Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 239
Cập nhật lúc: 2024-11-11 09:33:58
Lượt xem: 86
Chương 239:
Trương Chiêu Dục sờ gáy cười đi vào: “Hai người đang làm gì vậy? Cho quỷ đi học à?” Hàn
Hướng Nhu đứng lên, bình tĩnh nói: “Không có, chỉ là nói chuyện nhân sinh, rồi xem nguyện
vọng của bọn họ là gì thôi.” Lý Đại Đông nhin con quỷ cách mình gần nhất, đoán chừng đã chết
một hai trăm năm, trên đầu trên người mang rất nhiều đồ tốt. Lý Đại Đông nhớ tới tính cách của
Hàn Hướng Nhu, theo bản năng thốt tên: “Hàn đạo hữu, cô bây giờ ngay cả vật chôn theo cũng
không buông tha sao?“
Ánh mắt Hàn Hướng Nhu sắc lẹm như d.a.o vèo vèo bay tới, Lý Đại Đông vội vàng che miệng
mình trốn ở phía sau Trương Chiêu Duc. Ai ngờ con quỷ kia dường như được nhắc nhở, hưng
phấn chui ra khỏi cửa sổ khoảng mười phút sau bưng một đống đồ trang sức quay lại: “Đại sư,
tôi mang hết vật bồi táng của mình cho ngài, ngài có thể thực hiện di nguyện cuối cùng của tôi
không?”
TBC
Hàn hướng Nhu mặt đen như đáy nồi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi không muốn chôn cùng
bà đâu!”
Con quỷ già nhìn một đống đồ trang sức lớn ở trong tay mình có hơi ngẩn ra: “Đây đều là đồ tốt
đó, năm đó lúc tôi mua cũng rất đáng tiền.” bà ta ngẩng đầu nhìn thấy Lý Đại Đông đang thò đầu
ra, vội vàng bưng đồ tới: “Tên nhóc này cậu biết nhìn hàng đó, những thứ này phiền cậu đổi
thành tiền mặt, không nhiều đâu, một trăm hai mươi ngàn là được.” Con quỷ già kiêu ngạo ngẩng
đầu lên: “Lần trước tôi nhìn thấy một người phụ nữ đi ngang qua mộ mình, cô ta nói chiếc vòng
của mình mua hơn trăm vạn, tôi thấy nó còn không đẹp bằng của tôi. Nếu không phải tôi thấy
chiếc vòng là vật bồi táng lại quá cũ, tôi sẽ không bán giá thấp như vậy đâu.”
Lý Đại Đông nhìn Trương Chiêu Dục vui sướng khi người khác gặp họa, khóc không ra nước
mắt tự tát vào mặt mình, lần sau nên bớt miệng lại!
Hàn Hướng Nhu lấy đồ ra đưa cho Trương Chiêu Dục, lại đưa hai lá bùa thu hồn của Trương
Thành Dương và nữ quỷ cho anh ta. Sau khi Trương Chiêu Dục nói lời cảm ơn lại hỏi: “Không
phải cô nói còn có hai kẻ tu luyện tà ác à?”
Hàn Hướng Nhu mở to hai mắt: “Chết tiệt, tôi quên mất bọn họ rồi!”
Hàn Hướng Nhu vội vàng lấy từ trong túi ra một hạt châu, ném nó xuống dưới đất, sau khi hạt
châu chạm đất thì biến thành một cánh cửa. Hàn Hướng Nhu đẩy cửa đi vào, khoảng chừng mười
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-239.html.]
phút sau xách hai tên nửa sống nửa c.h.ế.t đi ra, tiện tay ném ở dưới chân Trương Chiêu Dục.
Hai kẻ tu luyện tà ác này dùng chút sức lực cuối cùng trên người ôm lấy chân Trương Chiêu
Dục, khóc lóc thảm thiết: “Nhiều quỷ quá, nhiều ác quỷ quá, cứu mạng!”Đối mặt với ánh mắt
nghi ngờ của Trương Chiêu Dục, Hàn Hướng Nhu mỉm cười lúng túng: “Tôi ném bọn họ vào ảo
trận rồi quên mất, vừa nãy tôi cướp được vạn quỷ trận từ trong tay con quỷ tu luyện biến thành
Trương Thành Dương, tôi đã tiện nay ném vào bên trong ảo trận.”
Trương Chiêu Dục nghe được ba chữ “Vạn quỷ trận” thì không khỏi bật cười, cười trên sự đau
khổ của người khác đá đá hai người đang ôm lấy chân mình, bọn họ bị dọa cho sắp phát điên rồi,
cái tội làm phép chiếm đoạt tuổi thọ này, đáng đời khi gặp phải Hàn Hướng Nhu!Kẻ tu luyện tà
ác: “Cứu mạng! Cứu mạng…”
Hàn Hướng Nhu móc móc lỗ tai, đi tới đá vào lưng hai kẻ tu luyện tà ác, nhìn hai tên này mở to
mắt hôn mê bất tỉnh lúc này mới cười híp mắt nói: “Bây giờ yên tĩnh rồi, nhanh chóng đưa bọn
họ đi thôi.” Cô nhìn đồng hồ đeo tay phát hiện giờ đã là nửa đêm, có hơi buồn bực xoa xoa huyệt
Thái Dương: “Tôi còn chưa ăn cơm tối đâu.”Cố Bách Nhiên nghe vậy lập tức đi tới quan tâm
hỏi: “Tôi đặt cơm ở khách sạn gần suối nước nóng, hay là bây giờ chúng ta đi qua đó ăn đi?”
Đám hồn ma kia nghe nói hai người sắp đi thì nhanh chóng xong tới, ríu rít hỏi: “Đại sư vậy
chuyện của chúng tôi thì sao?”Hàn Hướng Nhu đưa tay kéo kính quỷ tới bên cạnh mình :”Tôi
đồng ý với bà ấy, chắc chắn tìm được vị hôn phu kiếp trước, đợi tôi giải quyết xong chuyện của
bà ấy thì sẽ giúp mọi người.” Cô nhìn ra ngoài cửa sổ: “Mọi người đều được chôn ở đây à?”
Con quỷ già đưa đồ trang sức lập tức gật đầu: “Mộ của tôi ở ngay vành đai xanh trước cửa biệt
thự số một.”Khóe miệng Hàn Hướng Nhu giật giật, chẳng trách trở về lấy đồ trang sức tốc độ lại
nhanh như vậy!
“Mọi người chờ ở đây, tôi giúp xong sẽ gấp hạc giấy lại đây tìm các người.” Hàn Hướng Nhu nói
rất rõ ràng: “Cũng dựa theo thứ tự xếp hàng vừa nãy, không cho phép nhập đội!”Bà bác vừa
nghe thấy vậy khá sốt ruột, vươn tay kéo Lý Đại Đông lại, chỉ vào trang sức ở trong tay cậu ta:
“Tôi đưa tiền!”
Ánh mắt của Hàn Hướng Nhu nhìn Lý Đại Đông không mấy thiện cảm, cậu ta run rẩy vừa định
trả số trang sức kia lại thì nghe thấy tiếng Hàn Hướng Nhu hỏi :”Có thể đổi được bao nhiêu
tiền?”