Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 246
Cập nhật lúc: 2024-11-11 09:53:11
Lượt xem: 63
Chương 246:
Cô lái xe
chở ma gương đi theo sau quả cầu, đi gần nửa thành phố Lâm Hải, cuối cùng dừng lại ở dưới
tầng của một ngôi nhà. Hàn Hướng Nhu nhìn vào cánh cổng đang đóng có hơi bối rối, nhấn
chuông cửa xong thì nên nói thế nào? Không thể nói tôi mang hồn phách vị hôn thê kiếp trước
tới gặp anh, nếu nói thế chắc sẽ bị người khác nghĩ có bệnh tâm thần rồi đuổi đi.
Khi cô đang buồn rầu thì có một tên nhóc đi tới, không khách sáo nói: “Xin tỗi, tôi có thể để nhờ
một tát không?” Hàn Hướng Nhu quay ngưười tại, đúng lúc nhìn thấy quả cầu ánh sáng kia rơi
xuống đỉnh đầu cậu ta.
Thật đúng là con mẹ nó đúng dịp nha!
“Tôi tới tìm cậu.” Hàn Hướng Nhu có hơi khó khăn nói: “Cậu có tiện tìm một chỗ để nói chuyện
chút không?”
“Tôi không quen cô đúng không?” Tên nhóc đó có hơi ngạc nhiên nhìn Hàn Hướng Nhu, nhưng
lại nhìn thấy biểu cảm khó xử của cô, lập tức sửa lại: “Nếu cô không ngại thì có thể vào trong
nhà tôi ngồi một lát.”
Hàn Hướng Nhu nghe vậy thì gật đầu: “Như vậy thì không còn gì tốt hơn.”
Có vẻ như tên nhóc này không ngờ được một cô gái xinh đẹp lại có thể tùy tiện đồng ý đi vào
nhà người khác, nên biểu cảm khi nhìn cô có hơi kỳ lạ, sau khi quan sát hai mắt cô lúc này mới
quay người đi lên tầng.
Nhà của tên nhóc này có hai phòng, bởi vì bố trí tốt nên trong vô cùng rộng rãi. Tên nhóc mở cửa
cho Hàn Hướng Nhu đi vào, vừa thay giày vừa nói: “Mẹ tôi mới đi ra ngoài mua thức ăn, chắc
khoảng nửa tiếng nữa sẽ về.”
Hàn Hướng Nhu nghiêng đầu nhìn ma gương, cô ấy có hơi sửng sốt: “Ngoại hình có thay đổi
một chút, nhưng ánh mắt lại giống kiếp trước như đúc.”
Hàn Hướng Nhu nghe vậy thì nhìn lên nhóc này, cậu ta có một đôi mắt phương trong rất sáng,
chỉ là bên dưới khóe mắt phải có một nốt ruồi son phá hủy vẻ ngoài nam tính, khiến cậu ta trong
nữ tính hơn.Tên nhóc lấy một lon cô ca đặt xuống trước mặt Hàn Hướng Nhu, rồi nhấp một
ngụm nước hỏi: “Có phải cô gặp người xấu nào đó, cho nên muốn tìm chỗ để tránh đi một lát
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-246.html.]
đúng không?”Hàn Hướng Nhu lắc đầu, cầm ra bát tự đưa cho cậu ta: “Có phải cậu sinh vào ngày
18 tháng 2 năm 1990, lúc 8 giờ 45 phút không?”Tên nhóc này đột nhiên bị sặc cô ca, vội vàng
rút khăn giấy che miệng ho khan một tiếng, có hơi kinh ngạc nhìn Hàn Hướng Nhu: “Sao cô lại
biết rõ như vậy?”
Hàn Hướng Nhu do dự một chút rồi uyển chuyển hỏi: “Cậu có tin chuyện kiếp trước kiếp này
không?”Tên nhóc đó nghe được câu hỏi này rõ ràng có hơi giật mình, một lúc lâu sau mới nở nụ
cười nhàn nhạt: “Tôi tin.”Hàn Hướng Nhu không khỏi thở phào nhẹ nhõm, khi đang chuẩn bị mở
miệng thì lại nghe thấy tên nhóc kia tiếp tục nói: “Bởi vì nếu tôi tìm được người yêu kiếp trước
TBC
thì tôi phải cầu hôn cô ấy!”Hàn Hướng Nhu mở to hai mắt, tên nhóc này cậu tìm nhầm người rồi!
Căn phòng trở nên yên tĩnh, ánh mắt Hàn Hướng nhu nhìn ma gương đầy phức tạp, không biết
nên nói gì cho phải.Trên mặt ma gương hiện lên một tia buồn bã, môi khẽ nhúc nhích, hai bàn
tay không ngừng đan vào nhau, vẻ mặt tái nhợt gần như trong suốt. Cô ấy ổn định cảm xúc, lúc
này mới mở miệng nói: “Đại sư phiền cô hỏi giúp tôi, tại sao cậu ta lại tin tưởng con người có
kiếp trước?”Hàn Hướng Nhu nhìn ma gương bằng ánh mắt đồng cảm, quay đầu lại hỏi: “Tôi có
thể hỏi cậu tên gì không? Tại sao cậu lại tin tưởng chuyện kiếp trước kiếp này?”Tên nhóc gãi gãi
đầu nói, bên trong nụ cười có vài phần xấu hổ: “Tôi tên là Vương Chí Viễn.” Cậu ta nhìn thấy
ánh mắt của Hàn Hướng Nhu có hơi kinh ngạc thì cười xấu hổ: “Có phải tên hơi đơn giản
không? Cha tôi nói rằng lúc sinh tôi ngày nào cũng nằm mơ thấy có người thì thầm cái tên này
vào tai ông. Cha tôi cảm thấy cái tên Vương Chí Viễn này mặc dù giản dị, nhưng ngụ ý rất tốt,
nói không chừng là ông nội tôi báo mộng đặt tên, cho nên đã bảo gọi tôi bằng cái tên này.”
Hàn Hướng Nhu cười haha: “Trí tưởng tượng của cha cậu cũng thật phong phú.”Vương Chí
Viênc cũng cười hai tiếng tiếp tục nói: “Thật ra thì loại truyện kiếp trước kiếp này tôi cũng chưa
từng nói với ai kể cả với cha mẹ mình, mặc dù cha mẹ tôi cũng không biết tôi gặp phải vấn đề
này.” Vẻ tươi cười của cậu ta dần dần biến mất, vẻ mặt ở hơi ngưng trọng: “Tôi cảm thấy mình
mang theo ký ức đi đầu thai, mặc dù chỉ có thể nhớ được một vài hình ảnh, nhưng tôi tin đó là
kiếp trước của mình.”Anh mắt Vương Chí Viễn có hơi mê man: “Hình như kiếp trước tôi có một
vị hôn thê, tôi rất yêu cô ấy, chúng tôi chuẩn bị kết hôn. Nhưng sau đó có tôi xảy ra chuyện gì đó
không thể cưới cô ấy được, cô ấy vì tôi c.h.ế.t vì tình, tôi cũng tự vẫn theo. Trước khi c.h.ế.t tôi từng
thề phải tìm được cô ấy, kiếp sau làm vợ chồng.”