn, Hoàng Trung Lương còn hù dọa nếu dám rời khỏi địa giới thôn Quỷ Môn âm sai sẽ
thẳng tay kéo hồn phách của về. Hướng Đại Vĩ sợ Vương Hạnh Hoa, nhưng càng
sợ c.h.ế.t hơn, thế nên khi cha và cảnh sát tìm tới chỉ thể trơ mắt dối, mặc kệ
khác khuyên thế nào cũng chịu rời khỏi thôn Quỷ Môn.
Hai vị công nhân điện nông nghiệp khác may mắn hơn Hướng Đại Vĩ nhiều, hai lấy
một hồn một phách ném ngoài. Các thôn dân vốn tưởng hai qua khỏi bảy
ngày sẽ chết, đến lúc đó câu hồn về hiến cho lão gia. bọn họ ngờ đạo sĩ Tây
Thành mà thể triệu hồi hồn phách về, điều bọn họ hiểu đầu tiên về huyền
môn, cũng càng bất an về sự an trong thôn.