Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 249
Cập nhật lúc: 2024-11-11 09:55:29
Lượt xem: 61
Chương 249:
Ma gương vẫn luôn ngồi đưa lưng về phía cửa chính đứng đậy, chậm rãi quay người lại, u ám
hỏi: “Cô không nhận ra tôi à Trương Nhu Gia?” Trương Nhu Gia nhìn thấy gương mặt ma
gương, vẻ mặt lập tức biến sắc: “Lý Tú Oánh!"
Ba chữ "Lý Tú Oánh" chui vào trong tai Vương Chí Viễn làm trong lòng anh ta dâng tên một
cảm giác khó tả. Một nửa là kích động một nửa là đau buồn và khổ sở, giống như niềm vui mừng
muốn khóc lớn khi tìm tại được báu vật đã mất.
Trương Nhu Gia mở to hai mắt nhìn Lý Tú Oánh không dám tin. Dường như cô ta không ngờ
hơn 100 năm sau lại có thể nhìn thấy mặt cô ấy một lần nữa, mặt Trương Nhu Gia tái nhợt không
còn một giọt máu.
Kiếp trước hai người đã gặp nhau một lần, Trương Nhu Gia vô cùng không cam lòng sau khi biết
tin Vương Chí Viễn đã đính hôn. Cô ta vừa khóc lóc vừa náo loạn chỉ để bà Trương gọi Lý Tú
Oánh vào nhà để xem dáng vẻ cô ấy trong như thế nào. Dựa theo tập tục địa phương, người phụ
nữ đã đính hôn thậm chí còn không được ra khỏi nhà thêu chứ đừng nói là ra khỏi cửa. Nhưng bà
chủ nhà họ Trương không thể chịu nổi khi nhìn thấy con gái mình khóc lóc, nên cứ thế gọi mẹ
con Lý Tú Oánh tới.
Kiếp trước tướng mạo của Lý Tú Oánh còn đẹp hơn Trương Nhu Gia một bậc, lúc ấy cô ta cực
kỳ ghen tỵ khi thấy cô ấy. Nếu không phải Trương Nhu Gia còn e ngại thanh danh của mình, chỉ
sợ lúc đó cô ta đã rạch cho mặt Lý Tú Oánh nở hoa rồi.
TBC
Trương Nhu Gia nhìn Lý Tú Oánh trước mắt vô cùng hoang mang, cô ta đã sắp đính hôn với
Vương Chí Viễn rồi, sao mà Lý Tú Oánh này vẫn âm hồn không tan. Vừa nghĩ tới bốn chữ âm
hồn không tan này, Trương Nhu Gia chợt phản ứng lại. Cô ta nhanh chóng nhìn lướt qua sắc mặt
xanh trắng của Lý Tú Oánh và làn váy hơi lơ lửng, trong mắt lập tức hiện lên vẻ vui mừng.
Không đợi Lý Tú Oánh kịp lên tiếng, Trương Nhu Gia đã lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, nép vào trong
lòng Vương Chí Viễn tránh né: “Ma! Có ma! Đáng sợ quá!”
Vương Chí Viễn nghe thấy chữ “Ma” này thấy trong lòng hơi đau đớn. Anh ta vô thức đẩy
Trương Nhu Gia dựa sát vào trong lòng mình ra, bước một bước về phía Lý Tú Oánh: “Tú
Oánh.”
Trong lòng Trương Nhu Gia lạnh lẽo, cô ta hoảng sợ kéo Vương Chí Viễn lại, giọng nói hơi chói
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-249.html.]
tai: “Chí Viễn, em là vợ chưa cưới kiếp trước và người yêu kiếp này của anh, con ma nữ này
muốn mê hoặc anh thôi.”
Vương Chí Viễn hơi chần chờ nhìn Trương Nhu Gia, vẻ mặt có chút bối rối: "Nhu Gia, cô thật
sự là vợ chưa cưới kiếp trước của tôi sao?"
"Đương nhiên rồi!" Trương Nhu Gia điên cuồng gầm lên: “Nếu em không phải là vợ chưa cưới
của anh thì sao em có thể biết rõ về anh như vậy?” Thấy vẻ mặt Vương Chí Viễn có phần buông
lỏng, Trương Nhu Gia lại vội vàng nói: “Đó là vì ở trước cầu Nại Hà, chúng ta hứa hẹn nguyện
kiếp sau lại làm vợ chồng. Mạnh Bà cũng cảm động trước tình yêu của chúng ta nên mới không
cho chúng ta uống canh Mạnh Bà, để chúng ta có thể tìm được đối phương, nối lại duyên
cũ.”Vương Chí Viễn nhìn Trương Nhu Gia, vẻ mặt hơi rối rắm. Cô ta thấy thế vội vàng nắm chặt
tay anh ta, nói với giọng điệu nghẹn ngào: “Chí Viễn, anh đừng để bị ma nữ mê hoặc, chắc chắn
cô ta muốn kéo anh đi làm kẻ c.h.ế.t thay.”
“Bốp bốp bốp!” Nhìn dáng vẻ nước mắt ngắn nước mắt dài của Trương Nhu Gia, Hàn Hướng
Nhu không nhịn được vỗ tay một cái: “Cô diễn hay thật, đời này cô không đi làm diễn viên là cả
một thiếu sót đấy.”Trương Nhu Gia quay đầu lại, oán giận trừng mắt nhìn Hàn Hướng Nhu. Đến
khi Vương Chí Viễn nhìn về phía mình, cô ta lại bắt đầu giả đò yếu đuối: “Cô ta là ai vậy Chí
Viễn, cô ta hung dữ quá!”
Vương Chí Viễn há miệng, nhưng không biết giải thích thân phận của Hàn Hướng Nhu thế nào,
ánh mắt anh ta lại không ngừng bay về phía Lý Tú Oánh.“Cô làm hại người ta cả một đời còn
chưa đủ à? Đến đời này mà cô còn chưa buông tha cho anh ta đi?” Hàn Hướng Nhu cười lạnh
nhìn Trương Nhu Gia: "Thậm chí cô còn phong ấn trí nhớ của Vương Chí Viễn, giả mạo vợ chưa
cưới của anh ta, cô cũng độc ác quá rồi đấy.”
Trương Nhu Gia buông tay Vương Chí Viễn ra, mặt không chút thay đổi nhìn Hàn Hướng Nhu,
lạnh giọng hỏi: “Rốt cuộc cô là ai?”“Hàn Hướng Nhu, chưởng môn phái Thiên Nhất.” Trên mặt
cô lộ ra nụ cười chế giễu: “Tôi nên gọi cô như thế nào đây? Hả đại tiểu thư nhà Trương tuần phủ
đã hại Vương Chí Viễn tan cửa nát nhà?”
Trương Nhu Gia đột nhiên nheo mắt lại, giọng điệu mang theo vài phần tàn nhẫn: “Tôi không
biết cô đang nói gì cả.”Hàn Hướng Nhu tháo chuỗi vòng tay xuống đi tới. Trương Nhu Gia cảm
nhận được áp lực thiên lôi tỏa ra từ chuỗi vòng, sắc mặt liên tục thay đổi. Cô ta không khỏi lùi lại
vài bước, không cam lòng rời khỏi vị trí bên cạnh Vương Chí Viễn.