Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 254
Cập nhật lúc: 2024-11-11 10:14:13
Lượt xem: 77
Chương 254:
Hàn Hướng Nhu nhìn lên không trung, một mảnh hồn phách sứt mẻ lơ lửng trên đó, tờ mờ có
dấu hiệu tiêu tán. Dường như phát hiện ra ánh mắt của cô, Trương Nhu Gia quay đầu lại nhìn cô
một cái rồi bay về phương xa.
Hàn Hướng Nhu không biết Trương Nhu Gia sẽ lựa chọn như thế nào, với trạng thái hồn phách
hiện tại như vậy, cho dù cô ta đầu thai cũng sẽ không phải là một người khỏe mạnh. Nếu cô ta
không đến địa phủ thì không lâu sau sẽ tan biến.
Cô lái xe
về đến nhà, không vội vàng triệu tập các hồn phách khác ở đảo Tỉnh môn mà kiểm tra trình độ tu
luyện của hai con quỷ một lớn một nhỏ trong nhà trước. Những con quỷ này c.h.ế.t ít nhất mấy
thập niên trước rồi, muộn thêm chút cũng chăng sao. Hai cô quỷ này đều là quỷ có hồn phách
tương đối sạch sẽ, cũng coi như tư chất cấp cao trong huyền học, hơn nữa công pháp của phái
Thiên Nhất cũng không phức tạp, hai con quỷ đều tương đương nhập môn.
Ăn cơm trưa xong , Hàn Hướng Nhu hướng dẫn một người ba quỷ tu luyện trong nhà. Cô đang
chuẩn bị đi ngủ trưa thì đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Trương Tịnh Nguyên ở núi Lông Hổ,
nói cuộc thi đã xảy ra chuyện.
Sau khi cửa đấu thứ 2 của cuộc thi kết thúc, tổ trọng tài đã chọn ra hai mươi đệ tử xuất sắc nhất
để tham gia cửa đấu thứ ba căn cứ vào biểu hiện của hai cửa trước, đồng thời cử hai người Ngọc
Hòa Tử, Ngọc Chân Tử dẫn dắt đội và bảo vệ sự an toàn cho các đệ tử.
Cửa thứ 3 là 3 ngày, vị trí trong một thôn nhỏ sâu trong núi, xe buýt không thể đi lên, các đệ tử
phải đi bộ lên núi. Theo lý thuyết, hẳn là các đệ tử đã trở về từ ngày hôm qua, thế nhưng đợi rất
lâu vẫn chưa thấy bọn họ quay về. Mấy vị chưởng môn không nhịn được, cùng nhau đi lên núi
tìm mới phát hiện có tìm kiếm như thế nào cũng không tìm thấy được cái thôn kia.
Trương Tịnh Nguyên nhớ tới bùa phá trận của Hàn Hướng Nhu, vội vàng nhờ cô giúp đỡ, hoặc
nếu có thể thì mongrằng cô sẽ hỗ trợ tìm kiếm cùng.
Dường như Trương Tịnh Nguyên lo lắng Hàn Hướng Nhu sẽ do dự nên cuối cùng còn không
quên nhấn mạnh: “Núi Lông Hổ chúng tôi sẽ cảm tạ nhiều tiền.”
Có nhiều đệ tử Huyền môn như vậy, dù không có nhiều tiền thưởng cô cũng không thể ngó lơ
huống chi là có nữa. Hàn Hướng Nhu lập tức đồng ý: “Tôi đi đặt vé máy bay ngay đây!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-254.html.]
Đạo sĩ núi Lông Hổ muốn tiết kiệm thời gian nên không cần biết Hàn Hướng Nhu có thể đồng ý
hay không đã đặt giúp cô vé máy bay sớm nhất thành phố Tây Thành. Cô nhét mấy bộ quần áo
để thay vào vali, đeo balo đựng bùa chú và pháp khí rồi bảo Hàn Thịnh Vĩ mau chóng đưa mình
đến sân bay sau khi tạm biệt người nhà.
Lúc ở trên xe, Hàn Hướng Nhu gọi điện thoại cho Cố Bách Nhiên xin nghỉ phép. Bây giờ Cố
Bách Nhiên đã là người Huyền môn đàng hoàng chân chính, hôm nay anh đã thấy được bài viết
liên quan trên trang web của Huyền môn. Vốn dĩ anh chỉ thấy ngạc nhiên chứ không ngờ vậy mà
Hàn Hướng Nhu cũng muốn đến đó hỗ trợ.Đương nhiên Cố Bách Nhiên sẽ không ngăn cản
quyết định của Hàn Hướng Nhu, chỉ liên tục dặn dò cô chú ý an toàn. Sau khi cúp điện thoại,
trong lòng Cố Bách Nhiên trống vắng, anh hối hận mình không đồng ý học pháp thuật Huyền
học từ sớm. Chỉ cần mình có chút năng lực là anh có thể đi theo cô trợ giúp, chứ không phải ở
nhà chờ đợi đến hao gầy, lo lắng sẽ gây chở ngại.
Cố Bách Nhiên hít một hơi thật sâu rồi đứng dậy đi đến một căn phòng yên tĩnh riêng biệt. Trong
phòng thiền treo một bức tranh chân dung bỏ một số tiền lớn mời họa sĩ hoàn thành trong thời
gian 2 ngày, đồng thời được tổ sư gia tự mình xem xét và cho phép rồi mới được treo ở trong
phòng thiền thờ cúng. Cố Bách Nhiên thắp nén nhang cho tổ sư gia, khoanh chân ngồi xếp bằng
trên nệm hương bồ để tuhành.
Mười phút cuối cùng Hàn Hướng Nhu đuổi kịp đến sân bay check in lên máy bay, 4 tiếng sau
máy bay đáp xuống sân bay thành phố Tây Thành. Núi Lông Hổ và cung Thanh Dương đều phái
TBC
đệ tử tới đón cô, bọn họ vừa thấy Hàn Hướng Nhu đã bất chấp chào hỏi mà vội vàng lái xe đưa
cô đi đến thôn Quý Môn, nơi các đệ tử mất tích.Trên đường đi, Hàn Hướng Nhu hỏi: “Tình hình
ở thôn Quý Môn này như thế nào rồi?”
Vương Nhiên đệ tử am Tây Thành nói: “Tên ban đầu của thôn Quý Môn là thôn Quỷ Môn, nằm
trên sườn núi Ngưu Giác, bởi vì tên thôn nghe hơi rùng rợn nên khi đăng ký trên thị trấn bắt buộc
phải sửa lại tên. Bên trong thôn Quý Môn chỉ có tổng cộng 20 hộ gia đình, hầu hết đều là người
trung niên từ trên bốn mươi tuổi. Bởi vì vị trí thôn này hẻo lánh, hơn nữa ít người trẻ tuổi nên
trên cơ bản là nó ở trong trạng thái ngăn cách với thế giới bên ngoài.”Hàn Hướng Nhu có chút
hiểu biết về loại thôn như thế này, quê nhà Thần Tiên Lĩnh của cô cũng giống như vậy. Hầu như
không có người bên ngoài đi vào, thanh niên trong thôn đã đi bảy tám phần, phần còn lại đều
không thể di chuyển hoặc là không muốn di chuyển.